• 240

Chương 45: Gluttony, địa ngục phàm ăn.


Phong đi nhanh qua Lust Storm, cố nén cơn buồn nôn của mình lại. Nhưng khi đến đây, mọi cố gắng đều vô ích. Không chỉ cậu mà cả đám trẻ, cả đám nôn hết tất cả những gì có trong dạ dày. Ai nấy đều mặt mày xanh lét, run rẩy không thể đứng lên nổi.

Bên dưới sườn núi là một thung lũng rộng lớn với những con đường nhớp nháp lầy lội. Mặt đất là cả một đống bùn ghê tởm cực kỳ khủng lồ, được tạo bởi những trận mưa lạnh buốt, tuyết rơi có màu đen bẩn thỉu và cả mưa đá. Hơn hết là nó cực kỳ thối. Nhưng những điều đó vẫn chưa phải là tất cả, yếu tố con người mới đáng nhắc đến. Tội nhân ở đây ăn tất cả thứ gì chúng thấy trước mắt: ăn bùn đất ven đường, ăn
sản phẩm
mình thải ra, ăn thịt lẫn nhau, thậm chí ăn cả những bộ phận trên cơ thể mình...


Thế nào! Khung cảnh hoành tráng chứ...
– Vẫn là lão Virgil –
Đây là tầng ba, Gluttony, địa ngục phàm ăn. Đây là địa ngục cổ xưa nhất. Hồi đó tất cả còn mông muội, chiến tranh, hạn hán xảy ra khắp nơi. Vậy nên số người bất chấp tất cả mọi thứ để có miếng ăn rất nhiều. Thêm cả những quý tộc phàm ăn tục uống, những kẻ ăn thừa mứa để thể hiện mình giàu có, hay những kẻ làm nô lệ cho thức ăn và cái dạ dày của mình... chúng đều được đưa cả vào đây. Giờ thì ít hơn rất nhiều, thời hiện đại mà, chẳng còn ai giết nhau vì miếng ăn nữa. Nhân số ở đây có khi cả chục năm cũng chẳng thay đổi.



Ông nói điều đó như thể ông đang nuối tiếc quá khứ tươi đẹp của ông vậy. Mau chỉ đường cho bọn tôi, tôi không muốn ở đây thêm một phút nào nữa.
– Phong nôn thêm một trận rồi gào lên cáu gắt.

-Cậu nghĩ tôi là con người gì vậy? Nhắc lại, đây là địa ngục! Cậu nghĩ còn có điều gì tốt đẹp ở đây à! Không nói nhiều với cậu nữa. Khe núi tận cùng thung lũng có một con Cerberus, đánh bại nó rồi đi vào cái hang đằng sau. Cứ lang thang ở những nơi như thế này thì các cậu sẽ chẳng mấy chốc xuống đây thật! Đi đi! Bọn tội nhân ở đây lâu lắm không được bữa thịt tươi cải thiện nào rồi đấy.

Giọng ông ta bắt đầu tức giận. Phong cũng cảm thấy một chút áy náy, nhưng nghe ông ta nói vậy trước cảnh này không xúc động vậy mới là lạ.

Những tội nhân ở đây không khác gì đám zombie. Họ đều có dáng đi lờ đờ, đôi mắt vô hồn. Điểm chung tiếp theo là mồm miệng còn dính đầy máu thịt đỏ lòm, trên người đầy những vết cắn nham nhở, không biết là do mình hay do những người khác gây nên. Số nhiều còn để ruột lòng thòng rơi ra quét đất. Nhưng ít ra họ còn biết ưu tiên ăn thịt đồng loại hơn ăn chính bản thân.

Cả bọn đi theo con đường núi thấp dần, cố gắng né tránh những tội nhân. Nancy thấy bên tay trái có một khe núi, hét lớn gọi Phong. Điều này chẳng khác gì cô bé gọi thêm đám zombie kia đến đây. Phong bên trong một đám nhỏ zombie huơ kiếm một vòng cung đẩy lùi chúng, hướng về khe núi xông tới.

Nhưng khi vừa đến gần, tất cả mọi người đều thấy choáng váng. Bình thường trong khe núi chảy ra sẽ là nước, nhưng khe núi trước mặt này chảy ra toàn máu cùng bùn sôi ùng ục. Những tội nhân ở đây còn thêm một nhiệm vụ đó là chạy thoát khỏi cái miệng đầy răng nanh của một sinh vật đang lười biếng chắn trước cái khe núi.

Nó có một thân hình quá to lớn, ánh sáng đỏ lòm leo lét khắp nơi chỉ có thể chiếu thấy được một nét mờ mờ hưng tợn. Con vật này to cao chừng bốn mét, toàn thân phủ một lớp vẩy đen nhỏ xíu, như ẩn như hiện. Nhìn thấy bốn người như mấy con sâu nhỏ chạy đến trước mặt, con vật màu đen to lớn vẫy vẫy đuôi, cuối cùng cũng ngừng nhai.

Bàn chân to như voi ấn mạnh trên mặt đất. Ba cái đầu to nhìn như đầu sói, phía trên có ba cặp con ngươi đỏ như máu...

Con Cerberus hứng chí gầm lên một tiếng...

Bốn xung quanh cũng thoáng truyền vào những tiếng gào rít nhỏ nhỏ của đám tội nhân zombie hướng đến Cerberus ba đầu.


Móa! Nó còn biết gọi cả đàn em...
Vô số zombie hướng đến dồn bốn người vào giữa.
Tản ra! Nhanh lên.
– Phong hét lớn ra lệnh.

Thanh kiếm đen trên tay lóe một ánh xanh sáng mờ mờ, Phong giờ đã nhớ ra được, thứ này được gọi là
kiếm kỹ
. Uy lực tuy lớn nhưng cậu chẳng biết sử dụng thứ này ra sao, tưởng chừng nó rất tùy hứng xuất hiện. Phối hợp với Hoắc gia Mê tung bộ, những nơi Phong lướt qua, đám zombie gục như rạ.

Arita đã sử dụng vũ khí nhập hồn của cậu, dũng mãnh lao vào đám đông zombie. Cậu bé như một cơn lốc màu đỏ, càn quét tất cả mọi thứ trên đường. Sức mạnh bùng nổ của cánh tay quỷ đem tất cả zombie đánh bay lên cao rồi rơi về đằng sau.
___________
... Ở đâu đó trong Inferno...

-Thế nào cô bé, đã chuẩn bị chưa, chúng ta sẽ sớm dâng ngươi cho cha ta.

-Không bao giờ, anh trai ta sẽ đến cứu ta.

-Ngươi nói bốn đứa nhóc ấy hả. Giờ chúng mới ở tầng ba thôi, đến cái tầng cùi bắp nhất ấy mà cũng không vượt qua được thì nói gì tới cứu ai. Nói cho ngươi biết, từ tầng bốn trở đi mới được tính là địa ngục.

-Chỉ bằng mấy con dê như các ngươi sao? Anh trai ta nhất định sẽ tới cứu ta.

-Cô nhóc mạnh miệng lắm. Được rồi! Cho cô xem một chút cũng không mất gì?

Tên vừa nói có hình dạng một thần rừng khổng lồ. Nhưng đặc biệt hơn, hắn có đến hai cái đầu và một đôi cánh dơi lớn phía sau lưng. Hắn ục ịch lui sang một bên, để lộ sau lưng một gấm gương lớn được ăn sâu vào trong vách đá nham thạch nóng rực.

Tấm gương bắt đầu lờ mờ xuất hiện những hình ảnh. Một người thanh niên cầm thanh kiếm đen lăn xả giữa một đám người điên cuồng cắn xé như lũ zombie. Tay anh ta bết máu, nhưng vẫn cố gắng chống chịu đỡ lấy những hàm răng ghê tởm đang nhao nhao đến. Một cô gái tóc nhuộm đỏ đang tung ra những cú đá Teakwondo mạnh mẽ. Một anh chàng tóc vàng người Anh vừa chạy vừa tung ra những tia sáng màu trắng và xanh từ một chiếc đũa kỳ lạ, đám zombie chạm vào tia sáng đều bốc hơi hết. Còn cuối cùng kia là Arita, oni-chan của cô. Anh cũng mạnh mẽ chẳng kém. Nhưng lũ zombie như vô cùng vô tận, chắc chắn rằng cả bốn người cũng chẳng cầm cự được bao lâu nữa...
Cô bé tỏ ra vẻ yếu đuối, òa lên khóc:
Huhuhu... Tại sao? Tại sao chứ?


-Hahaha! Nhìn thấy chưa? Sợ hãi đi! Tuyệt vọng đi! Cầu xin ta tha cho đám sâu bọ ấy đi! Nhưng nếu cô tình nguyện nghe lời ta, ngoan ngoãn làm tế phẩm, ta hứng lên tha cho đám hạ đẳng ấy chưa biết chừng.

- Các ngươi muốn gì? Các ngươi... Các ngươi là ai?

-Cô bé mạnh miệng lắm cơ mà? Giờ mới hỏi không sợ là quá muộn sao? Nhưng thôi! Tâm tình ta đang tốt, ta nói cho cô nghe. Nguồn gốc chúng ta là từ Hy Lạp, cha ta là Satyr, em trai thần Pan. Thế nhưng, Thiên chúa giáo xuất hiện, tự coi mình là những người cứu rỗi, người khai sáng, và con người chỉ là những con cừu non cần được chăn dắt. Đúng lúc ấy,
Cái chết đen
diễn ra, dân châu Âu chết đến sáu phần. Giáo hội Thiên chúa đang muốn tìm ra một cái cớ để đổ tội, cũng như giành lại sức ảnh hưởng trước nhiều tôn giáo mới ra đời. Lòng ham muốn của chúng ta với những đồng nữ và những nàng Nymph bị họ nói là đại diện của tính dâm dục.Vì thế, cha ta, Satyr, nghiễm nhiên bị đồng hóa cùng hình ảnh Satan. Trải qua bao nhiêu năm cùng hàng ngàn vạn nghi lễ đen tối, cha ta trở thành Satan thật, một ác quỷ với ba cái đầu ngấu nghiến nhai mạng người như hồi
Cái chết đen
. Hàng năm mỗi người con phải hiến tế lên ông những đồng nữ có phép thuật. Còn để ăn hay để làm gì thì có trời mới biết...

Cái chết Đen là tên gọi của đại dịch dịch hạch xảy ra ở châu Á và châu Âu trong thế kỷ 14, đỉnh điểm là ở châu Âu từ năm 1348 đến năm 1350. Ước tính nạn dịch này đã giết chết từ 30 tới 60% dân số của châu Âu, giảm dân số toàn cầu từ khoảng 450 triệu người xuống còn từ 350 đến 375 triệu người vào năm 1400. Cái chết đen vào thế kỷ 14 đã làm thay đổi về cơ bản cấu trúc xã hội châu Âu, một số giả thuyết cho rằng nó chính là một cú đấm mạnh vào Nhà thờ Công giáo đồng thời gây ra làn sóng khủng bố các nhóm dân thiểu số ở châu Âu như người Do Thái, người nước ngoài, người ăn xin và người bị bệnh phong.

-Hóa ra là vậy! Cám ơn những thông tin của ngươi! Giờ thì hạ màn được rồi... Gurin, Aka lên nào.

Ngay lúc đó, từ hư vô xuất hiện hai con hồ ly to lớn dữ tợn. Chúng gầm gừ nhe nanh hăm dọa về phía tên thần rừng khổng lồ.

-Chúng là cái quái gì vậy? Khốn khiếp... tránh ra...

-Chúng là Shikigami yêu quý của ta đó. Chết tiệt, không có thời gian! Over Soul. Hikaze Kenshi (Hỏa Phong thối)

Chỉ một đòn duy nhất, con dê có cánh kia đã tan thành mảnh vụn...

-Mình phải mau chóng ra khỏi đây, oni-chan cũng đã đến rồi...
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Lữ Hành Giả.