• 327

Chương 229: Một vụ mua bán


Hứa Dật Trình thêm Bạch Niệm Niệm vào tổ đội, dẫn cổ truyền tống đến bên cạnh
Tiểu Q
, khiến người chơi đó sợ hết hồn, luống cuống tay chân 8cất giấu món đồ gì đó có năm màu rực rỡ.

Trong lúc vội vàng Tiểu Q đã phạm phải sai lầm, có hai viền màu đỏ lặng lẽ rơi xuống đất, B3ạch Niệm Niệm chưa kịp nhìn rõ đó là thứ gì thì Tiểu Q đã dùng một chân giẫm nát nó tựa như giẫm nát hai gói nước sốt cà chua vậy.

Đúng vậy,
Hứa Dật Trình nói,
Tôi thấy cậu gọi nó là bảo vật trên diễn đàn, cho nên mới muốn tới hỏi chút manh mối về nó.
Tiểu Q gật đầu, bình tĩnh nói:
Tôi biết thì biết, nhưng tôi không thể vô duyên vô cớ nói cho hai người như vậy được, đúng không?
Hứa Dật Trình cùng Bạch Niệm Niệm cũng không nói gì, coi như là thầm chấp nhận cách nói của Tiểu Q.

Thật ra nếu không phải là hai người thì tôi đã không muốn làm vụ mua bán này rồi,
Tiểu Q điều chỉnh tai nghe của mình, gật gù đắc ý theo âm nhạc,
Tôi có thể nói tọa độ của hoa Ngạc Lạc Ti cho hai người, nhưng tôi muốn biết cụ thể đây là nhiệm vụ gì.
Trong mắt Bạch Niệm Niệm hiện lên vẻ kinh ngạc.
Mỗi ngày, trên diễn đàn đều có người thu mua đủ loại nguyên liệu kỳ lạ, ý đồ sử dụng cũng không giống nhau, có vài người chỉ đơn thuần là nghe nói một cái tên kỳ lạ cho nên mới đăng bài thu mua để xem thử thôi, tại sao Tiểu Q lại có thể xác định phía sau
Hoa Ngạc Lạc Ti
là một nhiệm vụ chứ?
Sao nào, có muốn làm vụ mua bán này không?
Tiểu Q nói,
Hai người hỏi thăm các bước thực hiện của nhiệm vụ này, tôi sẽ nói tọa độ cho hai người.
Bạch Niệm Niệm mới vừa định nói cái gì đó thì đã bị Hứa Dật Trình kéo kéo quần áo lại rồi.
Hứa Dật Trình tiến lên một bước, rồi nói:
Được thôi.
Câu này vốn cũng không cần hỏi, cho dù ai thấy loại hoa quả kỳ lạ nào cũng sẽ muốn hái xuống thôi.

Không phải là tôi không muốn cho hai người,
Tiểu Q gãi đầu, hơi khó xử nói,
Nhưng mà...
ăn ngon lắm không?
Gương mặt Tiểu Q đỏ rần, ngượng ngùng gật đầu.
Hứa Dật Trình liền hiểu rõ, xem ra, cậu ta đã ăn hết quả rồi!
Ừm, còn có mấy quả.
Tiểu Q lấy một đống thứ từ trong túi đeo lưng ra.
Nhưng mà, nếu như lúc bọn tôi tìm được nó mà nó còn chưa ra quả thì cậu phải chia một phần trái cây trong túi đeo lưng của cậu cho bọn tôi, được không?
Tiểu Q trừng to hai mắt:
Sao anh biết tôi...

Nói được một nửa, cậu ta liền tự ngừng lại.
Sau khi xác nhận thân phận của hai người, Tiểu Q có vẻ không còn căng thẳng như vậy nữa, ngược lại liền đi thẳng vào vấn đề luôn:
Hai người cũng tới vì hoa Ngạc Lạc Ti hả?
Hứa Dật Trình cùng Bạch Niệm Niệm còn cho rằng dù có biết đầu mối là gì thì cậu ta cũng sẽ giả ngu lừa bịp cho qua chuyện, nhưng không ngờ cậu ta lại thẳng thắn như vậy.
Tuy nhiên, như thế là tốt nhất, ai cũng không cần khách sáo, nói lời sắc bén thăm dò lẫn nhau, như vậy chơi trò chơi mới thoải mái được.

Nhìn, nhìn cái gì vậy? Chưa từng thấy soái ca bao giờ sao?
Tiểu Q cảnh giác nói xong, bỗng nhiên chớp chớp mắt, gương mặt đều là nghi ngờ nói,
Khoan đã, sao tôi thấy hai người hơi quen nhỉ?
Cậu ta nghiêng đầu nhìn Bạch Niệm Niệm cùng Hứa Dật Trình, Bạch Niệm Niệm ngửi thấy trên người cậu ta có một mùi hương ngọt lịm.

Không cần nhìn đầu,
Hứa Dật Trình thấy cậu ta như đang dùng Hỏa nhãn kim tinh để nghiệm chứng thân phận của hai người, liền mỉm cười nói,
Tôi tự giới thiệu một chút, tôi là không quên tình đầu, cô ấy là Nhớ mãi không quên.
Tiểu Q vỗ đùi:
y da má ơi, đúng thật kìa! Ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu, rất vui được gặp rất vui được gặp.
Tóc của Hứa Dật Trình không buộc lên, Bạch Niệm Niệm lại bị áo khoác cùng mũ trùm đầu che rất kín, cho nên Tiểu Q không có nhận ra hai người họ ngay được.
Bạch Niệm Ni5ệm nhìn cậu ta từ trên xuống dưới, thấy cậu ta hơi quen quen.
Người chơi tên là
Tiểu Q
này mặc một bộ áo khoác liền quần cùng màu tím, một đôi giày thể thao đỏ xen trắng, trong áo khoác là một chiếc áo thun màu trắng, ở giữa có in một chữ
V
màu đỏ đậm.
ừm...
ừm...
Bạch Niệm Niệm thấy vẻ mặt của cậu ta, bỗng nhiên nghĩ đến một khả năng, nhưng lại không quá tin tưởng, cho nên đành phải thử dò hỏi:
Có phải quả của hoa Ngạc Lạc Ti đó...
B9ạch Niệm Niệm:
...
Cậu ta bảo vệ đồ ăn như vậy khiến người ta cho rằng đó hẳn là một thứ ăn rất ngon.

Hai người tới đây làm gì? L6àm sao tìm tới được nơi này!
Tiểu Q trợn mắt nhìn Bạch Niệm Niệm cùng Hứa Dật Trình, dáng vẻ như gặp phải kẻ địch vậy.
Trên đầu cậu ta đội một cái nón bóng chày màu đỏ trắng xanh xen nhau, còn đeo một tai nghe khoa trương trên lỗ tai, đeo ba lô hai vai căng phồng trên lưng, không biết là đặt thứ gì tốt trong đó nữa.
Chính hình dáng này mới khiến cho Bạch Niệm Niệm cảm thấy rất là quen mắt, nhưng không nhớ nổi đã gặp ở nơi nào.
Bạch Niệm Niệm ngạc nhiên nhìn mấy quả hình vuông đủ loại màu sắc đó, đó không phải là thứ mà lúc cô cùng Hứa Dật Trình mới vừa truyền tống tới, Tiểu Q tay chân luống cuống cất vào sao? Hai quả bị rơi xuống đất còn bị chính cậu ta giẫm nát nữa kìa.

Bạch Niệm Niệm đếm đếm, tổng cộng có bảy loại màu sắc, giống y hệt Dư Thất Nương tử nói.


Cậu mới vừa nói 'Còn có mấy quả là có ý gì?
Bạch Niệm Niệm hỏi,
Chẳng lẽ loại quả này còn có thêm nhiều màu sắc khác nữa sao?
Nhưng Tiểu Q lại lắc đầu, rồi nói:
Không phải, nó chỉ có bảy màu này thôi.

Vậy tại sao...
Tiểu Q nhìn một đồng trái cây tựa như trái cây trong trò AniPop mà nuốt nước miếng, rồi nói:
Lúc nó vừa mọc ra thì có bảy loại hình dáng khác nhau, để tiện ăn tôi đã đập nát chúng ra cho nên mới biến thành từng quả từng quả như vậy.
Lúc này, Bạch Niệm Niệm mới nhớ tới, Dư Thất Nương cũng không phải nói là bảy loại
màu sắc
, mà là bảy loại hình thái
.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.