• 222

Chương 270: Ăn hết cả vũ trụ


Thật ra thì mấy món ngọt mà cô bé chọn vẫn chưa được xem là có bao nhiêu xinh đẹp so với các món khác có trong tiệm
Thiên giai 8dạ sắc
này, chỉ có thể được tính là mới mẻ mà thôi. Nhìn một đống kem viên trước mặt Triệu Tiểu Dã thì biết, dường như là cô ấ3y đã chọn toàn bộ vũ trụ luôn rồi.


Nhiều vậy, cô có thể ăn hết sao?
Tầm Hoan cảm thấy đồ ngọt mang tên
Vũ trụ nhỏ
đ9ó gần như là lớn hơn cả đầu của cậu ta rồi.

Dù cho bề ngoài của Triệu Tiểu Dã
đàn ông
đến đâu thì người thật cũng chỉ6 là một cô nữ sinh năm nhất mười tám tuổi mà thôi, cho nên được mùi hương ngọt ngào của kem bao quanh, cô ấy chẳng muốn so đo v5ới Tầm Hoan, liền cười híp mắt nói:
Nhiều ư? Không có nhiều.
Nghĩ một chút lại cười híp mắt nhìn Tầm Hoan, nói một cách trịnh trọng,
Đừng nói là một đống kem viên, cho dù là một đống thịt thì tôi cũng có thể ăn hết như thường, cậu có tin không?

Bạch Niệm Niệm trả lời:
Chị nhớ trước đây lúc trò chơi quảng cáo có nói đến giai đoạn sau sẽ để cho các người chơi mở tiệm.

Hứa Dật Trình lại nói:
Dựa vào mấy lần nâng cấp phiên bản của nó thì có lẽ sẽ bắt đầu từ bang hội, rồi mới mở quyền hạn từ từ từng bước, cho đến người chơi.


Lấy danh nghĩa của bang hội mở tiệm sao?
Bạch Niệm Niệm trầm ngâm rồi nói,
Sức cạnh tranh lớn lắm đấy, không chừng còn biến thành hình thức PK bang hội mới nữa ấy chứ. Chẳng hạn như xem khách hàng của ai nhiều hơn, lợi nhuận của ai cao hơn.

Đầm nước nhỏ, chiếc cầu vòm nói, lúc
Thiên giai dạ sắc
mới khai trương, cô bé đã không còn sinh sống ở thành phố G này nữa rồi, nhưng vì kỳ nghỉ hàng năm cô bé đều sẽ trở về thăm ông bà nội, mà tiệm này lại hot trong một thời gian dài ở trên mạng, cho nên lúc trở về thành phố G thăm người thân, cô bé cũng đã từng đến cửa tiệm thật, thưởng thức qua mấy món chè thật sự đó rồi. Cô bé nói, hương vị trong trò chơi không giống ở ngoài đời thực lắm, điều này khiến cho mọi người càng muốn thử tới
Thiên giai dạ sắc
ở ngoài đời thực hơn.

Không biết khi nào Thiên đường sành ăn mới cho phép người chơi mở tiệm nhỉ?
Bạch Niệm Niệm chống cằm nói. Trước mặt cô cũng là một phần
Vũ trụ nhỏ
, Hứa Dật Trình gọi cho cô.

Hửm? Người chơi cũng có thể mở tiệm sao? Cũng thuê nhà mở tiệm giống như ở ngoài đời?
Mưa bụi đáng yêu không dám tin,
Giống như cửa tiệm này vậy?


Tôi thì cho rằng như vậy còn hay hơn PK đơn thuần,
Tiểu Nghệ cuồng bạc hà nói,
Tôi mong Thiên đường sành ăn chỉ là một trò chơi ăn ăn ăn thôi, đừng có những đánh đánh giết giết ân oán yêu hận đó.

Bạch Niệm Niệm cũng cho là vậy:
Nếu là như vậy thì tốt quá rồi, mọi người vốn không có thù hận mà, tập trung nghiên cứu đồ ăn ngon mới là chuyện chính đáng.

Meo thật to thật to biến mất một lúc, bỗng nhiên gửi trò chuyện riêng bằng giọng nói cho Bạch Niệm Niệm.

Được!
Triệu Tiểu Dã không ngẩng đầu lên, tiếp tục xiên viên kem thứ hai.
Tiểu Nghệ cuồng bạc hà tay trái cầm viên kem
sao Thiên Vương
bạc hà trong truyền thuyết, tay phải theo thói quen định lấy điện thoại ra chụp hình, khi sờ thấy trống không mới nhớ ra là mình đang trong trò chơi, sau đó mới nhờ Meo thật to thật to giúp chụp một tấm mới hài lòng ăn. NPC phục vụ bưng một cái đĩa hình ngôi sao lên, bên trong dùng kem bạc hà làm chủ đạo, lại dùng chocolate vẽ một hình ngôi sao phức tạp trên viên kem, cuối cùng dùng kẹo bi trắng ngọc trai xinh xắn lung linh thắp sáng cho ngôi sao, tựa như một tác phẩm nghệ thuật tuyệt đẹp vậy.
Meo thật to thật to với tư cách là một động vật trăm phần trăm ăn thịt, chẳng có bao nhiêu hứng thú với đồ ngọt cả, nhưng trang trí tuyệt đẹp ở mặt tiền cửa hàng đã gợi lên hứng thú chụp hình của Meo thật to thật to. Chị ấy thay đổi vị trí liên tục, dùng hai ngón trỏ cùng ngón cái làm khung chọn cảnh rồi chụp một tấm lại một tấm, còn nhớ kỹ tên cùng vị trí của tiệm này, định đợi sau này có cơ hội đến thành phố G thì sẽ đến
Thiên giai dạ sắc
thật ngồi một chút, chụp một chút, mới không phụ lòng yêu thích lúc này của mình.

Tin, tin, tin, tôi tin,
Tầm Hoan không còn cách nào khác nói,
Dạ dày của nữ sinh chính là một không gian song song mà. Đúng rồi, ừm... Bình thường cô thích ăn cái gì?

Trong miệng Triệu Tiểu Dã ngậm một viên kem
sao Kim
nho nhỏ, hàm hồ không nghe rõ nói:
Tịt!
(Thịt!)
Tầm Hoan nhớ tới lần trước ở tiệm thịt nướng, bản thân cậu ta thì làm cả buổi nhưng chẳng ăn được miếng thịt nào, lại nhớ tới ông chủ tiệm thịt nướng dính như cao dán da chó... Quả thật đã sinh ra bóng ma tâm lý với thịt nướng mà.
Hôm nào có thời gian tụi mình đi tuốt xiên que đi!
Cậu ta nói.

Niệm Niệm, em và Bang chủ lên nóc nhà một chút được không? Chỗ này có một trò ghép hình, phần thưởng là một ngôi sao...


Bạch Niệm Niệm thầm nói chuyện này cho Hứa Dật Trình nghe, hai người mượn cớ ra ngoài đi vòng vòng, đi theo cầu thang bên ngoài tiệm nhỏ lên tới trên nóc nhà.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.