• 222

Chương 160: Vua nấm


Cô bé trầm ngâm mà gật gật đầu, chìa tay từ trong ống tay áo ra, giữa ngón tay là hòn đá nhỏ đáng yêu tinh xảo giống như Ti8ểu lý phi đao của Tầm Hoan vậy. Cô bé viết một dòng
THX
trên đất, lại lau sạch bùn đất trên hòn đá nhỏ, trịnh trọng đặt 3nó trước mặt Bạch Niệm Niệm cùng Hứa Dật Trình.

Cặp mắt đang rũ xuống của Hứa Dật Trình khẽ nâng lên, ánh mắt quét9 từ hòn đá nhỏ sang người của người bán.

Hắn nhặt đá lên, qua sự sáng bóng trên đá là có thể nhận ra, hẳn là cô bé6 rất quý trọng nó, nhưng bởi vì mấy lời ít ỏi của họ mà chắp tay dâng nó lên.

Viên này viên này, hình này rất giống đầu mèo, chắc chắn Đại Meo sẽ rất thích!
Bạch Niệm Niệm giơ một hòn đá nhỏ hình bầu dục lên, mặt trên còn có hai cái gồ nhô ra, vừa hay giống lỗ tai mèo.
Hứa Dật Trình cho cô nhìn một hòn đá khác:
Anh cho rằng chị ấy cũng sẽ thích con cá nhỏ này.


A, cá nhỏ cũng thật là dễ thương, giống y chang thật luôn!
Vẻ mặt vui mừng của Bạch Niệm Niệm rất giống một đứa con nít.
Cô nhìn nhìn Hứa Dật Trình, bỗng nhiên rất muốn đánh một câu
Chỗ tôi có đầu bếp
... Nhưng mà nghĩ lại liền thấy rất ngượng ngùng!

[Bạn tốt] [Meo thật to thật to]: Chỗ tôi có rau cải!


[Bạn tốt] [Hãy gọi tôi là tiểu tiên nữ]: Chỗ tôi có khăn trải bàn! (Tại sao kênh bạn tốt của tôi lại đột nhiên spam cấu trúc câu này vậy?)

Cô cùng Hứa Dật Trình chia nhau ra chọn mấy hòn đá nhỏ, trả tiền, đang lúc sắp đi, kênh bạn tốt của hai người cùng lúc xuất hiện một tin nhắn.

[Bạn tốt] [Tiểu tham ăn tham ăn]: Tới đây tới đây tới đây, tôi cho mọi người xem bảo bối, khà khà khà...

Dường như Bạch Niệm Niệm còn nghe thấy được tiếng cười thô bỉ của anh ta nữa. Một giây kế tiếp liền thấy anh ta chia sẻ thông tin của
Nấm Matsutake
, đôi mắt cô liền sáng lên:
Woa, nấm Matsutake!

Chẳng mấy chốc, đủ loại cách làm món ăn lướt qua trong đầu cô, nào là nấm Matsutake nướng, Sashimi Matsutake, sườn non nấm Matsutake, cháo gà nấm Matsutake...
Tiểu tham ăn tham ăn nói, đây là anh ta mới vừa phát hiện lúc săn thú ở núi Bắc Uyển, không hề ngần ngại mà hái toàn bộ bọn chúng luôn, tiếp đó đăng lên kênh bạn tốt khoe khoang một hồi.

[Bạn tốt] [Tiểu Nghệ cuồng bạc hà]: Chỗ tôi có thịt gà!

Hứa Dật Trình kề sát lại nhìn thử xem, lại đưa hòn đá màu trắng cho cô bé, hỏi:
Viên này bao nhiêu tiền?

Cô bé viết
100
lên mặt đất, sau khi suy nghĩ thì lại vội lau sạch một con số không.
Bạch Niệm Niệm: ...

[Bạn tốt] [Cá muối]: Chỗ em có trật tự!


[Bạn tốt] [Cá muối]: Gia vị!

Bạch Niệm Niệm phì cười, Cá muối kích động đến ngay cả chữ cũng đánh nhầm rồi.
Hai người đã đứng ở chỗ này lâu vậy 5rồi mà cũng không có thấy khách hàng thứ ba, mặc dù có người tò mò, cũng lại gần liếc nhìn thử, nhưng lẩm bẩm đôi câu là đi ngay.
Xem ra, có rất ít người sẽ mua đồ của cô bé này.
Bạch Niệm Niệm rất tò mò về cô bé bán đá này, nhưng không biết vì nguyên nhân gì mà cô bé lại không nói lời nào. Mà Bạch Niệm Niệm cũng không tiện bắt chuyện nữa, cho nên đành phải lật xem mấy hòn đá trên miếng vải đen, kết quả là phát hiện mỗi một viên trong đó đều có điều ngạc nhiên động trời.

Đầu bếp, anh nhìn xem, hoa văn trên đá này có giống một đóa hoa không?
Bạch Niệm Niệm đưa một hòn đá màu trắng có hình bầu dục cho Hứa Dật Trình nhìn xem, phía trên có đường vân màu vàng tự nhiên, nhỏ dài giãn ra giống như cánh hoa vậy, ở giữa còn có một vòng tròn, rất giống nhụy hoa.
Hứa Dật Trình gật đầu, rồi nói:
Giống hoa cúc đồng tiền.


Đúng vậy đúng vậy, đẹp quá đi!
Bạch Niệm Niệm lại cầm một hòn đá nhỏ khác lên, nhìn kỹ hình vẽ phía trên,
Viên này rất giống một con chim đại bàng.

Hứa Dật Trình lấy một trăm tiền vàng ra đưa cho cô bé, sau đó cất viên đá rất giống đại bàng vào trong túi đeo lưng, nói với Bạch Niệm Niệm:
Viên này có thể đưa cho Tiểu tham ăn tham ăn.


Đúng đúng! Em cũng nghĩ vậy!
Bạch Niệm Niệm gật đầu liên tục. Lúc cô nhìn thấy hoa văn đó, đã định mua nó rồi tặng cho Tiểu tham ăn tham ăn rồi, nhưng lại không ngờ đã bị Hứa Dật Trình giành trả tiền trước. Cô thầm nghĩ, một viên tiếp theo không được lại để cho anh ấy trả tiền nữa.

Em lại nhìn thử coi có còn viên nào phù hợp với những người khác không.
Bạch Niệm Niệm vùi đầu chọn đá, Hứa Dật Trình đứng bên cạnh nhìn cô chọn, có đôi khi còn cho cô một vài lời khuyên nữa.

Em xem chỗ này này,
Hứa Dật Trình chỉ cái đuôi vểnh lên của cá nhỏ, rồi nói,
Chỗ này hẳn là đã được mài rồi.

Dù đen lớn hơi rung rung.
Bạch Niệm Niệm mang theo tò mò vuốt ve con cá nhỏ rất sống động đó, cảm thấy cô bé bán đá này rất tài giỏi, hình như linh hồn của mỗi một viên đá cũng đều được mài nhẵn theo vậy.
Cô rất muốn dẫn Triệu Tiểu Dã tới tìm người chơi nữ này chơi một chút, dạy cô bé phải giảm giá như thế nào. Mỗi lần cô bé xuống giá như vậy đều bị lỗ, khiến Bạch Niệm Niệm không đành lòng.

Một trăm thì một trăm, đừng xóa số không tùy tiện, em làm như vậy sẽ bị lỗ vốn lắm.
Bạch Niệm Niệm vẫn là lần đầu chủ động bảo người ta
đừng hạ giá
, nghĩ nghĩ còn cảm thấy rất thú vị.
Cô bé sửng sốt. Giữa bóng mờ, dường như có ánh mắt xuyên thấu qua cái mũ cùng dù đen, rơi lên mặt Bạch Niệm Niệm.
Cũng có đá chưa qua gia công còn giữ được hình dáng tự nhiên, chẳng hạn như, có một hòn đá tròn dẹt, không biết phía trên có mọc ra rêu xanh, hay là thứ gì khác chưa được rửa sạch, vừa đúng tạo thành hình dáng của một mầm thực vật, thậm chí bên cạnh phiến lá còn có răng cưa nữa.
Nếu như nói nó là một bụi bạc hà, hẳn là sẽ không có người phản đối.
Trải qua mấy ngày chơi cùng nhau này, Bạch Niệm Niệm cảm thấy Tiểu Nghệ cuồng bạc hà thật sự không có ý nghĩ gì với Hứa Dật Trình cả. Còn ánh mắt mà cô ta nhìn Hứa Dật Trình, Bạch Niệm Niệm cũng đã từng gặp qua rất nhiều rất nhiều lần trên người của người khác rồi - con nít thấy KFC cùng McDonald cũng là vẻ mặt đó.
Bạch Niệm Niệm liền sửng sốt, tin tức lan truyền thật là nhanh, đã truyền tới tận chỗ Hãy gọi tôi là tiểu tiên nữ luôn rồi. Cô biết Hãy gọi tôi là tiểu tiên nữ không có kết bạn với mấy người Đại Meo. Tuy nhiên, đa số mọi người hẳn cũng không biết xảy ra chuyện gì, chỉ là bình luận theo chiều gió mà thôi. Vừa nghĩ như thế, Bạch Niệm Niệm cảm thấy bản thân thật là may mắn.


[Bạn tốt] [Bạch Ngọc Kinh trên trời]: Nhớ mãi không quên - chỗ cậu ấy có đầu bếp!



[Bạn tốt] [Tiểu tham ăn tham ăn]: Giao đầu bếp ra! @Nhớ mãi không quên

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.