• 240

Chương 13: Arita - Keres là những hành khách kinh khủng nhất trên xe bus!



Này, hai đứa, giờ thế nào đây? có nên nghe theo lời bà ấy không nhỉ?
– Phong cất tiếng.

Arita vẫn còn đang đắm chìm trong những hình ảnh. Cậu thực sự sợ hãi. Sẽ ra sao nếu cuộc tìm kiếm này chỉ là sự bướng bỉnh của cậu, Phong và Nancy sẽ...


Người phụ nữ đó thật đáng sợ...
- Bất ngờ ông chú Chiko-san lên tiếng –
Những điều này nằm ngoài tầm hiểu biết của chú, thế lực phương Tây đáng sợ hơn chú nghĩ rất nhiều. Chú nghĩ chúng ta nên thử, bà ta chẳng có lý do gì để hại chúng ta cả. Nếu muốn bà ta đã làm rồi. Còn nữa, Arita... cháu phải tự tin hơn về bản thân. Cháu là một đứa trẻ rất đặc biệt. Cháu cũng đã có những người bạn. Chú tin tưởng ở cháu...


Những lời động viên của Chiko-san làm Arita tự tin hơn rất nhiều. Dù gì đi nữa cậu cũng phải cứu bằng được Azumi.


Anh Phong, Nancy!!! Đi thôi! Chúng ta sẽ đến bảo tàng đó!
– Ánh mắt Arita tràn ngập vẻ kiên quyết.
_______

Ba người Arita quyết định đến Bảo tàng Nghệ thuật Metropolitan bằng xe bus. Dù bên cạnh có Phong và Nancy, trông bình thường như một người anh đang dắt theo hai đứa em, Arita vẫn thấy lạ lẫm khi ngồi trên xe. Sau tất cả, cậu đi giữa thế giới thực mà tưởng mình nằm mơ. Arita trố mắt ngắm nghía từ cửa hàng thức ăn nhanh McDonald’s, từ em bé ngồi sau xe cha mẹ, đến mọi biển quảng cáo từ khu mua sắm.

Bầu trời vẫn đang đen kịt cáu kỉnh, có thể đổ mưa bất cứ lúc nào. Chiếc xe qua bến phanh gấp dừng lại, Arita chồm cả lên phía trước. Nhưng điều đó cũng làm cậu chú ý tới người khách vừa lên. Một phụ nữ còn trẻ nhưng mặc váy nhung nhàu nhĩ, đeo găng tay viền đăng ten, xách túi in hoa, đội sùm sụp mũ len màu cam đan kiểu cổ lỗ sĩ che gần hết khuôn mặt. Lúc cô ta ngẩng mặt lên, cặp mắt đen lóe sáng khiến Arita hơi khó chịu.

Arita không tự chủ bấu mạnh vào tay Phong. Chiko-san lúc này cũng đã cảnh báo, người phụ nữ đó cũng là quái vật. Nhưng giờ đang ở trên xe bus, cậu làm sao có thể chạy.

Lên sau cô ta còn hai người nữa, một người đội mũ xanh lá cây, người kia mũ tím. Họ giống hệt người phụ nữ trước: tay xương xẩu, đeo túi hoa, mặc váy nhung nhàu nát.


Sao thế?
– Phong quay sang nhìn cậu. Mặc dù trông vẻ mặt tỉnh bơ của anh ấy rất đáng đánh, nhưng anh ấy quan tâm cậu.


Họ, bọn họ là quái vật, em chắc chắn...
Arita cố gắng trấn tĩnh, cậu nắm chặt chiếc mặt nạ.

Phong nheo nheo mắt nhìn:
ừ, chắc vậy rồi... xem nào... Gầy dét, có cánh đen, răng thì như vừa đi chỉnh hình bị hỏng... Quái vật nào đây nhỉ?



Là Keres! Để chị cho nó một cước vào mặt nhé
– Nancy nhanh nhẩu.

Cuối cùng cô cũng phải nghe theo lời Phong. Kế hoạch của anh ấy thế này: ngay khi vào đường hầm, Nancy sẽ lao lên kéo phanh khẩn cấp, Arita sẽ tìm lối thoát trên trần hoặc đập vỡ cửa kính. Còn Phong sẽ lo cản ba người kia lại.

Nhưng ba người phụ nữ kia còn nhanh hơn. Nancy chưa kịp lao lên ba mụ đã xếp hàng chắn đường. Miệng mấy mụ ngoác rộng ra đến mang tai, răng nanh lởm chởm như cá Piranha, chiếc váy nhàu nát hóa thành đôi cánh đen, móng tay móng chân mọc ra vuốc dài ngoằng.

Phong bốc vội hai ba miếng hạt dẻ trong túi giấy của đứa bé đằng sau, ném lên. Arita chỉ thấy lờ mờ nó trúng vào ba điểm trên lưng và cổ bác tài xế.

Tức thì, cổ bác tài xế nghẹo sang một bên, tay trái bác tài co rút liên tục. Chiếc xe đột ngột nghẹo sang phải. Phong kéo Arita và Nancy nằm xuống bám chặt vào sàn xe.

Chiếc xe nghiêng ngả, lúc lao sang trái, lúc lao sang phải. Sườn xe va mạnh vào tường trong đường hầm, tia lửa bắn tung tóe cả mét sau xe. Mọi người và ba mụ yêu quái bị quăng quật thảm hại. Xe bus chạy dạt sang hai bên lề đường.

Xe đã ra khỏi đường hầm. Chiếc xe lao vút lên, kinh hoàng chạy qua hai ba ngã tư, trong khi bác tài vẫn đang cố gắng đều khiển cơ thể mình. Lúc này, Nancy mới bò cả bốn chân lên phía trên, kéo mạnh phanh khẩn cấp.

Xe buýt rít lên, xoay tròn giữa mặt đường nhựa và tông vào gốc cây. Đèn cấp cứu chớp nháy liên tục. Cửa xe bật mở. Bác tài lăn người ra khỏi xe bằng cửa tài xế, hành khách cũng chen lấn nhau ra cửa thoát.Ba mụ quái vật khốn khổ đang vùng vẫy bên trong dòng người nháo nhác lao ra ngoài.

Lúc này, Arita và Nancy đang bị Phong đẩy ra bằng đường cửa kính.

Ba mụ hoàn hồn, quay lại, nhe nanh đe dọa:
Chúng ta yêu thích các anh hùng và cả những binh sĩ. Thịt của chúng rất ngon!


Mụ đầu tiên lao đến phía Phong, móng vuốt mụ đỏ rực như thép nóng chảy. Anh ấy thúc khuỷu tay sang trái khiến yêu quái ngã chổng kềnh trên ghế, sau đó vung kiếm chém sang phải. Ngay khi kiếm chạm vào cổ, yêu quái nổ tung, biến thành bụi. Arita đeo chiếc mặt nạ xông vào vật ngửa mụ mũ tím sau cùng ra ngoài còn Nancy thừa cơ đá mụ túi bụi. Thế là xong hai mụ.

Đúng lúc này một đám lửa bốc lên kèm với một tiếng nổ nho nhỏ. Nancy đá vỡ cửa kính từ ngoài rồi hét lên:
Anh Phong, ra ngoài mau!
rồi kéo tay Arita chạy ra xa.

Chẳng cần phải nói, Phong duỗi người lao ra khỏi cửa kính như một diễn viên xiếc nhào lộn qua cái vòng. Trước đó còn kịp kéo đổ một cái ghế đè lên chân mụ quái vật cuối cùng....


ĐÙNG!
- Xe bus phát nổ, lửa phụt từ cửa sổ vỡ hết kính. Hành khách chạy tứ tán tìm nơi ẩn nấp. Sét đánh trúng nóc xe, nhưng Arita thề là vẫn còn nghe tiếng rít căm tức từ trong xe phát ra.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Lữ Hành Giả.