Chương 841: Trang yên là người nhà họ trang ở đế kinh
-
Người Dấu Yêu
- Mạn Tây
- 756 chữ
- 2022-02-12 04:24:34
Cô ta cho rằng mình đã thoát khỏi bàn tay của ác ma rồi, cảm động suýt rơi nước mắt nói,
Tổng Giám đốc Tổng, tôi nhất định sẽ không bao giờ...
tái phạm.
Cô ta còn chưa dứt lời, cửa kính phòng thiền đã bị đẩy ra.
Kỷ Tố Tân quay đầu liền thấy một gã vệ sĩ cao to mạnh mẽ bước từ bên ngoài vào.
Cô ta sợ hãi lui lại từng bước, liếc nhìn Tống Kỳ Ngự.
Còn chưa nghe Tống Kỳ Ngự nói gì, tên vệ sĩ kia đã bước tới trước mặt cô ta, nhanh nhẹn khiêng cô ta lên vai.
A...
Tổng Giám đốc Tổng, cứu tối với!
Cứu cô?!
Vệ sinhíu mày nhìn Tống Kỳ Ngự, chỉ thấy cậu chủ nhà mình khoát tay, lạnh lùng nói:
Ôn quá.
Tim Kỷ Tổ Tân nặng như chì, càng giãy giụa mạnh hơn.
Sau cùng cô ta bị đập ngất đi, thậm chí còn không có cơ hội để hét lên.
Trước khi đi, vệ sĩ nhướng mày nhìn Tống Kỳ Ngự,
Cậu chủ, tôi phải xử lí cô ta thế nào?
Tùy cậu, còn sống là được.
Vệ sĩ hiểu rõ, sau khi cảm ơn liền khiêng Kỷ Tố Tân đi men theo mật đạo, nhanh chóng rời khỏi tiệm trà nghệ Ngự Hợp.
Cô ả này quá to gan, dám ra tay với Nghiên Thời Thất.
Cậu chủ còn giữ lại cái mạng của cô ta nghĩa là cô ta còn có giá trị lợi dụng.
Còn tương lai sau này ra sao thì phải xem thái độ của cô ta.
Nghiên Thời Thất là người phụ nữ quan trọng nhất đối với cậu chủ.
Cậu chủ toan tính nhiều như vậy nhưng không cho phép bất cứ ai động tới cô ấy.
Kỷ Tổ Tân quá ngu, bị trừng phạt là đáng đời.
Vệ sĩ nhà họ Tống dưới trướng cậu chủ có lộc ăn vài ngày rồi.
Trong phòng trà, Tống Kỳ Ngự nhíu mày chặt, chỉ cần nghĩ tới vết thương ghê người ở cổ chân và trán Nghiên Thời Thất là anh ta liền muốn róc xương Kỷ Tố Tân.
Cho dù bây giờ anh ta đã bắt đầu đối đầu với nhà họ Tần, nhưng vẫn không nỡ động tới cô.
Vậy mà một Kỷ Tổ Tân tầm thường này lại dám.
Một con rối không nghe lời thì sao có thể làm được việc lớn đây!
Cùng lúc đó, bên trong phòng làm việc của Tổng Giám đốc Tập đoàn Tần thị.
Ráng chiều óng ánh hắt từ cửa sổ vào phòng, hoàng hôn dần buông xuống, hé ra những tia sáng mờ mờ ảo ảo.
Tần Bách Duật đang không ngừng bận rộn gõ bàn phím thì cửa phòng mở ra, Trác Hàn bước vào,
Tổng Giám đốc, tra được người tiết lộ giá thầu của chúng ta rồi.
Ngón tay thon dài của Tần Bách Duật khựng lại.
Trác Hàn mở tài liệu ra đặt trước mặt anh, giọng nói tràn ngập tức giận,
Cô ta làm việc ở chi nhánh Đế Kinh không tới một tháng, vừa đúng thời điểm chúng ta chuẩn bị chuẩn bị giá thầu núi Long Cô.
Trên cùng tập tài liệu là tóm tắt sơ yếu lí lịch cá nhân và thông tin về chức vụ của người này.
Tên họ: Trang Yên.
Nếu Nghiên Thời Thất thấy ảnh người này có lẽ sẽ cảm thấy rất quen.
Khi cô quay phim ở ĐH Kinh từng đến chi nhánh của Tần thị.
Cô cũng từng gặp mặt trực tiếp với Trang Yên, người này là Trưởng phòng Kế hoạch.
Tần Bách Duật nhìn lướt qua một lượt, đóng tập tài liệu lại.
Trác Hàn nói tiếp:
Tổng Giám đốc, bây giờ Trang Yên đã nhậm chức ở Bất động sản Kỳ Hằng rồi, chúng ta có nên kiện cô ta không?
Tạm thời không cần kiện!
Hóa ra Trang Yên là người của nhà họ Trang ở Đế Kinh, em gái ruột của Trang Nhân.
Nếu như người bán đứng Tần thị là cô ta thì anh không cảm thấy bất ngờ chút nào.
Lần trước Thập Thất quay phim xong, trước khi rời Để Kinh, anh đã cho bộ phận nhân sự dùng lí do không vượt qua được giai đoạn thử việc mà chấm dứt hợp đồng với Trang Yên.
Tổng Giám đốc, chẳng lẽ chúng ta không truy cứu sao?
Trác Hàn không dám tin, việc Trang Yên làm rõ ràng là bất hợp pháp.
So với sự nôn nóng của Trác Hàn, Tần Bách Duật có vẻ bình tĩnh hơn nhiều.
Anh sâu xa liếc Trác Hàn,
Truy cứu chứ, nhưng không phải bây giờ.