Chương 840: Thưởng cho cậu ba đêm!
-
Người Dấu Yêu
- Mạn Tây
- 811 chữ
- 2022-02-12 04:24:34
Sự hoảng loạn của Kỷ Tố Tân sao có thể không lọt vào mắt Tổng Kỳ Ngự.
Anh ta lặng lẽ siết tay mạnh hơn, giọng lạnh như băng,
Cơ hội cuối cùng, cô nói hay không?
Tôi, tôi...
Kỷ Tổ Tân bị anh ta bóp cắm nên lúc nói chuyện hơi khó khăn.
Nét mặt cô ta thoáng qua vẻ do dự,
Nói, Tổng Giám đốc Tổng, tôi nói...
Cô ta không có gan chống lại Tống Kỳ Ngự.
Không thể không thừa nhận, địa vị cô ta có được đều là do người này mang lại.
Lúc bị vệ sĩ đưa đến đây, cô ta vốn đã mơ hồ đoán ra việc mình làm bị phát hiện rồi.
Nhưng cô ta không hối hận.
Nói hết không được bỏ sót chi tiết nào.
Nói rõ ràng rồi tôi sẽ cân nhắc đến chuyện tiếp tục cho cô tiến sâu vào giới giải trí.
Nếu không...
Tống Kỳ Ngự hất cẳm cô ta ra, mặc kệ người cô ta lảo đảo lùi ra đằng sau.
Anh ta xoay người quay lại chỗ ngồi của mình.
Trừ Nghiên Thời Thất ra, anh ta chưa từng có kiên nhẫn với bất cứ người phụ nữ nào.
Kỷ Tố Tân bị hất ra, va thẳng vào tường thủy tinh phía sau mới đứng vững được.
Cô ta đứng yên nhìn Tống Kỳ Ngự ngồi trước mặt, áp lực từ anh ta đang bào mòn từng tế bào thần kinh của cô ta.
Không dám chần chừ thêm, Kỷ Tổ Tân thấp giọng phun ra sự thật vụ tai nạn trong buổi sự kiện tuyên truyền, Năm phút sau, bầu không khí trong phòng trà như đông lại, sắc mặt Tổng Kỳ Ngự vô cùng lạnh lẽo tăm tối.
Kỷ Tố Tân cúi đầu không dám nhìn anh ta, hai tay bàn tay buông thõng bên người không ngừng siết chặt.
Thật lâu sau, Tống Kỳ Ngự khẽ mân mê chén trà, giọng nói trầm lạnh vô cùng,
Kỷ Tổ Tân, ai cho cô lá gan mà dám ra tay với Nghiên Thời Thất?
Câu hỏi đột ngột của Tổng Kỳ Ngự khiển Kỷ Tố Tân bối rối.
Cô ta ngẩng phắt đầu lên, bắt gặp ánh mắt bén nhọn của Tống Kỳ Ngự thì hết sức hoảng loạn,
Tổng Giám đốc Tống, tôi, tôi không ngờ tai nạn lại nghiêm trọng đến vậy...
Cô ta thật sự sai người lén động tay động chân vào backdrop của buổi tuyên truyền, Nhưng cô ta không thể khai người còn lại ra.
Cô ta ước gì Nghiên Thời Thất bị đè chết, đáng tiếc Bùi Đường quá manh động.
Cô ta vẫn còn nhớ, ngay từ ban đầu, Tống Kỳ Ngự đưa cô ta đến Thiên Thừa Entertainment đã nói rõ không cho phép cô ta động tới Nghiên Thời Thất.
Nhưng cô ta không thể chấp nhận được chuyện Thành Nghiệp Nam thích Nghiên Thời Thất! Đặc biệt là khi thái độ của Thành Nghiệp Nam với cô ta và Nghiên Thời Thất khác nhau một trời một vực như vậy.
Hàng ngày cô ta phải chứng kiến anh ta hỏi han chăm sóc Nghiên Thời Thất, ngay cả tâm trạng của anh ta cũng chập trùng theo cảm xúc của cô.
Anh ta coi Kỷ Tố Tân cô là gì chứ? Rõ ràng là hai người đã từng thân mật gần gũi về thể xác.
Cứ cho là vì cô ta dùng thủ đoạn để đạt được, nhưng cũng chỉ vì cô ta thích Thành Nghiệp Nam mà thôi.
Cô ta không hiểu nổi, rốt cuộc Nghiên Thời Thất có điểm nào tốt?! Vì cớ gì mà hết người này đến người khác đều muốn che chở cho cô? Thành Nghiệp Nam như vậy, Tống Kỳ Ngự cũng thế, ngay cả Bùi Đường...
Chuyện mà ngàn vạn lần không được phép làm, chính là làm cô ấy bị thương như lần này.
Tổng Kỳ Ngự siết chén trà trong tay, ánh mắt lóe lên tia sát khí.
Tống Kỳ Ngự không nói thêm gì, chỉ cười tàn bạo mà nhìn xoáy vào cô ta.
Sau đó, anh ta cầm di động trên tay lên gọi, điện thoại vừa thông liên lạnh lùng ra lệnh:
Đưa cô ta xuống, thưởng cho cậu ba đêm.
Vệ sĩ nghe điện thoại hoan hỉ trả lời:
Cảm ơn cậu chủ!
Mặt Kỷ Tổ Tân lập tức trắng bệch.
Cô ta bước nhanh tới trước bàn trà, chống hai tay lên mặt bàn,
Tổng Giám đốc Tống, tôi, tôi sai rồi, tôi thật sự biết lỗi rồi, anh đừng làm như vậy.
Cô ta hiểu rất rõ câu nói
Thưởng ba đêm
có nghĩa là gì.
Từ trước tới giờ, Tống Kỳ Ngự chẳng phải hạng quân tử dịu dàng gì, mà rõ ràng là một con sói đội lốt ngoài đạo mạo mà thôi.
Cô ta biết rõ thủ đoạn của người đàn ông này, có thể làm người ta cảm thấy sống không bằng chết.