• 709

Chương 28: Đám cưới (1)


Lúc này Lâm Âm mới nhận ra mình đang ở trong một không gian hẹp, lung la lung lay giống như đang ngồi trong kiệu, bên ngoài truyền đến tiếng 8kèn trống.

Tổng hợp tất cả những gì quan sát được, Lâm Âm đưa ra một kết luận kỳ quái.

Cô... đang làm đám cưới!
Vì sao đi qua cây cầu lại nhảy sang một thế giới khác?
Lâm Âm bắt đầu suy nghĩ về vấn đề này, trong tòa lâu đài kia là một đám tác giả không biết tại sao lại đi tới lâu đài sau đó bị nhốt vào phòng làm đề thi đại học, người nào làm sai sẽ mất mạng. Nguyên nhân mất mạng ban đầu không rõ, giấc mơ cũng không đưa ra quy định. Thế nhưng quá trình phía sau đó có thể nói là vòng lặp nối tiếp, nhất là ba ánh sáng đèn pin kia vô cùng kỳ quái.
May mà cô với Lục Hợp chạy nhanh, nếu không chẳng biết bọn họ sẽ gặp tình cảnh đáng sợ gì nữa.

Nhị bái cao đường!


Phu thê giao bái!

Nhưng mà vẫn có thể thấy được một chút, ví dụ như cái chân.
Airship - phi thuyền, alps - dãy núi Alps, America - nước Mỹ...
Đáp án nào cũng không phải câu trả lời chính xác, nó còn sai hơn cả tòa lâu đài với kiệu hoa.
Số từ vựng tiếng Anh của cô thật đáng thương.
Nhưng mà một chén không đủ, đằng nào cũng đã uống một chén rồi thì uống hai chén cũng không có gì khác biệt, cứ uống hết đi.
Sau khi uống hết năm chén nước, Lâm Âm nghe bên ngoài có người hô:
Mời tân lang vào lễ đường...

Tân lang!
Lâm 3Âm cúi đầu nhìn đôi giày màu đỏ dưới chân thì hít ngược vào một hơi, sau đó len lén kéo màn kiệu ra thành một cái khe hở.
Nhìn cảnh 9vật thì hiện giờ đang là chạng vạng tối. Đội ngũ đưa dâu đang đi trên một con đường nhỏ ở vùng quê, cô nhìn thấy những ánh sáng còn sót lại 6trước khi mặt trời lặn chiếu lên đồng ruộng, phía xa có thể thấy con diều trắng bay ở nơi sườn núi.
Bên cạnh cỗ kiệu hình như có một5 người, Lâm Âm liếc nhìn sang thì đó là một bóng lưng mặc đồ đỏ thẫm.
Nghĩ như vậy khiến Lâm Âm cảm thấy tốt hơn một chút.
Một lát sau, Lâm Âm nghe tiếng pháo nổ đùng đoàng bên ngoài liền nhanh chóng đội khăn lên đầu, hai tay ngoan ngoãn đặt trên đầu gối, yên lặng chờ tình huống tiếp theo.
Bên ngoài rất ầm ĩ, đột nhiên có một chén trà được đưa vào từ cửa sổ.
Sau khi vào phòng hoa chúc, cô nghe được tiếng trẻ con nhảy từ trên giường xuống.
Lâm Âm được cho ngồi trên giường đợi tân lang đến vén khăn. Rốt cuộc cô cũng có thể nhìn một cách bình thường được rồi. Cô cũng được nhìn thấy
chồng
của mình đang được người khác dìu đỡ, hai bên tóc mai trắng xóa, mắt mờ không tiêu cự.
Đột nhiên ông ta tiến sát đến bên cạnh Lâm Âm, gương mặt phóng đại một cách đột ngột khiến Lâm Âm giật mình.
Lâm Âm uống một hơi cạn chén trà, sau đó chẹp chẹp miệng rồi đưa chén ra ngoài.
Vừa đưa ra lại có một chén khác được đưa vào.
Lúc này Lâm Âm mới ý thức được người nọ đưa chén nước vào chỉ để cô cầm chứ không phải để cô uống.
Sau khi bình tĩnh một chút, Lâm Âm bắt đầu suy tính tình cảnh của mình lúc này. Rõ ràng cô vẫn còn đang trong giấc mộng ở tòa lâu đài, cớ sao lại biến thành cảnh tượng này?
Chẳng lẽ cây cầu kia có vấn đề?
Lúc đó cô đang đi cùng Lục Hợp, vậy thì anh ta cũng đến nơi này, chỉ là không biết anh ta đang ở đâu.
Đột nhiên người nọ quay đầu lại.
Đó là một gương mặt trắng bệch cùng với đôi môi đỏ như máu.
Lâm Âm sợ đến mức lập tức buông rèm, bàn tay nắm chặt khăn đội, trái tim đập thình thịch một cách hoảng loạn.
Lúc phu thê giao bái, Lâm Âm có nhìn thấy giày của đối phương, đại khái đây là thu hoạch duy nhất của cô lúc bái đường.

Lễ hoàn thành, tân lang cùng tân nương vào động phòng.

Tân lang nắm một đầu sợi dây lụa đỏ, dẫn cô vào phòng. Lâm Âm đi theo phía sau, cô vẫn luôn cảm thấy là lạ chỗ nào đó.
Mặc dù cô không muốn lập gia đình nhưng vẫn tò mò không biết mình sẽ cưới người nào trong giấc mơ này.
Một lát sau truyền đến tiếng hô:
Mời tân nương vào lễ đường!

Lâm Âm được đỡ vào đứng giữa một căn phòng, cô có thể cảm nhận được xung quanh có rất nhiều người. Có người nhét dây lụa đỏ vào tay cô, một đầu khác được tân lang cầm lấy.
Không có cách nào để nhìn được dung mạo của tân lang, cái khăn đội đầu rất dài này hoàn toàn ngăn trở tầm mắt của cô. Chắc không phải người thời cổ đại sợ tân lang nhìn thấy tân nương quá xấu đòi hủy hôn ngay tại lễ đường đấy chứ?
Lâm Âm không trông thấy gì, chỉ có thể làm theo chỉ thị của người bên cạnh.

Nhất bái thiên địa!

Đột nhiên trong đầu cô hiện lên một chuỗi kí tự - C1026. Theo như những gì cô suy luận lúc đó thì C tức là castle, dịch ra là lâu đài, như vậy C10 là số hiệu của lâu đài, 2 là số tầng, 6 là số phòng.
Cầu? Cầu là bridge, không biết C và B có quan hệ gì hay không. Nếu như cầu là B thì có phải là còn một con đường thoát ra cảnh mộng này.
Lâm Âm cố gắng dùng vốn tiếng Anh ít ỏi đến đáng thương của mình để tìm ra những từ bắt đầu bằng chữ A.
Tân lang cười, nói:
Không tệ, không uổng công ta mất hai mươi lượng bạc để lấy về.

Trong phòng còn có không ít phụ nữ, bọn họ có độ chênh lệch tuổi tác rất lớn, trẻ tuổi có, lớn tuổi có, ai ai cũng đang trầm mặt nhìn Lâm Âm.
Đầu óc của Lâm Âm trống rỗng, sau khi hoàn hồn lại thì chửi thầm một câu – Tình tiết khỉ gió gì đây!
Cỗ kiệu lắc lư, cơ thể của Lâm Âm cũng lắc lư theo.
Điều đầu tiên phải khẳng định là cô không thể thật sự kết hôn, cho dù là trong mơ cũng thấy quái lạ. Thế nhưng dựa theo tình huống hiện tại, bên cạnh vẫn luôn có người canh chừng thì xem ra không tránh được chuyện phải bái đường.
Dựa theo kịch bản của phim truyền hình, tiểu thuyết thì sau khi bái đường tân lang sẽ đi mời rượu, tân nương ngồi chờ trong phòng tân hôn. Đợi đến lúc đó cô có thể nhân cơ hội chạy trốn.
Tân lang run lẩy bẩy nói:
Vợ nhỏ xinh đẹp, vợ nhỏ xinh đẹp.

Lâm Âm chửi thầm:
Lão biến thái.
Nhưng bây giờ đối phương người đông thế mạnh, cô chỉ có thể yên lặng ngồi im không dám nhúc nhích.
Tân lang vui vẻ vỗ vỗ lên gương mặt của Lâm Âm:
Chờ chờ ta một chút, ta sẽ quay lại ngay.

Lâm Âm nhận lấy.
Bên trong có nước trà, cô không biết thế này là có ý gì. Muốn cô uống hay cầm để giả vờ giả vịt? Nội tâm của cô xoay chuyển hàng vạn lần chỉ trong khoảnh khắc ngắn, nếu đã đưa cho cô tức là muốn cô uống rồi!
Lắc lư lâu như vậy khiến Lâm Âm cũng hơi khát, hơn nữa chắc không có ai đầu độc cô dâu mới đâu nhỉ?
Nói xong lão được hai nha hoàn đỡ ra ngoài.

Lâm Âm dùng khóe mắt nhìn chân của mọi người, trong lòng âm thầm cầu nguyện mau đi hết đi, mau đi hết đi!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Trong Mộng.