• 485

Chương 101: Sự trưởng thành của anh


Muốn ngất!


Từ từ từ… tôi đã từ thành phố N trở về rồi. Bây giờ đang đứng dưới công ty anh, cổng công ty anh cao quá, tôi không v8ào nổi.


Lục Thi Nhã cáu kỉnh nói, khiến người ở đầu giây bên kia lại im lặng thêm vài giây nữa.
Ồ, nhiệt tình như lửa!
Lục Thi Nhã mở to mắt nhìn người đàn ông đang hôn cô cuồng nhiệt, môi anh cố gắng cạy mở môi cô, ra sức tấn công.

Nhắm mắt lại.

Lục Thi Nhã đang định mở miệng mắng thì trông thấy Nhan Thần Phi thở gấp, cô lập tức đỏ ửng mặt, lòng hư vinh cũng tăng cao nên không tiếp tục so đo với anh nữa.

Chuyện này là sao? Sao bản thiết kế lại đột nhiên bị lộ? Có cách nào cứu chữa được không?

Lục Thi Nhã hưởng thụ nép vào ngực Tiểu Thần Thần, trong lòng cảm thấy hơi bất an.
Trong đại sảnh bây giờ là dòng người đang tan tầm, tấp nập người qua lại, khiến tâm trạng Lục Thi Nhã càng6 thêm hoảng hốt.
Hai phút sau, phía trước truyền tới tiếng ồn ào.
Những tiếng thét to, tiếng xôn xao thi nhau vang lên, 5có rất nhiều người ở phía trước.
Nhìn dòng người đổ xô về phía mình, Lục Thi Nhã sợ ngây cả người. Cô vô thức nhấc chân chạy ra ngoài, nếu bị dòng người này đè bẹp thì cô sẽ thành nhân bánh luôn.

Đi đâu?

Giọng nói độc đoán quen thuộc, lạnh lẽo kinh người.

Đợi tôi.

Sau 3đó là tiếng tút tút tút...
Lục Thi Nhã bị cúp điện thoại nên rất xấu hổ, ngại ngùng cười với lễ tân. Cô lễ tân liếc xéo cô rồi t9iếp tục dũa móng tay.
Cả phòng chăm chú nhìn theo.
Lục Thi Nhã nhìn anh bình thản nói chuyện mà tim đập thình thịch.

Phòng marketing, tạm thời dừng tất cả kế hoạch tuyên truyền đã chuẩn bị. Tôi sẽ mau chóng tiến hành sửa lại bản vẽ cũ, sau đó mọi người căn cứ để sửa chữa lại số liệu liên quan. Tôi muốn bảo đảm rằng không có bất cứ nguy cơ nào tồn tại. Phòng công trình giúp trấn an toàn bộ công nhân. Phòng điều tra và phòng an ninh cần đẩy nhanh tốc độ điều tra, mau chóng tìm ra người tiết lộ bản vẽ. Về phần phương pháp cứu vớt, phòng ngoại giao liên hệ Studio thiết kế quốc tế DS. Bất luận phải dùng bao nhiêu tiền cũng phải mời bằng được kiến trúc sư nội thất của họ về thiết kế cho các căn hộ của chúng ta. Các phòng còn lại dốc toàn lực để phối hợp, mọi người rõ chưa?


Ở nơi mà anh có thể trông thấy.

Chỉ một câu nói khiến trái tim Lục Thi Nhã không ngừng run lên. Khóe mắt cay cay, cô khẽ gật đầu.

Nhan Thần Phi bác bỏ tất cả các phương án mà các phòng ban đưa ra, bầu không khí cuộc họp rơi vào trạng thái căng thẳng. Rõ ràng trong phòng bật điều hòa ấm áp, nhưng ai nấy đều cảm thấy giá buốt lạ thường.
Bế tắc.
Giằng co mất một phút, Nhan Thần Phi mới đặt bút xuống bàn, đứng dậy.
Lục Thi Nhã đi theo Nhan Thần Phi vào phòng họp, được Đàm Nghị sắp xếp chỗ ngồi trong một góc. Tuy vị trí vắng vẻ, nhưng từ vị trí của Nhan Thần Phi, chỉ cần ngẩng đầu lên là có thể trông thấy cô.
Cuộc họp do Đàm Nghị chủ trì, trên chiếc bàn tròn có đường kính rộng vài mét, Nhan Thần Phi ngồi ở vị trí chủ tọa, cau mày.
Lục Thi Nhã ngồi nghe mọi người thảo luận và nêu phương án, dường như mọi phương án đưa ra đều không hợp ý và có vài phần gượng ép.
Lục Thi Nhã lúng túng quay đầu lại nhìn về phía giọng nói phát ra.
Dòng người nép sang hai bên, phía cuối dòng người chính là Nhan Thần Phi.
Trong nháy mắt, cảnh trong đợt huấn luyện quân sự năm xưa lại như hiện ra trước mắt. Chỉ là chàng trai năm đó nay đã trở thành một người đàn ông trưởng thành cao lớn.

Nghỉ thêm mười phút.

Nhan Thần Phi dặn Đàm Nghị.
Đàm Nghị chết lặng gật đầu, nhìn bóng hai người bọn họ đi vào phòng.
Nhưng mà…
Cô vừa nghe thấy gì?
DS?
Vấn đề lộ bản thiết kế sẽ trở thành sơ hở cho đám người đang rình mò tập đoàn Thần Phong. Một khi bản thiết kế này bị tuồn ra thị trường chắc chắn sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tập đoàn.
Đã sắp đến ngày khởi công, nếu phải vẽ lại bản thiết kế khác thì thời gian quá gấp, nhưng nếu không vẽ lại thì quá mạo hiểm. Tuy đã mua lại với giá cao nhưng để phòng ngừa rủi ro thì tốt nhất vẫn là không sử dụng.
Nhìn Tiểu Thần Thần cau mày, trái tim Lục Thi Nhã như bị ai đó bóp nghẹt.
Vừa vào văn phòng, Lục Thi Nhã liền đưa mắt quan sát xung quanh một lượt. Văn phòng này còn to hơn cả phòng khám của cô nữa.
Đúng là kẻ có tiền!
Nhìn chiếc sofa bằng da đắt tiền này mà xem, còn cả những món đồ trang trí khác nữa… Ánh mắt nhìn ngó xung quanh cuối cùng tập trung lên bóng người cao lớn của ai đó.
Lần này anh trở về còn không phải là vì hạng mục này sao? Khởi đầu không thuận lợi như vậy liệu có đánh gục lòng tin của anh, khiến anh buồn bực không? Nếu quả thật như thế thì sẽ ảnh hưởng xấu đến quá trình điều trị tâm lý của anh.

Bị mất một bức, đã mua lại rồi.

Gương mặt Nhan Thần Phi thoáng hiện vẻ không vui. Lục Thi Nhã có thể cảm nhận được nét hơi uể oải của anh.
Lúc thấy ông chủ nhà mình nắm tay Lục Thi Nhã kéo vào văn phòng, hai mắt Đàm Nghị tròn xoe. Anh ta vẫn luôn cảm thấy giữa ông chủ nhà mình và bác sĩ Lục có gì gì đó, nhưng… nắm tay thân thiết thế này…
Nhất thời, anh ta không thể tiêu hóa được tin tức này.
Ông chủ luôn không cho phép phụ nữ đến gần trong vòng bán kính một thước đâu rồi...

Anh không sao chứ?

Lục Thi Nhã quan tâm hỏi.
Tiểu Thần Thần đột nhiên ghì chặt người cô vào vách tường.

Em có thể giúp gì cho anh không?

Tiểu Thần Thần lùa tay vào tóc cô, vùi mặt mình vào hít mạnh lấy mùi hương từ cơ thể cô.
Một lát sau, dường như có tiếng thở dài:

Chán lắm à?

Lục Thi Nhã ngẩng phắt đầu lên, nhìn Tiểu Thần Thần mặc vest nghiêm trang, hai tay đút trong túi quần, thật sự đẹp trai đến mức trời đất phải ghen tị.

Không, chỉ là bị vẻ đẹp trai uy phong của anh vừa rồi quyến rũ thôi. Phó tổng giám đốc Nhan hôm nay làm em phải lau mắt mà nhìn rồi.

Nhan Thần Phi bước đến cạnh cô, sau đó kéo tay cô đi, không hề bị đám người xung quanh ảnh hưởng.
Lúc đi ngang qua quầy lễ tân, Lục Thi Nhã ngại ngùng vẫy tay với cô nàng lễ tân - người đã đánh rơi mất bấm móng tay của mình - rồi theo sát bước chân của Nhan Thần Phi.
Trong thang máy, hai người đều không lên tiếng. Lục Thi Nhã không chuẩn bị được lời để hỏi nào, chỉ để ý tới cảm giác siết chặt, mát lạnh trên bàn tay.
Cô không nghe nhầm chứ?
Lục Thi Nhã rơi vào trạng thái hỗn loạn, mãi đến khi buổi họp kết thúc vẫn chưa hoàn hồn lại.
Đợi mọi người rời đi gần hết, Nhan Thần Phi mới bước tới chỗ cô gái vẫn đang sững sờ ở trong góc phòng.
Giọng nói trầm cực kỳ mạnh mẽ, dứt khoát khiến cả phòng họp choáng ngợp. Mọi người đều kinh ngạc vì quyết sách và năng lực xử lý của vị phó giám đốc mới nhậm chức này.
Lục Thi Nhã cũng đầy rung động nhìn Nhan Thần Phi xa lạ trước mặt. Bảy năm, quả nhiên, anh đã thật sự trưởng thành hơn rất nhiều, nhiều đến mức khiến cô không nhận ra. Người đàn ông quyết đoán, dứt khoát như vậy lại là Tiểu Thần Thần mà cô nuôi lớn.
Quả thật rất lợi hại, cũng rất ưu tú!
Tiếng nói thoát qua kẽ môi. Lục Thi Nhã lập tức nghe theo, hai tay nắm lấy tay áo của anh, phối hợp với anh.
Một nụ hôn kiểu Pháp nồng nhiệt.
Qua mấy phút, khi Lục Thi Nhã cảm thấy môi mình bắt đầu sưng lên, nhiệt độ tăng cao hai người mới tách nhau ra.

Bây giờ ở đây không có ai khác.


Anh trầm giọng nói.

Lục Thi Nhã sững ra mất mấy giây, ha ha.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nam Thần Khó Theo Đuổi.