• 240

Chương 66: Tử môn đóng lại. Anh trai-em gái đứng lên.


Tình bạn của Silena và Clarisse là thứ lạ lùng nhất trần đời: con gái của thần chiến tranh và con gái của nữ thần tình yêu. Kể từ khi Silena cho Clarisse lời khuyên về người bạn trai đầu tiên của cô vào hè năm đầu ở trại, cô đã quyết định sẽ làm vệ sĩ riêng của Silena. Silena trở thành người bạn đúng nghĩa duy nhất cô có. Nhưng... Silena đã hy sinh vào mùa hè năm ngoái, trong trận chiến cuối cùng với Kronos ở Manhattan. Hiện giờ, Clarisse, trong mặc bộ áo giáp trận màu đỏ tươi với ngọn lửa Ares hừng hực, mái tóc nâu ẩn dưới một chiếc khăn rằn, đang điên cuồng giữa những đàn quái vật. Cô phải giết chết Kronos, cô phải báo thù.

Phong cũng đang ở hàng đầu chiến tuyến, Reyna và Nico thì bọc lót ở phía sau. Cabin số 7, nhà Apolo đang hỗ trợ mọi người rất tốt bằng cung và tên. Nhà Hephaestus cao lớn khác thường, chiến đấu dũng mãnh không kém nhà Ares, thậm chí hiệu quả hơn với những món
đồ chơi
vô cùng dị của mình, cùng với vô vàn các loại bẫy rập. Quân đoàn La Mã đảm nhiệm nhiệm vụ bảo vệ vòng ngoài, giữ vững phòng tuyến. Một số khác thì hướng về Kronos, nhằm chia cắt hắn với đội quân quái vật.

Nhưng Kronos chẳng thèm quan tâm. Hắn chặn lại cả một quân đoàn chỉ đơn giản bằng một cú vung cái lưỡi hái đen sì. Sau lưng Kronos hiện lên hình ảnh loáng thoáng mờ ảo của hình dáng thực: cánh tay to lớn cuồn cuộn lửa đen, bàn tay có móng vuốt có kích thước của một khối nhà. Tiếng gầm giận dữ của hắn vang vọng khắp vùng đồng bằng như một vụ nổ hạt nhân. So với nó, đám Đại bàng, Griffin chỉ nhỏ như đốt ngón út, lao qua các đám mây, vây quanh gã khổng lồ bằng lửa đen kia nhưng không thể làm được gì.

Đội hình dường như bắt đầu có hiệu quả. Quân địch bị chia ra và di chuyển về phía mọi người dọc theo bờ của Hồ lớn. Khi chúng được nửa đường, tất cả bắt đầu phản công. Con đường đi bộ nổ tung bởi lửa Hy Lạp, ngay lập tức thiêu đốt rất nhiều quái vật. Những tên may mắn hơn thì được đông đảo các á thần chào đón. Các trại viên nhà nữ thần Athena ném các móc sắt quanh các tên khổng lồ to lớn nhất và kéo chúng ngã xuống đất. Trong cánh rừng bên phải, các trại viên khác do nhà Apolo cầm đầu bắn ra hàng loạt mũi tên bạc vào hàng ngũ quân thù, tiêu diệt hàng loạt những con Telkhine, thậm chí là cả những Cyclops nhỏ lẻ. Nhưng một tên ngã xuống thì ba tên thế chỗ, càng ngày càng thêm nhiều tên khác điên cuồng không sợ chết tiến lên.


Phong, em phải đi cứu em gái em!
- Arita chỉ về phía bên kia hồ chứa nước. Kronos bây giờ đã khoác lên mình bộ áo giáp màu đen không chờ các đội quân của hắn tiến lên ở hai bên. Hắn trực tiếp tấn công, tiến thẳng về khu Nhà chính, nơi mà Phong chỉ kịp nhận thấy Azumi, James, cũng các thần rừng và nữ thần cây đang chặn đám dracaenae lại.

-Đi đi! Anh sẽ thử cố đóng Tử môn lại rồi đặt bức tượng lên đỉnh Nhà lớn để gọi mấy vị thần. Gã Kronos cũng là một Titan, chỉ khi một á thần và một vị thần kết hợp lại mới tiêu diệt được gã hoàn toàn.

Arita thu hồi Over Soul, nhanh chóng hướng đến chỗ Azumi. Bước chân cậu bé nhanh như một cơn gió, nhưng từng bước từng bước lại trầm ổn, hơi thở đều đặn. Cậu đang cố giữ sức. Arita đã chứng kiến sức mạnh của Ethan, hay Kronos. Sức mạnh ấy không phải là thứ cậu có thể chiến thắng được. Cậu chỉ mong muốn bảo vệ được Azumi đến khi Phong xong việc.

Bên này, Phong toàn lực sử dụng cả bộ pháp lẫn phép thuật, len lỏi trong đám quái vật, tiến gần hơn về phía Tử môn. Thực ra ban đầu Tử môn chỉ duy nhất tử thần Thanatos mới có thể sử dụng. Tử môn có thể mở ra ở bất cứ đâu, nối Tartarus, địa ngục Hades và thế giới loài người, là công cụ để tử thần thực hiện công việc thu gặt linh hồn. Nhưng khi Thanatos bị titan Alcyoneus bắt giữ, bằng cách nào đó mà Gaia đã cướp được quyền năng này. Về phần Phong, hy vọng mong manh của cậu là Black Magic của thế giới Mx0 có thể đóng nó lại. Nếu không, quái vật chết đi xuống Tartarus sẽ ngay lập tức bước ra từ Tử môn, trận chiến sẽ không bao giờ kết thúc.

Phong và Nico tiếp tục lao đi với tốc độ tối đa, càng đến gần Tử môn thì bầu trời trên đầu càng tối sầm lại. Hơi thở của cả hai trở nên thất thường, và mỗi khi hít vào, ngực lại lạnh buốt, đau đớn. Đám Telkhine nhỏ thó thực sự rất đáng ghét, chúng liều chết nhào lên làm vài lần cả hai suýt nữa thì bị trượt chân, và chắc chắn đều chờ đợi cả hai tiếp theo sẽ là bị kéo tụt lại vào giữa đám Cyclops khổng lồ. Thế nhưng dù có như thế đi nữa, cả hai cũng không thể chậm lại.

-Nico, đưa anh vào gần hơn!

Móa nó... phải có đến bốn gã khổng lồ Hyperborean canh giữ Tử môn. Tiến nhanh lên trước được mười bước, Phong thấp người xuống và nhắm đến tên nằm ngoài cùng bên trái và tên đứng bên cạnh hắn. Vai phải cậu húc mạnh tới trước. Chẳng khác nào húc phải tấm đá. Nhưng có lẽ vì việc đó quá bất ngờ nên hai tên khổng lồ ngã dúi vào nhau và trượt dài trên mặt cỏ cháy đen. Phong nhìn sang bên cạnh, Nico cũng thành công chém một nhát đẹp mắt vào khoeo chân, gã khủng lồ đổ sụp sang một bên.

Phong hít vào một hơi thật sâu, nén cơn đau lại phát ra từ vai trái, ném mạnh thanh kiếm vào cái đầu trọc lốc của gã mà lẽ ra dành cho Nico.

-Anh làm gì thì làm nhanh lên, em và lũ lính xương sẽ cản chúng lại.

Cả đám quái vật bắt đầu ùn ùn kéo đến phía Phong và Nico. Đám lính xương của Nico cũng từ từ trỗi dậy. Mười con, Hai mươi con... đây đã là cực hạn của cậu bé. Hai mươi lính xương chậm chạm chống lại hàng trăm quái vật. Lính xương mất đi một tay vẫn hung ác như cũ, cầm lá chắn gõ một phát lên đầu của một con Telkhine, làm nó tan thành bụi phấn màu vàng. Các lính xương chiến đấu với những khúc xương bị gãy và thậm chí phải quăng chân tay của để tấn công.


Black Magic Mx0 là một phép thuật có thể ra một vùng không gian cách ly được phép thuật, không có một loại phép thuật nào có thể tồn tại trong vùng không gian ấy, nghe ra thì vô cùng mâu thuẫn. Nhưng việc đến đủ gần Tử môn để tạo ra vùng không gian ấy vượt xa giới hạn sức chịu đựng của Phong. Lớp phép thuật Mx0 bọc trên tay bị ăn mòn ngay tực khắc, cậu không thể làm được gì ngoài việc co quắp mình và thở hổn hển. Ống tay áo của cái áo chẽn đã bị xé nát hoàn toàn, để lộ một lớp da đen sì lớn xấu xí. Chỉ một cái chạm mà vết thương kéo dài suốt nửa cánh tay, giống như tay cậu vừa bị một cái móng vuốt khổng lồ xé toạc.

Lớp không gian xóa phép bàng bạc từ tay Phong nhanh chóng hình thành. Đen và trắng xoay tròn. Da và thịt bên dưới cánh tay cậu không còn bị khí của Tử môn ăn mòn nữa, máu phun ra ngoài đã bắt đầu đỏ tươi. Cánh tay trái của Phong chỉ còn lại một cảm giác nóng bỏng tê dại, những đầu ngón tay không thể nào nhúc nhích nổi, cứ như chúng chẳng hề thuộc về cậu.

Không được... cố lên... chỉ một chút nữa thôi.
_____________________

-Oắt con, không ngờ trong đám á thần trại này cũng có Âm dương sư. Vậy thì ta cùng chơi theo cách của Âm dương sư nào! Over... Soul.

Nghe lão Tengu nói mà Arita không tin, nhưng sau khi Kronos chiếm lấy thân xác của Ethan Nakamura, hắn có thể dùng cả quyền năng thần thánh của hắn lẫn Âm dương thuật của Ethan. Lúc này, hắn lấy chính hắn, Kronos, làm Shikigami, và Over Soul, vũ khí nhập hồn thì chẳng có gì xa lạ, chính là cái lưỡi hái màu đen trên tay. Cái lưỡi hái quen thuộc luôn đi cùng với hắn, thứ vũ khí đầu tiên của Hy Lạp, được hắn tạo ra để giết cha mình, thần bầu trời Uranus.

Những nhát chém từ Kronos dường như có thể cắt đôi không khí. Arita cũng đã có ý định sử dụng Over Soul: Tengu Susanoo. Nhưng nó sẽ chẳng khác gì một cái bia ngắm khủng lồ cả. Chưa hết, xung quanh đây có quá nhiều người.

-Cái gì... Không thể nào... Không ai có thể đóng lại Tử môn dưới quyền mẹ Gaia, cả Thanatos cũng không thể... Khốn khiếp...

Kronos trừng trừng nhìn về phía Phong vừa gầm rú lên, chuyển chiếc lưỡi hái khổng lồ sang tay phải. Lưỡi hái đen kịt dính máu trông như những vết gỉ, tỏa ra một sức ép khác thường. Không có một Á thần nào có thể làm được việc đó. Chỉ có một nhân tố không thể đoán định, tuy vô cùng mong manh, nhưng đó là giải thích duy nhất.

-Ta phải giết hắn. Tránh ra, nếu không ngươi sẽ phải chết rất đau đớn.


Mình có thể đánh bại được hắn không—!?’’ - Đối diện với kẻ địch không cao lắm, nhưng bên trong thằng bé trước mắt là vị thần hung ác nhất của cái thế giới mà cậu vừa bước vào, Arita khiếp sợ trong phút chốc. Thế nhưng cậu lập tức nghiến răng và bước tới trước. Mặc dù vậy, Arita đang do dự. Cậu gồng mình lên đến giây phút này, chỉ với một lý do mong manh là bảo vệ em gái. Nhưng điều đó có thực sự là cần không? Arita vẫn bị ám ảnh việc mình, Nancy và Phong, cực khổ, từ Mỹ sang Anh để cứu Azumi, nhưng cô bé nhẹ nhàng trốn thoát.

-Azumi, cẩn thận!!!

Kronos tung một đòn chém ngang thông thường bằng chiếc lưỡi hái. Đôi mắt vàng lóe sáng của hắn không lộ chút sợ hãi hay trống rỗng nào, chỉ lòng căm hờn tràn ngập bên trong. Arita chỉ biết lao đến đẩy Azumi ra xa, nhưng thứ tiếp theo cảm nhận được là máu của cậu chảy ra từ vết thương.

Azumi nhanh chóng kéo Arita trở lại, sử dụng Over Soul cản lưỡi hái nặng nề nhưng tốc độ vô cùng khủng bố đang chém bay đến. Vùng gần mũi nhọn lưỡi hái sắc lẻm sạt qua sau mũi cô bé. Nhưng chỉ áp lực đã khiến Arita và Azumi bay đi hơn hai mét và lưng đập mạnh ra cái cây đằng xa.


-Không... Oni-chan...

-Anh không sao đâu... dừng khóc. Anh chỉ muốn bảo vệ em thôi! Nhưng xem ra không cần thiết... Em mạnh hơn anh nhiều lắm.

Azumi khóc nấc lên từng tiếng. Cô bé vội gạt nước mắt, đỡ lưng Arita:

-Em không muốn mạnh mẽ, em chỉ muốn oni-chan bảo vệ em. Từ nhỏ em đã bị bắt học bao nhiêu thứ, mọi người đều mong muốn em thay oni-chan thành Âm dương sư kế nhiệm của gia tộc Namiko. Em không muốn... thực sự không muốn một chút nào! Em thực sự mệt mỏi! Chỉ có ở cạnh anh, em mới là Azumi bé nhỏ được chiều chuộng, được oni-chan che chở. Em chỉ mong được mãi mãi như thế thôi. Khi oni-chan đến đó cứu em, em hạnh phúc lắm. Điều đó không thực sự là vô ích đâu. Azumi có mạnh mẽ đến đâu, em vẫn là em gái của oni-chan. Là em ích kỷ muốn oni-chan bảo vệ em, nên mới hết lần này đến lần khác bị thương.


Con bé ngốc này
- Arita nuốt ngược nước mắt vào trong, loạng choạng đứng dậy. Đúng vậy, cậu có một cô em gái cần phải bảo vệ. Không cần phải nói gì cả, bảo vệ em gái là trách nhiệm và niềm vui của mọi thằng anh trai.

Cabin số 4, các Á thần con của nữ thần mùa màng Demeter xưa nay không hề giỏi chiến đấu. Tuy nhiên, họ chữa trị bằng dược thảo và bánh thánh khá mát tay, nên khắp trận tuyến đâu đâu cũng có mặt của họ. Arita cướp ngay một miếng bánh thánh từ một anh chàng nhà Demeter có nước da bánh mật đang chạy tới, nuốt hết.

-Lần này, đến lượt em bảo vệ oni-chan.

-Không, cùng tiến lên.
______________________

Phong lúc này chẳng còn cảm giác. Trong cơn mông lung, tầm mắt cậu bị bao trùm bởi một ánh chớp đứt quãng màu trắng, và ở phần sâu của màn ảnh, có những cái bóng lờ mờ. Dưới bầu trời chạng vạng đỏ rực như lửa, Phong thấy mình đang bước đi dọc theo con đường nằm giữa những dãy nhà trung tâm của ngôi trường trung học Seinagi. Người cầm tay phải Phong là một người con gái, ánh mắt nâu vô cùng dịu dàng.

-Không được, Phong... anh phải tỉnh lại ngay... tỉnh lại... chúng ta đã đóng được Tử môn lại rồi.

Khi ý thức của Phong đã dần nghiêng về nhận thức, cơn lũ âm thanh mang lại vô số thứ truyền vào trong đầu. Tiếng hét xung trận, tiếng quái vật gầm rú, tiếng hét đau đớn mỗi khi ai bị thương... Đúng rồi, cậu đang trong một cuộc chiến.

-Đến phần khó khăn hơn đây: Đưa anh tới Nhà Lớn...
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Lữ Hành Giả.