• 240

Chương 53: Tách ra. Sức mạnh bộc phát.


Cuối cùng mọi người dừng lại ở một phòng đầy thác nước. Sàn nhà là một hồ nước lớn bao quanh bởi một lối đi bộ bằng đá mài trơn. Trên bốn bức tường xung quanh, nước tuôn ra từ những đường ống khổng lồ ăn sâu vào tường. Nước chảy xuống cái hố nhỏ bên dưới, rồi theo các rãnh nho nhỏ chảy vào cái hồ ở giữa. Và với cái ánh sáng nhợt nhạt từ trên trần cao như hang động, cái hồ sâu hun hút chẳng thể nào nhìn thấy đáy. Ông thầy Hedge ngồi sụp xuống dựa vào bức tường và liên tục vốc nước lên mặt.

-Cuối cùng cũng lấy lại được một chút sức sống.

James ngó nghiêng vào hành lang đối diện, làm bằng những tảng đá cẩm thạch khổng lồ. Trông nó giống như một phần của một ngôi mộ Hy Lạp, với những giá đuốc bằng đồng được gắn vào tường chạy dọc lối đi. Tuyệt! Lại thêm một lối không phải lo về vấn đề ánh sáng. Chắc hẳn đây là phần lâu đời hơn của mê cung, và Nico cũng cho rằng đây là một dấu hiệu tốt. Bọn họ đang hướng về Hy Lạp.

Từ khi xuống Mê cung, Phong vẫn đảm đương công việc dẫn đường. Đội hình bình thường là Phong dẫn đầu, theo sát là Reyna và Nico. Nico vẫn ít nói như vậy. Khi bọn họ đi trước được chừng một hai mét thì những người còn lại mới theo sau. Kết nối giữa hai nhóm này là Nancy. Thực tế thì trong lòng Nico hay Reyna vẫn còn cảm thấy là lạ, muốn bọn họ hoàn toàn tin tưởng Phong là rất khó, mặc dù đến giờ chẳng gặp bất cứ một sự nguy hiểm nào nhưng chuyện này vẫn quá khó tin! Cho nên trong lòng bọn họ chỉ chấp nhận được một nửa, còn lại là cảnh giác. Không phải là với Phong, mà là với những không may bất ngờ xảy ra. Và dường như họ rất mong chờ cái
không may
ấy.


Chúng ta đang đi về đâu
– Reyna hỏi.


Ai mà biết được?
– Phong tỉnh bơ trả lời.

-Vậy anh dẫn đường kiểu gì thế.


Ai mà nhìn được từ đầu đến cuối Mê cung chứ...
Phong thở dài cường điệu –
Thực ra anh cũng chẳng biết con đường dẫn tới đâu. Anh chỉ đang dẫn mọi người tránh những cái bẫy và hướng đến những con đường có vẻ khả quan nhất! Không gian và thời gian trong đây chỉ tương đối thôi. Nhưng cũng không phải vài ngày là chúng ta trở về Long Island được...


Hôm Phong gặp nhóm Nico và Reyna là hai mươi tháng bảy. Và nhiệm vụ là phải đưa bức tượng về Trại con lai trước cái lễ hội của người La Mã mà Gaia định thức dậy, Lễ hội Spes - mùng một tháng Tám. Vậy là còn tròn một chục ngày.

Phong chỉ nhớ được vậy. Móa! Đúng phần quan trọng nhất thì cậu lại chưa đọc đến. Chỉ thoáng qua mười giây, cả đống nghi vấn lần lượt hiện lên trong đầu Phong, nhưng dưới chân không chậm đi chút nào. Cậu nhanh nhanh chóng chóng vọt vào một lối đi có hình như một kim tự tháp. Xuất hiện trước mặt mọi người là các bức tường không ngừng di chuyển, biến hóa liên tục.

-Từ từ đã! Lùi lại! Đừng ai đến.

Nhưng đã chậm! Reyna và Nico vốn đi sát sau lưng cậu, để đề phòng những tình huống
không may
, bất ngờ. Và nó xảy ra thật! Phía sau lưng bốn người, tính cả Arita trên lưng Phong, xuất hiện một cây cột đá cực lớn, nhốt luôn Phong, Nico, Reyna, Arita - bốn người lại bên trong. Còn James, và Nancy và những người còn lại thì chưa tới kịp.

Toàn bộ đội ngũ đã hoàn toàn tách ra, bị cái Mê cung này vây lại!

-Sao anh không nói sớm hơn một chút.

Nico cẩn thận xem xét đoạn thông đạo vừa bị chặn. Nó nguyên là một bức tường đá nặng chịch cắm sâu xuống đất không có kẽ hở. Nico tìm cả buổi cũng không phát hiện ra bất cứ khe hở nào.

-Hiện tại chúng ta nên làm gì đây?


Phong cười khổ:
Còn có thể làm gì? Chỉ đành theo con đường này đi tiếp về phía trước. Hiện tại không có biện pháp nào khác.


Ở cuối con đường mòn dẫn lối trong khoảng không gian trống vắng này là một cánh cổng đôi sừng sững được trang hoàng cao khoảng ba mét. Tại hai bên cánh cổng, hai bức phù điêu tạc hình hai người khổng lồ một mắt, hai Cyclop. Nửa thân của bức tượng đá khổng lồ nhô ra ngoài, còn nửa thân còn lại được khắc chìm vào sâu bên trong vách tường.

Ba người, quyết định nghỉ lại...
__________________

-Được rồi, thả em xuống.

Lên tiếng bất ngờ là Arita. Hóa ra cậu bé đã tỉnh từ lâu, nhưng cậu bé lại không biết đối mặt với Azumi như thế nào. Nghe có vẻ hơi trẻ con, nhưng sau bao nhiêu cố gắng để trở nên mạnh mẽ, để cứu cô em gái cậu cứ nghĩ là bé bỏng và dễ bị tổn thương. Nhưng hóa ra cô bé còn mạnh hơn cả cậu, cô thoát ra khỏi đó vô cùng dễ dàng. Còn Arita như thằng ngốc bị tính kế.

Arita lẩm bẩm với Phong bằng một nụ cười méo xẹo. Nhưng cái Mê cung này thật biết quấy rối phá hỏng không khí! Vách tường xung quanh hai bức phù điêu hình tên khổng lồ một mắt được chạm khắc ở hai bên cánh cổng bắt đầu vỡ ra, tạo thành hình hai vật thể. Chỉ trong chớp mắt, lớp vỏ màu tro của chúng từng đồng hóa với vách tường rục rịch nổi lên và thoát ra ngoài.

Hai tên này cũng chẳng khác gì những người anh em Cyclop của chúng, chỉ có điều là cơ thể chúng hoàn toàn bằng đá. Xuất hiện trên tay chúng – không biết từ đâu ra – là một thứ dài khoảng bốn mét trông như một cái chày gỗ lớn – vũ khí yêu thích của các Cyclop. Đương nhiên nó cũng làm bằng đá. Hai con quái ngoảnh đầu về phía Arita, nửa phần thân đồ sộ chìm sâu vào vách tường bắt đầu di chuyển về phía trước với ý định xóa sổ kẻ xâm nhập thiếu ý tứ đang án ngữ trước mặt mình.

Uỳnh!

Một âm thanh đinh tai nhức óc vang lên. Arita bất ngờ sử dụng Over Soul, lao lên cao bằng tất cả những gì cậu bé có, đấm thật mạnh vào con mắt độc nhất của con Cyclop bên phải. Những vết nứt từ hốc mắt lan rộng khắp bản mặt cục mịch bằng đá của con Cyclop. Trông từ xa thì cánh tay phải của cậu như xuyên thủng sọ con quái. Arita theo đà lôi đầu con Cyclop dập uỳnh uỳnh, làm nổ tung vách tường ở phía sau.

Con Cyclop bên trái ngơ ngác đưa mắt nhìn sang chiến hữu ở bên cạnh mình – giờ đang ngắc ngoải đờ người một lúc trước khi đổ gục xuống sàn về phía trước. Cái thân hình đồ sộ chạm đất gây nên một cơn chấn động lan truyền khắp căn phòng khiến mọi thứ rung chuyển dữ dội cùng cát bụi tung bay mù mịt.

-Tao đang rất bực.

Vẻ mặt con Cyclop (bên trái) lộ nét kinh hoảng trong khi nó quay sang nhìn Arita. Ánh mắt của con quái như muốn gào lên rằng: Tao sẽ trả thù!

Arita cũng giương mắt nhìn con Cyclop. Con quái chẳng hiểu vì sao cái cánh tay quái quỷ kia của thằng nhóc lại mạnh như vậy – Arita vẫn đang trong trạng thái Over Soul - thế nên nó chỉ dám hạ thấp trọng tâm xuống, mắt trừng trừng nhìn cậu bé đầy cảnh giác như thể sẵn sàng di chuyển bất kỳ lúc nào. Nhưng chỉ mấy giây, Arita vẫn còn đang bực tức mọi chuyện, đã mất hết kiên nhẫn khi thấy con Cyclop còn không hề dao động. Cậu bé liền gầm lên một tiếng dữ dội, dậm mạnh chân xuống đất làm nổ tung một khoảng đất đá bên dưới chân, lao đến.

Ngay sau đó, con Cyclops bằng đá bị quật xuống đất, hoàn toàn không kịp phản ứng...

Arita nhanh như chớp chuyển sang tấn công vào con Cyclop bên kia, những cơn mưa quyền liên tục rơi xuống người. Nó hoàn toàn thành cái bao trút giận của Arita. Con Cyclop cảm giác sức lực bỗng dưng như bốc hơi đi đâu mất, cứ thế mất đà mà ngã rầm xuống sàn. Cố gắng vùng vẫy nhằm gượng dậy chống địch, thế nhưng những gì nó thể làm là quơ quào vô vọng trong không khí, hoàn toàn chịu lép vế trước áp lực vô hình của Arita và hàng ngàn cú đấm đè nặng lên cơ thể mình.

Arita lại tiếp tục chậm rãi tiến sát lại gần con Cyclops vừa bị đấm văng ra xa đang rên ư ử. Nhịp chân đều đặn như tiếng đồng hồ đếm ngược tới giờ khắc khai tử của nó. Arita tập trung cho đòn đánh sau cùng, làm cánh tay quỷ làm bằng linh lực cuốn lấy cánh cánh tay phải bỗng chốc to lên một vòng, còn cánh tay quỷ bên tay trái hoàn toàn biến mất.


Uỳnh...!
- Một tiếng khô khốc nặng nề vang dội khắp căn phòng đá. Cú đấm vẽ nên một quỹ tích cực đẹp khiến con Cyclops bật ngửa hướng trần nhà, đâm xuyên qua và phá nát đầu nó không chút khó khăn.

Reyna và Nico chưa hết ngạc nhiên về cú đấm đầu tiên, không, phải nói là kinh hoàng mới đúng, thì cuộc chiến đã kết thúc. Chưa đến ba mươi giây, hai con Cyclop bằng đá đã nát vụn. Hai con Cyclop còn chẳng kịp phản ứng, chứ chưa nói đến chống trả hay trốn chạy.

-Có khi còn mạnh hơn cả một Titan...
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Lữ Hành Giả.