• 6,983

Chương 1828: Sao về sớm vậy?


Bầu không khí lập tức trở nên hơi khó xử.

Trong tay Kỷ Bắc Thành còn xách theo mấy hộp quà, anh ta đứng gần hồ cá, bình tĩnh nhìn Tô Trườn8g Khánh và Kiều Viễn Hiền,
Đã quấy rầy hai bác rồi.
Trong tình huống này, Lăng Vạn Hình hừ một tiếng, oán thầm trong bụng, biết quấy rầy mà còn3 tới làm gì?!
Mẹ, mẹ đi mua đồ với chú Bắc Thành à?
Lăng Tử Hoan không nghĩ nhiều như những người khác, vui vẻ chạy đến trước mặt Tô Uyển Đông,9 thuận thể nhận lấy chiếc túi trong tay chị.
Kiều Mục bị Tô Dụ Cảnh kéo ra sau nhà đánh cờ, Lăng Tử Hoan ngẩn người ngồi bên cạnh nhìn bàn cờ như đang suy tư điều gì.
Kỷ Bắc Thành còn đang bàn việc với Tô Trường Khánh trong phòng sách, Kiểu Viễn Hiển thì cùng ông Đoàn ra ngoài, nói sẽ về trước bữa tối.
Tô Uyển Đông mỉm cười nhìn cô nhóc, sau khi gật đầu thì nhìn sang bên cạnh hồ cá, dịu dàng n6ói:
Ba, con đến phố cổ mua ít trà, nghe nói mấy ngày nữa bác Hai phải về Lệ Thành, đến khi đó có thể mang về.
Đây là trà Hắc Chuyên mà b5ác Hai thích.
Kiều Viễn Hiền nhếch môi hờ hững,
Uyển Đông thật có lòng!
Dứt lời, tầm mắt của ông như có như không liếc nhìn Lăng Vạn Hình ở cách đó vài bước.
Trên đường, Kiều Mục và Lăng Vạn Hình đi ở cuối cùng, nhìn về phía Tô Uyển Đông bị cô nhóc kéo thì nói nhỏ,
Ngày mai em với Hoan Hoan định về Lệ Thành, anh có muốn đi cùng không?
Lăng Vạn Hình loạng choạng vài bước,
Sao về sớm vậy?
Kiều Mục nhìn anh bằng ánh mắt kì quái,
Sớm? Dù sao cũng đi hơn nửa tháng rồi mà còn sớm à?
Lăng Vạn Hình:
...
Trước câu hỏi ngược lại của Kiều Mục, Lăng Vạn Hình cau mày trầm tư giây lát,
Các cậu về trước đi, anh còn chút chuyện phải giải quyết!


Ồ!
Kiều Mục lên tiếng, tủm tỉm cười nói mát,
Vậy em chúc anh Cả giải quyết xong việc càng sớm càng tốt!
Muốn theo đuổi lại chị dâu mà cả ngày cứ như đóng cọc ở nhà họ Tô, có thể theo đuổi về được mới là lạ đấy! Nhìn Kỷ Bắc Thành người ta kia, bất cứ lúc nào cũng tạo cơ hội để gần gũi chị dâu, vừa nhìn là biết ngay ai cao ai thấp rồi!

Thôi được rồi, đừng đứng nữa, tất cả vào đi.
Bắc Thành, cháu cùng bác đến phòng sách một lát.
Tô Trường Khánh lên tiếng, sau khi mọi người đáp lại thì cùng đi vào phía sau nhà chính.

Gần bốn giờ chiều, mọi người ở nhà họ Tô đều bận việc riêng.
Lúc này ánh mặt trời đang gay gắt nhất, Tô Uyển Đông cùng một thợ thêu của nhà họ Tô nghiêm túc cúi đầu thêu thùa ở đình nghỉ mát.

Có lẽ mấy ngày này trở về nhà họ Tô là khoảng thời gian bình yên và an ổn nhất nửa đời trước của chị.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Dấu Yêu.