• 222

Chương 261: Lại là cẩu lương


Bạch Niệm Niệm nghe đến đây liền bình tĩnh lại. Thật ra thì một chút
hờn giận
của cô dành cho Hứa Dật Trình xuất hiện đều sẽ bắt ngu8ồn từ sự
không chủ động
của hắn cả, tựa như sau khi tỏ tình xong là kết thúc, là không có đoạn sau nữa ấy. Mặc dù hắn đối xử với cô3 rất tốt, vẫn luôn rất tốt, nhưng lại không hề nhắc lại chuyện tỏ tình.

Cho tới bây giờ cô mới hiểu được, thì ra hắn vẫn luôn9 kiềm nén, vẫn luôn giày vò.

Không phải vậy! Sao lại thế được!
Bạch Niệm Niệm phủ nhận. Trước nay cô chưa từng nhận ra, một Hứa Dật Trình vừa mạnh mẽ vừa hoàn hảo như vậy khi đối mặt với tình cảm cũng sẽ phân vân lo được lo mất. Đầu óc cô suy nghĩ nhanh chóng, nói tiếp:
Thật ra thì, thật ra thì em thấy hơi khó hiểu... Anh tài giỏi như vậy, có nhiều người thích như vậy thì tại sao anh lại thích em chứ… Nếu phải so sánh với người khác thì hình như em mới là người ‘vô dụng’ thì phải...


Sao có thể chứ,
Hứa Dật Trình dịu dàng nói, bàn tay ấm áp đặt trên đỉnh đầu cô, xoa nhẹ lên mái tóc của cô,
So sánh với người khác thì dáng vẻ lúc ăn của em là đáng yêu nhất.

Không biết bị cái gì xui khiến, Bạch Niệm Niệm liền gật đầu cái rụp, bị lừa vào tròng ngon ơ. Bàn tay của Hứa Dật Trình vẫn còn đặt trên đầu cô, cảm nhận được động tác của cô, hắn liền lộ ra một nụ cười xuất phát từ tận đáy lòng, mặc dù có lẽ cô sẽ không nhìn thấy.

Vậy thì, em có bằng lòng ở bên anh không?

Hứa Dật Trình im lặng chia sẻ tờ
Công thức điều chế cẩu lương
cho cô, Bạch Niệm Niệm cũng đờ ra, chỉ thấy phía trên viết là:

Bản đồ bảo tàng của Bát đại thái hệ trong Thiên đường sành ăn - món Quảng Đông
.
Mượn ánh đèn đã sáng hơn một chút, Hứa Dật Trình nhìn thấy một hộp quà hình trái tim màu trắng, với sợi dây ruy băng màu hồng trên hộp quà lóe lên đốm sáng dịu dàng không biết đã xuất hiện trên đầu gối Bạch Niệm Niệm từ lúc nào.

Cái này tặng cho anh hả?
Hắn hỏi.

Xịch…

Đường hầm đã kết thúc, một thành phố mới hiện lên ở phương xa, ánh đèn lấp lóe tựa như vô số ngôi sao băng rơi lên trên mặt đất, vô cùng xinh đẹp.

A, hả? Vậy mà là...

Không cần Hứa Dật Trình nhắc nhở, Bạch Niệm Niệm chợt che miệng mình lại, cảnh giác nhìn ngó xung quanh. Mặc dù người chơi trong toa tàu không nhiều, trông có vẻ rất yên tĩnh, nhưng cũng không phải chỉ có hai người bọn họ. Cô vừa nhìn chằm chằm tấm bản đồ bảo tàng đó, mới chú ý tới lúc Hứa Dật Trình chia sẻ cho mình là dùng kênh trò chuyện riêng.
Mùi hương thơm nồng của chocolate từ trong hộp bay ra, khứu giác nhạy bén của Hứa Dật Trình lập tức phân biệt được có năm loại mùi vị khác nhau. Chocolate hình cầu là do hai viên nửa hình cầu hợp lại thành một, hình như là được chuẩn bị riêng cho Lễ tình nhân trắng. Hắn biết Bạch Niệm Niệm thích ăn ngọt liền chọn viên chocolate sữa bò ngọt nhất, khe khẽ mở lớp vỏ ra, bên tai lại nghe thấy tiếng
Ùng ục
, ngay sau đó lời nhắc nhở của hệ thống đã nhảy ra trước mắt:

Hệ thống [Trước mặt] nhắc nhở: Chúc mừng bạn đã nhận được [Công thức điều chế cẩu lương] x1 từ [Lời đáp lại ngọt ngào]!

Hình như có chỗ nào sai sai thì phải...
Dường như Hứa Dật Trình cũng đoán được suy nghĩ của cô, nói tiếp:
Em đừng xem thường 'Kỹ năng' này, không phải người nào cũng có thể mở khóa được nó đâu. Khi nhìn em ăn cái gì đó sẽ khiến anh cảm thấy rất vui vẻ. Nói cho cùng thì thích một người, muốn ở bên cạnh một người, không phải cũng là vì khi ở cùng nhau sẽ thấy vui vẻ sao? Lúc ở chung với anh, em có vui vẻ không?

Bạch Niệm Niệm: ?
Dáng vẻ ăn uống của cô làm cho anh ấy với tư cách đầu bếp rất có cảm giác thành tựu sao?
Bạch Niệm Niệm thấy Hứa Dật Trình ngạc nhiên nhìn về phía trước, thầm nói, chẳng lẽ ngay viên chocolate đầu tiên đã mở được công thức điều chế cẩu lương rồi? Sẽ không may mắn dữ vậy chứ?

Sao vậy?
Cô hỏi.
Bạch Niệm Niệm ngẩng đầu lên, trong mắt tựa như cũng có ánh sao lấp lánh,
Vâng, cái này tặng anh. Còn có...

Cô nâng cái hộp lên, nhìn Hứa Dật Trình, giọng nói không lớn nhưng lại vô cùng kiên định:
Em thích anh, em muốn ở bên cạnh anh.


Thật ra thì từ rất lâu, anh đã muốn tỏ tình với em.
Bỗng nhiên Hứa Dật Trình ngước mặt lên, nh6ìn Bạch Niệm Niệm không chớp mắt, nhưng một giây kế tiếp đoàn xe đã đi vào đường hầm. Trong bóng tối om om thì ánh sáng của đèn bí đỏ5 trên tường lại trở nên nhỏ bé không đáng kể, cả thế giới bỗng nhiên trở nên yên tĩnh, chỉ có tiếng của đoàn tàu chạy vang lên trong đường hầm.

Thu hoạch có giá trị nhất khi anh chơi trò chơi này không phải là quán quân giải thi đấu Thần bếp, cũng không phải cơ hội đi tham quan nhà hàng Michelin gì đó, mà chính là em,
Giọng nói của Hứa Dật Trình vang lên trong bóng tối, tựa như bóng tối này đã tiếp thêm can đảm cho hắn,
Trong một tháng này, mỗi ngày anh đều muốn hỏi em có suy nghĩ đến chuyện ở bên anh hay không, anh rất muốn có được một câu trả lời. Nhưng mà mỗi lần vừa gặp em thì anh lại không dám mở miệng, bởi vì anh sợ bị từ chối, cho nên cứ muốn kéo dài thêm kéo dài thêm. Anh như vậy, có phải là vô dụng lắm không...


Xin chào buổi tối các người chơi ngồi đoàn xe biển hiệu món ăn ngon. Đoàn xe sắp đến thành phố T, một cơn sóng đồ ăn ngon sắp ập tới rồi. Đồ ăn vặt nổi tiếng của thành phố T có...

Tiếng thông báo của nhân viên phục vụ trên tàu vang lên, rõ ràng giọng nói rất nhẹ nhàng nhưng hai người trong toa xe lại bị giật mình. Bạch Niệm Niệm đang ngồi thẳng, Hứa Dật Trình lại cúi đầu xuống, kéo nhẹ đoạn dây ruy băng, mở hộp quà mong đợi đã lâu đó ra.

Chíu
!
Vào đúng lúc này, trên bầu trời thành phố ở phương xa bỗng nhiên nở rộ một chùm pháo hoa, ngay sau đó, chùm thứ hai, chùm thứ ba... Pháo hoa rực rỡ sáng lóa chiếu sáng nửa bầu trời, cũng chiếu sáng gò má hai người, giữ lại hình ảnh tốt đẹp nhất trên ô cửa sổ của đoàn xe món ăn ngon.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.