• 222

Chương 294: Cho tớ mượn ít tiền


Các bạn học cùng lứa đi tới đi lui ngang qua đều sẽ ném đủ loại đủ dạng ánh mắt về phía hai người. Nữ sinh buộc tóc đuôi ngựa 8ngồi trên ba lô, tựa lưng vào buồng xe, nam sinh cột tóc trái táo thì ngồi dưới đất, trên đất chỉ lót một quyển tạp chí. Nữ s3inh nhỏ nhắn dễ thương, nam sinh đẹp trai xuất chúng, khiến cho người ta vừa nhìn đã thấy ngưỡng mộ. Không biết hai người nhắ9c tới chuyện vui vẻ gì, nữ sinh bị nam sinh chọc cho cười to ha ha, xong rồi vội che miệng lại, nhưng nụ cười không giấu được6, vẫn tỏa từ trong mắt ra ngoài.

Một toa xe nhỏ bình thường chẳng có gì lạ nhưng vì có sự tồn tại của hai người mà tr5ở nên khác biệt đi, dường như ngay cả trong không khí cũng tràn ngập bong bóng màu hồng. Đủ loại ánh mắt hâm mộ lướt qua hai người, nhưng hai người vẫn hồn nhiên không thấy gì cả. Bọn họ khẽ trò chuyện với nhau, mỉm cười nhẹ nhàng, tựa như trên thế giới này chỉ còn lại sự tồn tại của người đối diện mà thôi.


Ôi thanh xuân!
Đàn anh đàn chị năm tư nào đó đi ngang qua, ngẩng đầu lên thở dài một tiếng.
() Anh trai Bạch Niệm Niệm để tên QQ là
Niệm
.
Bạch Niệm Niệm vẫn trả lời lại giống như ngày thường vậy,
Em ăn rồi! Đang…


đang
cả buổi trời, lòng bàn tay cũng đã đầy mồ hôi mà vẫn không biết nên lấy lý do gì mới được. Cô không có kinh nghiệm nói dối Bạch Hiểu. Nếu không thì cứ lấy lý do
đang xem phim hoạt hình dài tập
đi, dù sao thì Bạch Hiểu biết cô thích xem phim hoạt hình mà.

Vậy làm thế nào: Ồ ồ... Chúc mừng +1, chú ý an toàn +1! Thật ra thì tôi cũng muốn âm thầm tới đó nhưng kết quả lúc đặt vé tàu thì bị người nhà phát hiện, sau đó đã tịch thu luôn chứng minh nhân dân của tôi rồi, nói bây giờ bên đó còn rất nguy hiểm, hai người phải thật cẩn thận đó nhé.

Hứa Dật Trình cùng Bạch Niệm Niệm nãy giờ vẫn đang lén đọc bình luận của mọi người, thấy vậy liền lần lượt
ngoi lên
vừa cảm ơn, lại vừa bảo đảm. May mà hiện giờ trên xe lửa không có cách nào sử dụng trang bị Thiên đường sành ăn, chứ nếu không có lẽ hai người đã bị đám người này kéo vào trong trò chơi ăn một bữa cơm mừng lên đường rồi.
Cuối cùng, Hứa Dật Trình hứa, đợi sau khi trở về sẽ vào trò chơi ăn bữa cơm đón gió tẩy trần của bọn họ thì lúc này mới có thể còn nguyên vẹn mà rút lui.

Đang... Xem... Hoạt hình dài tập...
Còn chưa gõ chữ xong thì đã bị Hứa Dật Trình ngăn lại rồi.

Sao vậy?
Bạch Niệm Niệm ngạc nhiên nhìn hắn.
Hứa Dật Trình chỉ chỉ góc trên cùng điện thoại của Bạch Niệm Niệm, rồi nói:
Bây giờ em đang dùng data.


Ung dung nhàn rỗi: ...


Tô Kha: Cùng cầu giống lầu trên! A ha ha ha


Bánh ngàn tầng: Bang chủ và Trưởng lão đang ở đâu vậy, đi du lịch hả?

Bạch Niệm Niệm nhíu mày trả lời Bạch Hiểu:
Bạn cùng phòng của em! Vương Viễn! Anh, sao tự nhiên anh lại hỏi em chuyện này, anh không đi học sao?


Niệm: Sáng nay không có tiết. Không có chuyện gì, anh hỏi bừa thôi ấy mà, nhớ em thôi. Em chơi đi, về sớm một chút.

Bạch Niệm Niệm nhìn chữ
nhớ em thôi
, ánh mắt lặng lẽ chuyển tới trên mặt Hứa Dật Trình, ma xui quỷ khiến mà ngớ ngẩn nói:
Đây, đây là anh trai em...


Tiểu Thất: Í, bộ quần áo này sao lại quen mắt dễ sợ vậy, hình như tôi đã gặp nó ở đâu rồi...

Vì vậy, chuyện Bạch Niệm Niệm và Hứa Dật Trình cùng đi tới khu vực gặp động đất để làm tình nguyện lập tức bị truyền khắp toàn bộ bang hội.

Không phải anh không được: Hai anh chị cừ thật đấy, chưa nói tiếng nào đã tham gia rồi, quá giỏi! Nhất định phải chú ý an toàn nha, bang chủ, anh nhất định phải bảo vệ Niệm Niệm của bọn em đấy!

Giờ cơm tối, lúc Tưởng Lộc đi tới toa ăn, từ xa xa lại lần nữa nhìn thấy đôi tình nhân nhỏ đó. Hai người họ đã đi tới toa ăn sớm hơn anh ta một bước, nam sinh chọn thức ăn rồi mà lại không động đũa, mặt mũi dịu dàng nói gì đó với Bạch Niệm Niệm, mà thứ Bạch Niệm Niệm đang bưng trong tay lại là một hộp mì gói không thể bình thường hơn.
Tưởng Lộc nhướng mày: Chưa nói tới mùi vị, nhưng chí ít toa ăn có đồ ăn nóng, cơm nóng, sao nam sinh này lại có thể để cho Bạch Niệm Niệm ăn mì gói chứ?
Anh ta không nhịn được liền lắng tai nghe, mới phát hiện thứ mà hai người đang bàn lại là cách thức thần kỳ ăn mỳ gói đang lưu truyền trên mạng, trông có vẻ như còn định làm thử nữa. Tưởng Lộc nhìn đôi mắt sáng ngời như bầu trời đầy sao của Bạch Niệm Niệm, sau đó cúi đầu xuống, không biết là đang suy nghĩ cái gì.
Vừa nhắc tới trò chơi, đề tài nói chuyện của Bạch Niệm Niệm và Hứa Dật Trình lại càng nhiều hơn. Nhưng chưa nói được mấy câu thì điện thoại của Bạch Niệm Niệm đã vang lên rồi. Cô cúi đầu nhìn thử, vậy mà là Bạch Hiểu tìm cô trên QQ.

Sao vậy?
Hứa Dật Trình thấy Bạch Niệm Niệm giống như là bị dọa sợ hết hồn, liền vội hỏi.

Là anh trai em...
Bạch Niệm Niệm cũng đè thấp giọng xuống,
Em không nói cho anh ấy biết chuyện em đi làm tình nguyện, nếu không thì chắc chắn là anh ấy sẽ không cho em đi đâu.

Sau khi cơm nước xong, Bạch Niệm Niệm và Hứa Dật Trình lại trở về chỗ cũ. Bạch Niệm Niệm báo cáo quãng đường đi của mình cho Triệu Tiểu Dã, dưới sự
uy hiếp cùng dụ dỗ
của cô ấy mà gửi hình chụp chung với Hứa Dật Trình qua. Triệu Tiểu Dã photoshop khẩu trang lên cho hai người, rồi gửi nó vào trong nhóm chat của Nhà ăn đáng tin, lập tức khiến cho nhóm chat nổ tung.

Vi sinh bạch: Oa a a a! Chưa gì đã chạy ra ngoài đời rồi sao? Trời ạ ạ ạ!


Mèo hoa đội mũ trùm đầu: Quần áo cặp! Ngụm cẩu lương này em ăn! Hu hu hu ngon thật đấy! [Nước mắt rơi đầy mặt]

Hứa Dật Trình động viên cô:
Đừng lo lắng, có anh ở đây rồi. Em xem thử xem anh ấy có chuyện gì cần tìm em.

Bạch Niệm Niệm mở tin nhắn của Bạch Hiểu ra.

Niệm (): Đang làm gì đó, đã ăn cơm chưa?

Bạch Niệm Niệm bừng tỉnh hiểu ra, đúng vậy! Cô đâu phải là người già đâu, sao có thể dùng data để xem phim hoạt hình chứ! Bên Bạch Hiểu có thể thấy cô hiển thị
Online 4G
.
Cô giơ một ngón tay cái với Hứa Dật Trình, lại nói tiếp:
Vậy thì em nói ra ngoài chơi với bạn học.


Niệm: Bạn học? Nam hay nữ?


Phong Hân Vũ (Đầm nước nhỏ, chiếc cầu vòm): Đây là Bang chủ và Trưởng lão Nhớ mãi không quên sao? Sao phải che mặt chứ! Cầu đừng che mặt!


Lăng Hạ Lạc: Đúng đúng đúng, cầu ảnh 18+...


Mưa bụi đáng yêu: ...

Hứa Dật Trình không nhịn được cười, giơ tay lên sờ đầu Bạch Niệm Niệm rồi nói:
Anh biết mà, đồ ngốc.


Chưa kịp để Bạch Niệm Niệm kịp phản ứng thì hắn đã nói tiếp:
Nhưng mà, vẫn hơi ghen một chút đó.


Rõ ràng là lớn lên trong cùng một thành phố, tại sao hơn mười năm lại chưa từng gặp nhau? Nếu như hắn có thể gặp cô sớm hơn một chút, nếu như có thể lớn lên cùng cô thì tốt biết bao.

Mặt trời ngả về Tây, khắp nơi đều rơi vào yên tĩnh. Mọi thứ đều bị nhuộm màu sắc ấm áp, đoàn tàu chạy băng băng trong khoảng không gian về phía đường chân trời ở nơi rất xa.

Cùng lúc đó, ở một đầu khác trên Trái đất, Vu Văn Tu xóa bỏ mấy đoạn tin nhắn mới vừa gửi đi, sau đó đặt điện thoại di động của Bạch Hiểu về lại chỗ cũ, lấy mắt kiếng xuống, xoa xoa khóe mắt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.