Chương 594: Các cô ấy đều khác trước rồi!
-
Người Dấu Yêu
- Mạn Tây
- 727 chữ
- 2022-02-10 11:23:36
Vả lại, cô còn phát hiện nơi gương mặt của Phi Phi xuất hiện vẻ dịu dàng hiếm thấy.
Thế này là, đang yêu sao? Cô lại tiếp tục quan sát Ưng Phi Phi, trong đôi mắt ngập nước rõ ràng chiều ngược ra vẻ xinh đẹp của cô,
Phi Phi, có phải cậu...
đang yêu hay không?
Ứng Phi Phi nghe vậy hơi sững người, rồi mới ôm gò má mình, nơi đáy mắt nhuộm vẻ tinh nghịch,
Rõ ràng vậy sao? Sao cậu nhìn ra được vậy?
Cậu đang yêu đương thật hả?
Cô kéo lấy khuỷu tay của Ung Phi Phi đi vào tòa cao ốc Lập Nghiệp, vừa đi vừa không quên trêu chọc,
Rốt cuộc là ai lợi hại giải quyết được cậu vậy? Mau nói tớ nghe chút nào.
Vẻ ngọt ngào trên mặt Ưng Phi Phi ngày càng lộ liễu, tựa như cô gái đang chìm đắm trong tình yêu cuồng nhiệt, vừa nghĩ đến một nửa kia của mình thì mặt mày sẽ vô thức lộ ra dịu dàng vậy.
Cô ấy mím môi, rồi cười trả lời:
Là yêu xa, người nhà giới thiệu, chúng tớ chỉ vừa mới bắt đầu qua lại thôi.
Ứng Phi Phi nói rất nghiêm túc, cũng xen lẫn hi vọng về một tình yêu đẹp đang hướng tới.
Cô biết mình chỉ là người bình thường, làm công ăn lương, chưa bao giờ dám mơ mộng một câu chuyện tình yêu kinh thiên động địa xa vời.
Trong lúc chờ đợi một tình yêu, cô cũng tràn đầy mong đợi với tương lai.
Cô muốn một cuộc tình đơn giản bình thường, gặp nhau rồi yêu nhau, có một gia đình nhỏ có thể che mưa chắn gió như bao người, sinh một đứa nhỏ dễ thương ngây thơ, rồi nương tựa lẫn nhau, tay nắm tay sống bên nhau cả đời.
Cô cảm thấy, người hiện giờ thỏa mãn lòng mong ước của cô đối với tình yêu mà xông thẳng vào thế giới của cô.
Nghiên Thời Thất nhìn thấy dáng vẻ vừa nói vừa cười của Ưng Phi Phi chính là xuất phát từ tận đáy lòng, có lẽ là đã gặp đúng người.
Nhưng yêu xa rất cực khổ.
Có bao nhiêu mối tình đã tan vỡ vì ngăn sông cách trở chứ?
Nhưng Nghiên Thời Thất sẽ không nói ra những lời mất hứng này.
Điều cô có thể làm là khoác lấy khuỷu tay Ứng Phi Phi, nói một câu chúc phúc chân thành nhất mà thôi.
Cuộc trò chuyện giữa hai cô bạn thân kết thúc trước của tòa cao ốc Lập Nghiệp.
Hai cô vừa đi qua cửa xoay thủy tinh thì Doãn An Táp cũng vừa lúc đi từ trong thang máy ra.
Các cô lựa chọn gặp mặt ở chỗ này cũng là suy nghĩ cho Táp Táp bận rộn công việc không thể ra ngoài quá lâu.
Nghiên Thời Thất đứng trong sảnh lớn, nhìn bóng dáng Doãn An Táp buộc tóc đuôi ngựa, mặc bộ vest màu đen lão luyện đi tới mà chú ý ngay tới lớp trang điểm nhẹ, cùng với một đôi mắt kiên định và bình thản sau khi đã trải qua biển cổ của cô.
Đã khác trước rồi! Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi mà hai người bạn của cô đều đã thay đổi.
Doãn An Táp quét cửa quay rồi hô lên một tiếng, chạy về phía cô,
Thập Thất, Phi Phi!
Sau đó lại là một cái ôm nóng bỏng.
Doãn An Táp buông hai cô ra, ngước mắt lên quan sát Nghiên Thời Thất trước,
Cuối cùng siêu sao đã hết bận rộn rồi.
Nếu cậu còn không tới gặp mặt bọn tớ thì tớ cũng cho rằng cậu muốn nghỉ chơi với bọn tớ rồi đấy!
Sao có thể chứ! Lúc trước tớ bận thật mà.
Nếu đã để các cậu đợi lâu như vậy thì buổi trà chiều hôm nay xem như tớ nhận lỗi đi.
Nghiên Thời Thất nhìn đồng hồ, đã hai giờ chiều.
Khi có thời gian thì trong văn phòng bận rộn cũng sẽ có mấy thành phần trí thức bưng tách cà phê đi ngang qua.
Doãn An Táp nhìn điện thoại di động, sau khi suy nghĩ mấy giây mới gật đầu,
Được, uống cà phê vẫn được.
Chúng ta đừng chậm trễ nữa, ở sát bên mới mở một tiệm cà phê cũng được lắm.