• 327

Chương 102: Tinh linh bạc hà


Thậm chí, Bạch Niệm Niệm còn nghi ngờ có phải Thiên đường sành ăn mới cho ra mắt một phần mềm biến đổi giọng hay không nữa.


Không phải 8đầu, Tiểu Nghệ cô nhìn thử xem, nhìn mấy người kia kìa.
Người chơi nam lúc nãy nhảy nhót hăng hái nhất lập tức thay đổi thái độ, chỉ vào mấy n3gười Bạch Niệm Niệm mà nói,
Cô nói bọn tôi không tới mà được sao? Bọn họ có bốn người đó! Thoắt cái là có thể trộm sạch rau cải của cô luôn.
9

Theo đông tác của gã, cuối cùng Bạch Niệm Niệm cũng đã nhìn thấy rõ cô gái đang đi chậm rãi tới rồi.
Bạch Niệm Niệm dẫn Thiên Mao Mao đi theo sau lưng Vụ Văn Tu rời đi.
Mới vừa đi được mấy bước thì bên người đã xuất hiện một làn sương trắng, Bạch Niệm Niệm tưởng là Cá muối đã trở về, vừa quay đầu nhìn lại liền thấy là Không quên tình đầu.
Hôm nay, Hứa Dật Trình đã đổi một bộ quần áo khác.
Cô ta mặc một bộ Hán phục6 màu xanh lá cây, vải vóc mềm mại tầng tầng lớp lớp chậm rãi lay động trong gió nhẹ theo từng bước chân của cô ta.
Áo choàng cùng dây 5cột tóc màu xanh bạc hạ bị gió nâng lên, ngọc bội trên làn váy tựa như đang phát ra tiếng vang trong trẻo.
Màu xanh lá cây đậm nhạt ở trên người cô ta kết hợp lại với nhau tạo thành một bức tranh di động, giống như tinh linh bồng bềnh từ núi sâu xuất hiện vậy.

Xin lỗi vì đã làm phiền
Bạch Niệm Niệm nói với người chơi nữ kia,
Bọn tôi tới đây tìm người, chứ không phải ăn trộm, tuyệt đối không có trộm đồ.
Bây giờ đã tìm được người rồi cho nên tụi tôi sẽ đi ngay.

Này, các người có thể đi, nhưng còn con bé kia thì không được.
Người chơi Thức ăn là trời chỉ vào Cá muối.

Tại sao?
Bạch Niệm Niệm nhíu mày lại, suy nghĩ xoay chuyển rất nhanh trong đầu, chẳng lẽ hai người che mặt vừa nãy sau khi chạy trốn đã bắn tin lại cho bọn họ, để bọn họ đổi cách khác tới bắt
Cá muối bản sao
sao? Nhưng bây giờ
Cá muối bản sao
đã thay đổi hình dáng rồi, cho nên mấy người bọn họ mới nhận nhầm thành Cá muối? Người nọ không trả lời vấn đề của Bạch Niệm Niệm, mà lấy một quả trứng vịt lớn trong túi đeo lưng ra, thoáng đặt lên tay rồi liền giấu ra sau lưng, dùng giọng điệu dụ dỗ nói với Cá muối:
Muốn ăn không? Muốn ăn thì đi với tôi đi.
Thiếu niên bên cạnh Cá muối khẽ di chuyển, Cá muối lập tức túm cậu ta lại, rồi lặng lẽ nhét một thanh chocolate vào trong tay cậu ta, sau đó mới tự mình bước về trước một bước.

Tôi còn tưởng là cậu tới tìm tôi chứ,
Người đẹp mặc đồ xanh nói,
Nếu không thì cậu tới khu vườn của tôi làm cái gì?

Tôi nghĩ tôi có thể cung cấp một ít đầu mối đó,
Vu Văn Tu đột ngột lên tiếng, anh ta đi về phía trước, nói với người đẹp mặc đồ xanh,
Xin chào, tôi là Thiên hạ đều là ái khanh của ta, bang chủ của Lương thiện đường.
Người đẹp mặc đồ xanh gật đầu rồi nói:
Xin chào, tôi là Tiểu Nghệ cuồng bạc hà.

Ban nãy lúc bọn tôi tới đây, vừa lúc thấy cậu ấy bị người bắt đi
Vũ Văn Tu chỉ chỉ Thiên Mao Mao,
Cho nên tôi nghĩ đối với cái vấn đề này thì cô nên hỏi hai người kia mới phải.
Chỗ tôi có video này, có thể gửi cho cô.
Lúc Tiểu Nghệ cuồng bạc hà đứng xem đã sử dụng Hỏa nhãn kim tinh để nhìn thân phận của mấy người này rồi, cũng biết Vu Văn Tu là bang chủ hàng thật giá thật của Lương thiện đường, lại nhìn nhìn túi lưới ở cách đó không xa, liền tin tưởng lời anh ta nói.

Được, vậy anh gửi qua cho tôi đi.
Tiểu Nghệ cuồng bạc hà nói xong, nhận lời mời kết bạn của Vu Văn Tu.
Bông hoa giữa trán lại giúp cô ta điểm xuyết thêm một ít khói lửa trần gian, khiến cả người cô ta cũng trở nên chân thật hơn.
Bạch Niệm Niệm nhìn ngây người, sau đó nhớ tới Một khúc thơ ngâm một chén phiền cũng mặc quần áo cổ trang như vậy.
Hai người đều là người đẹp, nhất là gương mặt của Một khúc thơ ngâm một chén phiền còn giống nữ thần tượng Mini nữa.
Nhưng nếu như để hai cô gái này đứng chung với nhau thì Bạch Niệm Niệm dám cá rằng đa số mọi người sẽ nhìn vào người chơi mặc đồ xanh này nhiều hơn.
Trên người cô ta có một thứ gì đó mà Một khúc thơ ngâm không có, có lẽ là khí chất, cũng có lẽ là một tâm hồn
đẹp đẽ
.
Tán thưởng thì tán thưởng nhưng Bạch Niệm Niệm cũng không có quên chuyện chính.
Nhưng trong nơi này lại không tìm được tung tích của những loại cây trồng có màu sắc khác như quả cà, trái ớt.

Có thể thấy được cô rất thích màu xanh lá.
Bạch Niệm Niệm nói.
Tiểu Nghệ cuồng bạc hà gật đầu:
Đúng vậy.
Tóc thì vẫn cột một bó nhỏ sau ót, quần áo đã đổi thành áo sơ mi trắng cùng quần dài màu đen.
Rõ ràng là quần áo đơn giản nhất, nhưng chỉ cần đứng ở chỗ nào cũng đều trở thành
phong cảnh
thu hút ánh mắt của người khác cả.

Sao anh lại tới đây?
Bạch Niệm Niệm vui vẻ nói.

Bỗng nhiên cô không trả lời nữa cho nên tôi không yên tâm.
Hứa Dật Trình nói với Bạch Niệm Niệm, sau đó mới ngẩng đầu lên nhìn bao quát cả khu vườn, cũng nhìn thấy vị chủ nhân khu vườn xinh đẹp như tiên nữ kia.

Khu vườn này được xử lý rất khá, làm cho người ta vừa tới đã cảm thấy rất thoải mái rồi.
Hứa Dật Trình nói.
Tiểu Nghệ cuồng bạc hà khẽ mỉm cười rồi nói:
Cảm ơn, có lẽ là vì trồng rất nhiều bạc hà đấy.
Lúc này, Bạch Niệm Niệm mới phát hiện xung quanh khu vườn này có trồng một vòng bạc hà, cho dù rau cải hay trái cây ở bên trong cũng đều là thực vật có màu xanh cả.
Nhưng mà, nhìn sắc mặt của ba người kia thì dường như bọn họ còn kinh ngạc hơn cô nữa.
Còn thiếu niên xinh đẹp kỳ lạ này, Bạch Niệm Niệm quyết định cho dù có trói thì cũng phải trói cậu ta lại rồi đem đi, đỡ cho lúc Cá muối trở về lại không tìm thấy người nữa.

Người mà mấy người cần tìm là cậu ấy hả?
Chủ nhân khu vườn nãy giờ vẫn đứng xem, lúc này bỗng nhiên lên tiếng, ánh mắt rơi lên người thiếu niên xinh đẹp kia,
Thiên Mao Mao, cậu không nhận ra tôi sao?
Thiếu niên được gọi là
Thiên Mao Mao
nhìn cô ta một cái, rồi thản nhiên cúi đầu xuống, lột thanh chocolate trong tay ra ăn.

Cá nhỏ...
Bạch Niệm Niệm kéo tay Cá muối lại.
Cá muối nhân lúc này quay đầu lại nhìn cô, chớp chớp mắt thật nhanh, giống như đã có tính toán sẵn trong đầu như lần đầu tiên hai người gặp mặt vậy.
Thế nên, Bạch Niệm Niệm buông tay Cá muối ra, để cho ba người kia dẫn cô bé đi.
Nếu như cần nguyên liệu nấu ăn màu xanh lá thì cứ tới tìm tôi.
Bạch Niệm Niệm cảm thấy cô ta có biết Hứa Dật Trình, nhưng nghĩ nghĩ Hứa Dật Trình đẹp trai như vậy, còn là á quân của Giải đấu Thần bếp mùa đầu tiên nữa, cho nên nổi tiếng cũng là chuyện bình thường mà thôi.

Mấy người ra khỏi khu vườn, Hứa Dật Trình hỏi nhỏ Bạch Niệm Niệm:
Nam sinh này là ai, Cá muối đâu?
Bạch Niệm Niệm cũng thấp giọng trả lời:
Chúng ta tới khu vườn của Đại Meo trước đi rồi tôi từ từ nói cho anh nghe.
Hứa Dật Trình vào tổ đội của Bạch Niệm Niệm và Vu Văn Tu, nhưng nói thế nào thì Thiên Mao Mao cũng không chịu vào đội, cũng không chịu kết bạn, ba người bó tay, chỉ đành phải từ bỏ truyền tống.

Vu Văn Tu chọn mấy cái trong không khí, một tiếng ngựa hí vang, xe ngựa mang phong cách cổ xưa xuất hiện trên đường cái.


Lên đi.
Vu Văn Tu nói.

Đoàn người ngồi lên xe ngựa, lắc lư chạy tới khu vườn của Meo thật to thật to.

Trên đường, Bạch Niệm Niệm kể tất tần tật những chuyện xảy ra ban nãy lại cho Hứa Dật Trình nghe.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.