• 240

Chương 56: Hades và gã trọc.


....Tại Elysium...

-Hades, ta mừng vì ngươi đã cho ta kha khá thời gian. Chiến thắng sẽ thuộc về ta! Có trách thì hãy trách chính sự tự cao tự đại của lũ thần thánh các ngươi...

Đó là một cái sảnh hình tròn rộng như một quảng trường, kiểu không gian mở được trang trí bằng những cột trụ Ionic cổ đậm chất Hy Lạp. Mọi thứ trang trí rực rỡ đều hướng đến một cái bệ duy nhất trong sảnh. Nó xa hoa đến đáng kinh ngạc, mặc dù được tạc từ một loại đá đen xấu xí. Nhưng tất cả chỉ làm nền cho sự hiện diện của người đàn ông bên trên. Mặc dù không cao lớn và cơ bắp cuồn cuộn như Ares, nhưng toàn thân ông ta tràn ngập sức mạnh. Tựa như một con báo đang thu mình chuẩn bị vồ mồi! Trên cái ngai bề thế được dựng lên từ gai đồng và xương người, ông ta vừa chăm chú quan sát gã trọc vừa miết nhẹ bộ râu như Johnny Depp trên khuôn mặt trắng bệch.

-Ta có thể cảm nhận được sự cuồng loạn của ngươi, Á thần. Cả sự hận thù nữa. Gaia chỉ đang lợi dụng ngươi. Chính ngươi cũng biết điều đó. Nhưng vì hận thù mù quáng, ngươi bán linh hồn cho ả, để sự cuồng loạn của ngươi kiểm soát...

-Im đi! Lũ thần thánh khốn khiếp. Cả ngàn năm nay Á thần luôn bị cuốn vào sự đấu đá của các ngươi. Ta sẽ giết, giết hết, giết sạch các ngươi.

Đôi mắt đen thăm thẳm của Hades đột nhiên có ý cười:
Rồi sao nữa. Các Titan và những vị thần cổ xưa sẽ lên nắm quyền, tạo ra một thế giới xinh đẹp chứ gì? Gaia hứa với ngươi như thế, đúng không? Ngươi có chắc là bọn mụ sẽ làm tốt hơn chúng ta? Giải quyết mọi vấn đề bằng cú đấm có vẻ hay đấy, chuyện thằng cháu ta, Ares, ngươi trả thù là đúng. Nhưng ngươi đã đi quá xa rồi! Lý do hận thù và khát máu kéo ngươi đến tận đây thì có vẻ nhảm nhí rồi đấy!


Câm ngay
– mắt gã trọc long lên sòng sọc, đỏ lựng –
Ta sẽ giết ngươi. Sau đó là làm chủ địa ngục này. Ta sẽ đày đọa linh hồn ngươi, khiến cho ngươi cảm nhận tất cả nỗi đau mà ta đã gánh chịu.


Gã trọc tung đôi đoản đao đầy những góc cạnh kỳ dị về phía Hades. Chuôi đao được gắn với dây xích với tầm đánh rất rộng, hơn nữa lưỡi đao được bọc bởi ngọn lửa cháy hừng hực, và chúng có thể thiêu đốt được cả linh hồn.

Tuy ra tay cuồng bạo nhưng gã trọc vẫn đang bảo trì sự cẩn trọng vốn có của một chiến binh gần ba nghìn năm tuổi. Hai thanh đao vẫn liên tục nhằm thẳng vào Hades, nhưng vẫn không quên bảo vệ quanh thân gã trọc. Hiển nhiên đây chỉ là đòn thăm dò.


Đừng coi ta võ biền như Ares...
– giọng Hades vẫn quyền uy –
Cỡ ngươi chưa chắc làm ta rời khỏi ngai được đâu.


Hades chỉ đơn giản đổi tư thế ngồi. Từ vô số nếp áo choàng đen khoác trên người vị thần bắt đầu lấp ló nhiều khuôn mặt tăm tối của các linh hồn nhăn nhúm vì đau đớn. Trên tấm áo được may bằng những linh hồn bị giam cầm trong Nhà tù Trừng Phạt, những linh hồn gào rú đang cố sức thoát ra. Dưới sàn đá của cái sảnh mọc lên hàng ngàn những linh hồn an oán, hệt như đám linh hồn đang gào khóc dưới dòng sông Styx. Chúng bấu víu, câu kéo chân gã trọc, làm những lưỡi đao của gã không thể nào tiến vào được phạm vi hai mét quanh cái bệ đá uy nghiêm kia.


Bọn ruồi nhặng phiền nhiễu này
– gã trọc gào lên –
cút hết cho ta.



Gã gào thét quét đao vào lũ linh hồn. Bóng đao loang loáng, đến giọt nước cũng không lọt. Dường như lũ linh hồn rất sợ lửa từ thanh đao của gã, chúng bốc hơi nhanh chóng.

-Xem ra mụ Gaia cũng cho ngươi thứ đồ chơi khá đấy.

Giọng vị thần vẫn mượt như nhung. Gạch đá từ nền đá lại một lần nữa trồi lên. Hàng trăm bộ xương lính canh mặc quân phục của mọi quốc gia thuộc nền văn minh phương tây rầm rập xuất hiện. Họ đứng thành hàng quây quanh phòng, chặn mọi đường lui của gã trọc. Nhóm này mặc áo giáp kiểu Hy Lạp cổ đại, nhóm kia mặc quân phục của lính Anh, nhóm khác mặc đồ rằn ri, khoác cờ Mỹ rách tả tơi trên vai. Người cầm giáo, kẻ mang súng hỏa mai, có người vác cả súng máy M-16.

Nhưng sức chiến đấu của nhóm này vô cùng tồi. Nhóm Hy Lạp với vũ khí cận chiến trở lại thành vụn xương nhanh chóng. Nhóm lính hiện đại với súng ống thì khá hơn, nhưng gã trọc thoăn thoát tả xung hữu đột chẳng thèm để ý. Đạn bắn chỉ làm gã chậm đi đôi chút, máu gã ngừng chảy chỉ sau chưa đầy một phút. Thậm chí có vài gã lính thủy đánh bộ với cây súng phóng lựu tậm tịt tự làm nổ tung bản thân tại chỗ cùng đồng đội xung quanh. Nhưng số đó chẳng là gì, số lượng lính xương đông như kiến vẫn ngùn ngụt xuất hiện, lao lên hết đợt này đến đợt khác.

-Tên thần chết nhát. Hãy ra đấy đấu với ta. Đường hoàng như những người đàn ông. Để ta đập nát đám xương này ra xem ngươi còn trốn đi đâu?

Và gã trọc làm thế thật, chỉ trong vòng đúng một chiêu.
Sparta Efreet
– sau tiếng hét của gã, ngọn lửa hừng hực bốc cháy mạnh mẽ và dần ngưng tụ lại thành hình một vị thần khổng lồ. Vị thần nện nắm đấm khủng lồ của mình tàn sát đám lính xương xung quanh. Cái sảnh rung chuyển như thể sắp làm cả dương gian phía trên đổ sụp. Gạch đá từ trần hang rơi như mưa.

-Không tồi đâu? Nhưng thứ đó đang thiêu đốt chính linh hồn của ngươi. Đúng chứ? Để ta xem ngươi có thể làm vậy bao nhiêu lần?

Quả đúng như vậy. Gã trọc đang xuống sức. Tuy không đến nỗi dồn hết vào đòn vừa rồi và thở hồng hộc, nhưng cũng không còn sung sức như vừa rồi. Gã cũng bắt đầu chú ý kiểm soát sức mạnh một cách hợp lý hơn.

-Khôn ngoan hơn rồi đấy! Nhưng ngươi vẫn không xứng để ta ra tay.

Câu nói của Hades đã làm mất sạch chút lý trí còn lại của gã trọc. Gã lại một lần nữa sử dụng Sparta Efreet thổi bay đám lính xương xung quanh, gào thét lao lên. Nhưng lũ linh hồn dưới chân khiến gã không thể di chuyển khỏi vòng vây của đám lính, dù chỉ một bước. Và điều đó càng làm gã điên cuồng hơn. Gã chỉ còn nước trút giận vào đám lính, không thèm để ý gã đang bị bào mòn một cách chậm rãi.


Thật yếu đuối!
– Hades thở dài –
Ngươi tham gia hầu hết các cuộc chiến tranh của con người. Ngươi giết quái vật, giết bọn người hầu của chúng ta, giết cả Á thần,... không ngừng giết chóc. Nhưng cho dù ngươi có báo được thù đi nữa, ngươi vẫn không thể thanh thản và trở về con người bình thường trước kia. Ta dám chắc ngươi quyết định sẽ giết chóc với hy vọng sẽ chấp nhận được con người tàn bạo của bản thân, nhưng rốt cục ngươi cũng chỉ càng mắc kẹt trong nỗi đau và sự ghê tởm chính mình mà thôi!



-Im đi! Ông có tư cách gì! Chính lũ thần các ông đã bức tôi vào con đường này! Tôi hận tất cả các người! Chết hết đi!

Dù nhận thức được rõ đang gây đau khổ cho chính mình cũng như những người khác, thậm chí có thể là toàn thế giới này khi kế hoạch của Gaia thành công, nhưng gã không thể dừng lại. Gã đã đi quá xa trong việc tự hủy hoại bản thân. Thế giới với vô vàn lựa chọn và hướng đi, thế nhưng với mọi vấn đề gã vẫn cứ sẽ một lần nữa lựa chọn giải quyết bằng bạo lực. Sau đó là trốn tránh... Sau đó... chắc là cũng chẳng còn cái sau đó nào cho gã nữa.

Dường như vị thần cảm thấy làm vậy là đã đủ, Hades lắc đầu:
Được rồi! Kết thúc ở đây thôi.


Sau cái búng tay của thần Hades, đám lính xương đột nhiên nổ tung. Các xác này nổ kéo theo cái xác kia nổ, uỳnh uỳnh như hàng trăm quả bom nhiệt hạch. Tên trọc chẳng thể tránh né, dồn hết sức mạnh của mình ra chống đỡ.

Nhưng chưa hết, đám vụn xương sau vụ nổ bắt đầu rục rịch.Chúng chất đống dưới sàn, từ từ di chuyển. Qua vài giây được bao bọc bằng đám tử khí màu đen và tím, chúng chậm chạp ngưng tự lại thành hai cái xác. Một trong hai là một tên đeo mặt nạ với một khuôn mặt tươi cười và mang một chiếc áo khoác da rách nát. Cả mười ngón tay của hắn bị cắt cụt một nửa, nối vào chỗ máu me đầm đìa đó là những lưỡi dao giải phẫu sắc bén. Tên còn lại là một Cyclops vạm vỡ cao đến ba mét, mụn mủ khắp người ẩn bên dưới những băng vải đã ố vàng. Ngực của hắn được cạo sạch chỉ còn đám thịt bầy nhầy xanh lét, lồng vòng qua những móc sắt xuyên vào ngực là những chiêc sọ người phát ra tiếng kêu rên rỉ.

Gã trọc vừa thoát chết lại khẩn trương nhìn về phía hai các xác mới được triệu hồi. Bất kỳ cái xác nào cũng đều mạnh ngang ngửa hắn.

...Nhưng chúng chỉ vừa xuất hiện được một giây, đã tan biến, chỉ còn lại một đám bụi.


Ta đổi ý rồi
– Hades đột nhiên nở nụ cười hiếm hoi –
Ngươi sẽ là thử thách đặt ra cho con trai ta và đám bạn nó...


Đúng lúc ấy Phong, Reyna và Arita chạy đến nơi. Đập vào mắt Phong đầu tiên không phải là Hades ngồi trên cái ngai được xếp đầy đầu lâu mà là tên trọc đang trừng trừng nhìn bốn người họ. Cậu cực kỳ ngạc nhiên thốt lên:

-Mẹ nó ....vậy mà là Kratos...
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Lữ Hành Giả.