Chương 230: Đạt được thỏa thuận
-
Nhà Cung Cấp Cẩu Lương
- Tg: A Họa
- 1304 chữ
- 2022-02-06 11:32:03
Hang động nhỏ này hình như là một hang động được hình thành tự nhiên, trên vách đều là đá bị băng tuyết bao phủ, tạo thành một 8cảnh tượng khác lạ trong khung cảnh tuyết bay ngập trời như thế này.
Đi được mấy phút, bỗng nhiên trước mắt trở nên th3ông thoáng hơn, là một ngã ba đường.
'Hoa Ngạc Lạc Ti' được sinh trưởng ở hai nơi, một ở trên đỉnh núi, một ở trong 9đầm nước nhỏ trong núi.
Bọn tôi không phải sợ cái này,
Bạch Niệm Niệm nói,
Bọn tôi tin tưởng cậu tuyệt đối.
Nhưng Tiểu Q lại bĩu môi:
Nhưng mà tôi không tin tưởng hai người lắm.
Bạch Niệm Niệm:
...
Tính toán như vậy rất đàn ông sao?
Không sao đâu,
Hứa Dật Trình nói nhỏ với Bạch Niệm Niệm,
Nếu có chỉ đường từ xa thì chắc là anh không bị lạc đâu.
Bạch Niệm Niệm:
...
Chắc là không
, nghe có vẻ như không đáng tin lắm!
Này? Khoan đã, hai người thật sự đã nhắc nhở tôi, ngộ nhỡ hai người nuốt luôn trái cây trên đỉnh núi thì sao?
Tiểu Q lúc này mới nhận ra liền lắc lắc đầu, rồi nói,
Không được không được, hay là chúng ta cứ tách ra đi, hái xong sẽ tập hợp ở cửa hàng, trao đổi trái cây.
Hứa Dật Trình lại nói:
Bọn tôi cần tọa độ cụ thể của cả hai nơi, để ngừa còn có nhiệm vụ tiếp theo nữa.
Như này đi, Niệm Niệm, em đi cùng cậu ấy, chỉ cần nhớ đường, không hái trái cây.
Việc này không nên chậm trễ, Hứa Dật Trình kéo Tiểu Q vào tổ đội của hắn cùng Bạch Niệm Niệm, rồi nói:
Được rồi, đi thôi.
Vì vậy, ba người chia thành hai đường, tiến thẳng tới
Hoa Ngạc Lạc Ti
trên đỉnh núi và trong đầm nước.
Đến khi hai người đi tới đầm nước nhỏ trong truyền thuyết thì cô đã cởi áo khoác ra luôn rồi.
Tiếng nước chảy róc rách trong hang động có vẻ vô cùng huyền ảo, Bạch Niệm Niệm đi theo Tiểu Q vòng qua một khúc quanh cuối cùng, bỗng nhiên tầm mắt bừng sáng bởi đủ loại màu sắc như tranh sơn dầu.
Một đường đi tới đây, trong hang động đều là các loại đá bị băng tuyết bao phủ, trắng lóa óng ánh, vừa nhìn thì thấy rất đẹp nhưng càng nhìn lâu thì đầu óc liền trở nên choáng váng.
Chờ, chờ một chút,
Bạch Niệm Niệm hơi vùng vẫy, rút áo khoác từ trong tay Tiểu Q ra, ngượng ngùng nói,
Ừm...
Hay là cậu trò chuyện riêng chỉ đường cho tôi đi.
Hả? Tại sao?
Tiểu Q sửng sốt, sau đó không biết nghĩ tới điều gì mà gương mặt vô cùng ngạc nhiên nói,
Không phải chứ! Tôi nói này, bây giờ đã là lúc nào rồi mà hai người còn không nỡ tách nhau ra nữa? Hai người không sợ tôi nuốt luôn trái cây trong dâm nước này sao?
Cậu ta không biết bản thân ăn nhầm cầu lương giả, nếu không vì nhiệm vụ đó thì đã giơ ngọn đuốc thần thánh của đoàn FFF lên rồi.
Bạch Niệm Niệm vô cùng xoắn xuýt, không biết nên nói gì cho phải, cũng không thể nói chuyện
Đại thần Không quên tình đầu là một người mù đường
ra ngoài đúng không? Nhưng mà, nếu để Hứa Dật Trình đi theo Tiểu Q, còn cô tự đi một con đường khác thì không cần hỏi cũng biết, chắc chắn Hứa Dật Trình sẽ không đồng ý.
Thời gian nở hoa kết trái của chúng là như nhau, cho nên tốt nhất là chúng ta chia thành hai đ6ường, nếu không hái hết hoa bên này thì có lẽ bên đó sẽ bị người khác hái mất.
Tiểu Q nói xong, chỉ về phía bên trái, nói với5 Hứa Dật Trình:
Đại thần Không quên tình đầu, anh cứ đi từ cửa hàng đó vào thôi, nó đi thông thẳng lên đỉnh núi đó.
Anh quẹo trái ở ngã ba thứ nhất, đi qua hai khúc giao, quẹo phải, sau đó...
Đúng rồi, chúng ta vừa đi vừa nói, tôi chỉ đường trong trò chuyện riêng cho anh.
Cậu ta vừa nói, vừa kéo Bạch Niệm Niệm đi về bên phải.
Bây giờ, rốt cuộc đã thấy được những màu sắc khác, tựa như là một thế giới khác biệt vậy.
Mặc dù tên
Hoa Ngạc Lạc Ti
có hơi đáng sợ, nhưng khi được tận mắt nhìn thấy thì Bạch Niệm Niệm mới phát hiện chúng rất xinh đẹp.
Màu xanh lơ, xanh da trời, màu tím, bông hoa với ba loại màu sắc khe khẽ đong đưa trong đầm nước, khiến cho người ta cảm nhận được vẻ đẹp yên bình của thiên nhiên, thấy như lạc vào một cảnh giới kỳ diệu vậy.
Nhìn kỹ hơn, số lượng cánh hoa của chúng không đồng đều, hoa màu xanh lơ là năm cánh, màu xanh da trời là sáu cánh, màu tím là bảy cánh, vô cùng diệu kỳ, tựa như là không cùng một chủng loại vậy.
Thật ra thì màu sắc của hoa ở nơi này không đẹp, số lượng cũng không nhiều bằng trên đỉnh núi,
Tiểu Q nói với Bạch Niệm Niệm,
Nhưng mà con đường này phức tạp hơn, hướng dẫn từ xa rất phiền phức, cho nên tôi chỉ có thể tự mình dẫn cô tới con đường này thôi.
Nói xong, cậu ta còn cố ý nói với Hứa Dật Trình:
Không quên tình đầu, chúng ta đã thỏa thuận rồi đó, anh không thể chiếm lấy hết đám trái cây đó được.
Hai người chừa lại một phần làm nhiệm vụ, còn dư lại thì để lại cho tôi nha.
Hứa Dật Trình không nói gì cả, hắn vẫn còn đang tập trung tinh thần tìm đường đây.
Trong trò chơi không có GPRS đúng là rất bất tiện, mục tiêu của loại nhiệm vụ ẩn này lại không có kí hiệu mũi tên chỉ dẫn giống nhiệm vụ bình thường, cho nên hắn mới không thích làm nhiệm vụ.
May mà
Hoa Ngạc Lạc Ti
vẫn đang nở, chưa tới lúc kết quả, chứ nếu không, Hứa Dật Trình rất lo là mình sẽ không đuổi tới kịp lúc.
Để Hứa Dật Trình không bị phân tâm, dọc theo đường đi, Bạch Niệm Niệm không hề lên tiếng, đều là Tiểu Q hướng dẫn đường đi cho Hứa Dật Trình từ xa, có lúc nói nghiêm túc quá, cậu ta cùng Bạch Niệm Niệm cũng suýt đi sai đường luôn.
Tiểu Q đã quen đi lại trong hang động, dáng người còn nhỏ bé, lên lên xuống xuống rất linh hoạt.
Bạch Niệm Niệm cắn chặt hàm răng đi theo cậu ta, rất sợ không để ý sẽ bị mất dấu, vừa căng thẳng vừa mệt mỏi, trên chóp mũi cũng chảy ra mồ hôi hột.
Bạch Niệm Niệm nghiên cứu loài hoa kỳ lạ này, còn tìm kiếm hạt giống trên đất hoặc là cây cối vừa mới mọc ra, muốn thử xem có thể tìm chút cảm hứng cho Meo thật to thật to cùng Tiểu Nghệ cuồng bạc hà hay không.
Trước tiên, không nói nhiệm vụ của Tần Hàn Thư có thể bị người thứ hai nhận được hay không, chỉ nói tới quả của
Hoa Ngạc Lạc Ti
thôi thì trông có vẻ rất được yêu thích, nếu như có thể trồng nhân tạo thì chắc chắn dù là bán hoa hay là bán quả đều sẽ rất được chào đón.
Vừa nghĩ tới đây, bỗng nhiên Bạch Niệm Niệm tò mò về chức nghiệp của Tiểu Q.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.