Chương 73: Arita - Kronos gục ngã.
-
Lữ Hành Giả
- Phong94
- 2078 chữ
- 2019-08-23 09:30:51
Xa xa, tại nơi mà ánh nắng màu vàng nhạt chiếu vào, là một trận chiến khác đang bắt đầu khốc liệt. Người vừa tiến đến là một thanh niên châu Á mái tóc đen với trang phục cũng đen nốt, mắt chuyên chú nhìn chằm chằm vào đối thủ. Phong thái của anh khác xa với điệu bộ uể oải bình thường.
-Hình chưa anh chưa đến muộn?
Arita tự tin nhiều hơn khi có sự xuất hiện của Phong. Kronos trong thân thể của Ethan Nakamura trông chẳng có vẻ gì là đã bị thương, nhưng cũng không ung dung như lúc ban đầu. Phong thì trông có vẻ khác. Máu bầm và các vết xước chằng chịt chứng tỏ anh cũng chẳng thoải mái gì. Nhưng lúc này... sao nhỉ... trông anh tràn ngập sức mạnh.
-Được lắm... Vậy thì cùng nhau xuống Tartarus.
Ngay sau tiếng hét, Kronos đã giương cao cây lưỡi hái đang từ từ phóng to hướng thẳng lên trời - một cơn lốc tuyết màu đen bao phủ lấy cây lưỡi hái, rồi hắn chém thẳng xuống cực kì mãnh liệt.
-Tốt thôi, trận chiến cuối cùng nào! Mọi người,tiến lên!!!
Đến lúc cho con thấy vũ khí thật sự của một người đàn ông rồi
– Ares bên trong Arita đột nhiên lên tiếng.
Cánh tay cậu bé lóe sáng, một cây giáo màu đỏ chợt xuất hiện. Arita chưa bao giờ được cầm thứ này, nhưng cậu cảm nhận được nó. Nó giống như là một phần của cơ thể cậu vậy. Arita hưng phấn lao lên. Và Phong, cầm thanh kiếm một tay màu đen quen thuộc, ngay lập tức lao ra cùng Azumi theo sau. Cậu bé di chuyển vòng quanh để né cái lưỡi dài ngoẵng của cây lưỡi hái, cả ba chia ra ba hướng tấn công Kronos.
Lần này Azumi cũng không đứng đợi ở phía sau. Chuẩn bị một thần chú bằng lá bùa cuối cùng của mình, cô bé tấn công bằng cả hai thanh kiếm hướng về phía thân trên của Kronos. Ngay sau đó, vô số mũi giáo băng sắc bén trút xuống, nhưng đều bị cản lại bởi lớp thần lực màu đen bao trọn toàn thân Kronos. Nhưng băng của Azumi không phải là băng thường. Hơi lạnh có nó có thể đóng băng cả thần lực của Kronos, khiến nó vỡ vụn và bị những mũi giáo tiếp theo xuyên thủng qua.
Đôi mắt màu vàng của Ethan đột nhiên phát sáng. Arita đột nhiên nhận thấy có điều khác lạ. Lần đầu chiến đấu cùng Shikigami khác mà không phải là Chiko-san mà lại là người cha thần thánh Ares lại khiến Arita bỗng nhiên nhạy cảm hơn với các nguồn năng lượng cũng như sức mạnh.
-Hắn chuẩn bị trả đòn đấy!
Phong và Azumi đang vật lộn với Kronos chẳng hề suy nghĩ nhảy mạnh về phía sau ngay lúc đó và chuẩn bị sẵn sàng đón đỡ.
Arita cũng nhẹ khom gối và ước lượng thời điểm Kronos ra đòn. Đôi mắt của tên Titan lóe lên một ánh đen thẫm. Lúc này... nhảy!
Cả ba nhịp nhàng né đòn và phản công lại dữ dội. Kronos kêu lên một tiếng thét giận dữ, trả đòn lại bằng đòn chém ngược từ dưới lên cao.
Bỗng nhiên, bầu trời trở nên đen kịt. Những đám mây đen không biết từ đâu kéo đến, cuộn tròn lại như cơn bão, hướng thẳng xuống của Kronos. Hắn tỏa ra một luồng hào quang màu đen chết chóc, ngưng tụ lại thành những luồng linh lực thực chất, lượn lờ tựa như lũ âm hồn vật vờ đang kêu gào dưới địa ngục.
-Ha ha ha!!! Mẹ Gaia đã thức tỉnh! Lũ sâu bọ các ngươi đến ngày tàn rồi! Chết cả đi!
Liền ngay đó, chỉ bằng một cú vung mạnh, Arita và Azumi đều bị bắn ngược lại phía sau. Phong vội vàng đỡ lấy hai đứa trẻ, nhưng lực quá lớn khiến cho Phong bị hất văng, đụng nát đống gạch vụn.
Arita lao lên trước đón đầu Kronos khi hắn bước về phía Azumi. Thần lực mạnh mẽ của Ares căng tràn mỗi cú đấm, thế nhưng Kronos dễ né tránh. Sự ung dung khiến Arita phát bực. Hắn vậy mà không thèm đánh trả. Chỉ bước nhẹ một hai bước nhỏ để vừa vặn nắm đấm của Arita sượt qua, miệng lúc nào cũng mỉm cười khinh miệt.
-Đâu rồi? Sự tự tin lúc nãy của ngươi đâu hả á thần bé nhỏ?
Đúng lúc này thì Phong từ đằng sau đột ngột xuất hiện. Một chiêu đột kích từ phía sau, lưỡi kiếm xoay vòng quanh thân thể công thủ kết hợp. Kronos cũng phải thu lại nụ cười chế giễu. Lưỡi hái và kiếm giao tranh làm tóe ra những luồng linh lực xanh và đen ra mọi hướng.
-Phong! Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng để đầu hàng...
Đừng nghĩ ta dễ lừa thế...
– anh vừa vung kiếm vừa đáp lại –
nếu ngươi có khả năng thì ngươi đã giết ta lâu rồi chứ không phải mất công thế này đâu!
-Khốn khiếp! Đừng nghĩ là ta không giết được ngươi!
Kronos giận dữ tiến công. Lưỡi hái là một thứ vũ khí kềnh càng rất khó sử dụng. Thường thì những vũ khí dài rất bất lợi khi tấn công ở tầm gần, nhưng Kronos là ngoại lệ. Lưỡi hái cong khoằm như mỏ diều hâu bổ tới tấp xuống người Phong.
Arita tham chiến bằng một quyền từ trên cao mạnh mẽ giáng xuống như núi lở, nhưng lại nhanh chóng bị ném ra xa. Kronos mặc kệ cậu bé, nhẹ nhàng đáp lên những ngọn đất đá lởm chởm bị cày xới trước mắt, lưỡi hái độc địa bổ tới, quyết tâm phải tiêu diệt được Phong đầu tiên.
-Đừng coi thường ta!
Lúc này, Azumi và Arita cùng đồng loạt tiến tới. Trạng thái linh lực hòa làm một lại một lần nữa xuất hiện. Over Soul của Arita lại trở về thành cánh tay quỷ quen thuộc. Hai bên cánh tay mọc ngược lên những cái móc sắc nhọn, đôi mắt con quỷ trên cánh tay đen kịt. Đôi mắt ấy đột nhiên lóe lên những tia sáng màu vàng ánh kim, cánh tay quỷ của Arita trở thành khổng lồ, mang một màu đỏ rực như lửa cháy, hướng thẳng đến Kronos.
Trong nháy mắt, Kronos đưa ngang cây lưỡi hái đón lấy một quyền của Arita. Hắn cảm thấy, lớp áo giáp bằng thần lực màu đen mà mẹ Gaia truyền cho hắn thoáng hiện một tia rạn nứt nhẹ màu đỏ huyết. Ngay sau đó, lồng ngực hắn bỗng đau nhói, nỗi đau đớn đầu tiên của hắn từ khi hồi sinh lại. Viên thủy tinh hình thoi trên chuôi lưỡi hái run rẩy kich liệt. "Tách..." - Viên ngọc vỡ toang, sau đó là cây lưỡi hái yêu quý theo hắn hàng nghìn năm nát vụn.
-Không thể nào...
Ngay lập tức, Arita lui lại một quãng để lưỡi kiếm sắc bén hiện ra lờ mờ của Phong tiến lên. Chuyển động của anh từ khi bước lên cho đến lúc chém xuống nhìn không hề mạnh mẽ chút nào, trông rất tự nhiên, song sức mạnh to lớn đặt trên lưỡi kiếm khiến Arita giật mình. Thanh kiếm đen ánh lên một màu cam chói lọi xuyên qua bóng đêm sâu thẳm, hệt như ngọn lửa của một con hỏa long.
-Kiếm kỹ mạnh nhất nhánh đơn kiếm - [Nova Ascension]
Thanh kiếm xẻ rời cánh tay đang đỡ trước ngực Kronos, để lại một đóa hoa lửa ở chính giữa. Những tia lửa rực rỡ từ vết chém tuôn ra như pháo hoa giữa bầu trời đang đen kịt như màn đêm. Men theo sau vạch chém dài lưu lại trên không trung, thanh kiếm trong tay Phong đâm tới theo một đường thẳng. Mũi kiếm nhắm chính xác đến đáng sợ vào cổ họng Kronos, nhanh như một viên đạn.
-Khục khục... khốn khiếp, ngươi không thể giết được ta. Ta công nhận sức mạnh không thuộc thế giới này của ngươi có thể làm được điều đó. Nhưng đó là khi mẹ Gaia chưa thức giấc! Giờ mẹ đã thức tỉnh, mặt đất mang đến sinh mệnh cho ta! Ta không thể chết!
Phong bỗng đột nhiên mỉm cười:
-Vậy à! Ngươi nhìn xuống dưới xem.
Ngay sau câu nói của anh, mặt đất bắt đầu sụp đổ. Một lần nữa, y như lúc Phong gây chú ý của Trại viên hai trại bằng [Titan Hammer], mặt đất - không, toàn bộ Đồi con lai lại rung lên. Khi Arita còn đang mơ hồ thì những âm thanh nứt vỡ đã vang vọng khắp xung quanh. Thình lình, mặt đất chỗ Kronos đang đứng mở ra, tạo thành một cái hố lớn khổng lồ. Và cứ thế gã Titan rơi thẳng xuống.
-Ta cũng biết dùng phép đấy nhé...
Arita không chần chừ lao xuống theo. Arita hét lên khi tóm trúng Kronos và cùng lúc dùng đầu gối phải tấn công. Nếu đây là một trò chơi thì điểm sát thương chắc hẳn không cao lắm vì khoảng cách quá ngắn, lại còn ở giữa không trung không thể lấy đà, nhưng thế là đủ. Cậu ghim chặt cánh tay trái của Kronos bằng tay phải cậu, nện nhiều cú liên tiếp như trời giáng bằng tay trái.
-Cú này vì đã coi thường ta.... cú này vì đã đâm em gái ta...
Hàng chục quyền nặng nề hướng vào ngực gã titan. Hắn chỉ còn biết kêu gào chịu trận.
"Tận hưởng đi, không có tí đất nào chữa cho ngươi đâu!" - Phong lớn tiếng nói vọng xuống.
Vẫn chưa đủ, Arita cần một đòn kết thúc.
Cậu bé đạp vào bụng Kronos để nhảy lên một quãng ngắn. Cánh tay cậu vươn ra sau, dồn toàn bộ linh lực toàn thân về bàn tay.
-Kết thúc nào, con trai! Vì Olimpus, vì đại gia đình chúng ta!
Đôi mắt ẩn dưới tóc mái của Arita híp nhẹ, linh lực trên bàn tay cậu sáng lên rực rỡ, thành hình một mũi giáo, biểu tượng của Ares.
Mũi giáo lao đi. Nhanh như tia chớp phóng xuyên qua người Kronos.
KIAaan!! Một tiếng nổ cao vút như siêu thanh. Một tia lửa chói lòa. Hơi nóng tỏa ra trên đường bay của cây giáo đủ để thiêu cháy những thân cây quanh đó. Đủ để hiểu uy lực của mũi giáo này như thế nào.
Arita rơi mạnh xuống dưới cái hố. Lúc này cậu thực sự mệt mỏi.
Vậy mà vẫn còn chưa kết thúc ư?
Arita đưa mắt nhìn lên cái nơi mà Kronos đang tan ra thành những hạt bụi màu vàng nhỏ li ti. Chúng lấp lánh, dưới ánh sáng le lói khi những đám mây đen vừa hé mở một tia bé xíu.
À ừ... cha...
– Arita ngập ngừng hỏi, cũng như ngượng ngùng đầu tiên gọi tiếng cha –
Vậy là cả Ethan cùng Kronos đều chết sao...
-Thằng bé Ethan đáng nhẽ cũng đã phải chết sau trận chiến Manhattan năm ngoái rồi! Nhưng tàn hồn của Kronos đã cứu lấy nó, cũng như nó đã cứu Kronos. Kronos không chết! Không ai trong chúng ta có thể làm điều đó. Thần lực của hắn là những hạt bụi vàng con đang thấy kia kìa, hắn sẽ trở lại khi chúng một lần nữa kết hợp với nhau. Nhưng đừng lo! Chỉ một lúc nữa là nó sẽ tan vào ánh sáng, phần lớn sẽ trở về với Chaos. Những phần còn lại, bị biến thành bụi. Hòa trong nước. Thổi bay theo gió. Nếu may mắn, hắn ta sẽ bị tản ra thật thưa thớt đến nỗi hắn sẽ không bao giờ lại hình thành nên được một ý thức, chứ đừng nói đến là một cơ thể. Trong suốt hàng ngàn năm nữa, nếu như Gaia ngủ say. Nhưng đừng cho là hắn ta đã chết, con trai. Là một Á thần con luôn phải chuẩn bị sẵn sàng!
Ít ra cũng phải cho những á thần như Arita những sự lựa chọn chứ! Về cái cậu Ethan Nakamura kia nữa, cũng là á thần, cũng không có bất kỳ sự lựa chọn nào cho bản thân. Có quá bất công khi mỗi mình cậu ta thực sự phải chết!
- Arita! Đừng có nằm ườn ra đấy! Chúng ta vẫn còn một con boss đang chờ đằng kia kìa!