• 328

Chương 328: Ngửi thấy không


Mặt Bạch Niệm Niệm càng đỏ hơn, không biết nên nói gì mới phải. Hứa Dật Trình kéo cô vào lòng, cười nói với Hứa Dật Sênh:
Cảm ơn anh 8ba.


Hứa Dật Sênh nhìn hắn, xoay người đi xếp hàng, hai nhân viên công tác của Thiên đường sành ăn rất nhiệt tình tự giới thi3ệu bản thân với Bạch Niệm Niệm, còn nhờ cô đăng Weibo nhiều hơn, tương tác với Hứa Dật Trình nhiều hơn nữa.

Bạch Niệm Niệm tu9y ăn nói vụng về nhưng lại không ngốc, cô biết bọn họ cũng không phải là đánh giá cao tài khoản Weibo
Nhà ăn đáng tin
mà là muốn qu6a tương tác giữa cô và Hứa Dật Trình để đăng thêm bài viết cho
Người bí ẩn K
, lợi dụng sự nổi tiếng của hắn trong nhóm tham ăn để c5ó thêm càng nhiều người chú ý đến Thiên đường sành ăn rồi tới chơi Thiên đường sành ăn.
Hứa Dật Trình: ?

Cái mùi chua khó ngửi của tình yêu.
Hứa Dật Sênh nói.
Hứa Dật Trình:
... Anh đang ganh tị với em đó hả.

Bạch Niệm Niệm cười thành tiếng, thầm nói, không lẽ anh ấy muốn xem mình có khóc nhè hay không à? Cô khẽ cắn môi, trả lời lại hắn,
Nhớ mãi không quên: Em đang ở trên xe rồi, hơi chen lấn một chút, cho nên đợi về trường học sẽ gửi cho anh ha.

Rất dễ nói như vậy, bởi Hứa Dật Trình chưa từng ngồi xe buýt của sân bay.
Quả nhiên, Hứa Dật Trình không hề vướng mắc vấn đề này nữa, hai người vẫn luôn trò chuyện đến khi nữ tiếp viên hàng không nhắc nhở tắt máy mới thôi. Hứa Dật Trình tắt điện thoại, nhưng Hứa Dật Sênh lại không nghe lời được như hắn, điện thoại vẫn mở như thường, còn đưa tới cho Hứa Dật Trình nhìn xem.

Mình mới mười tám tuổi, mặc dù không có làm chuyện xấu nhưng cũng không làm nhiều chuyện tốt, tại sao số mệnh lại may mắn như vậy chứ,
Bạch Niệm Niệm tự nhủ trong lòng,
Có lẽ là ông trời phù hộ? Nếu không thì chính là vận may mượn của sau này. Nhưng cho dù là thế nào thì bây giờ mình rất vui vẻ, rất hạnh phúc, mình nhất định sẽ trân trọng anh ấy, trân trọng tình cảm không dễ có được này, cho dù phải trải qua bao nhiêu cố gắng thì cũng phải ở bên cạnh anh ấy.

Cô hoàn toàn không thể tưởng tượng được nếu như trong tương lai có một ngày hai người chia tay thì sẽ như thế nào, cô cũng không hề muốn nghĩ tới khả năng này.
Hứa Dật Trình đi qua cổng kiểm tra an ninh, xoay người lại vẫy tay với Bạch Niệm Niệm. Bạch Niệm Niệm nhón chân lên vẫy tay lại với hắn, rồi lại giơ một cánh tay khác lên, chỉ chỉ cổ tay: Thời gian không còn nhiều, mau vào máy bay đi!
Cô mỉm cười nói lời khách sáo với bọn họ, trong lòng lại cảm thấy hơi khó chịu. Theo bọn họ thấy thì đầu tiên cô là bạn gái của Hứa Dật Trình, sau đó là người sử dụng tài khoản Weibo
Nhà ăn đáng tin
, rồi cuối cùng mới là người chơi Thần thực của Thiên đường sành ăn, mà trong những
thân phận
này cái nào mới là cô thật sự?
Bạch Niệm Niệm biết người khác nghĩ như vậy là rất bình thường, cũng không có sai, nhưng cô lại cảm thấy không phục.
Dù hàng có dài thì cũng sẽ đến cuối, huống chi máy bay của mấy người Hứa Dật Trình sắp cất cánh rồi, cho nên bọn họ xếp trong một hàng có khá ít người. Chẳng mất bao lâu đã đến lượt bọn họ. Hứa Dật Trình xếp phía sau bốn người, ôm lấy Bạch Niệm Niệm thêm một lần cuối cùng rồi mới nói:
Ngoan ngoãn chờ anh về sẽ làm đồ ăn ngon cho em ăn.


Được,
Bạch Niệm Niệm cười gật đầu,
Em chỉ ăn đồ ăn do anh làm thôi.

Mặc dù rất luyến tiếc nhưng cô lại không hề muốn khóc. Thời gian cô và Hứa Dật Trình bên nhau lúc nào cũng ít như vậy, cho nên cô muốn dùng nụ cười để cảm nhận nó.
Hứa Dật Trình hôn lên trán Bạch Niệm Niệm rồi đi vào cổng kiểm tra an ninh. Bạch Niệm Niệm đứng bên ngoài, nhìn hắn tiếp nhận kiểm tra của nhân viên công tác ở sân bay. Mỗi một hành động cử chỉ giơ tay nhấc chân đều hoàn hảo như vậy, tao nhã đẹp mắt như vậy, hắn thật sự là người con trai tốt nhất mà cô đã từng gặp trong cuộc đời ngắn ngủi của mình.

Không quên tình đầu: Anh lên máy bay rồi. Trên đường trở về phải chú ý an toàn đấy, khi nào tới trường thì gửi tin nhắn cho anh.


Nhớ mãi không quên: Vâng.


Không quên tình đầu: Chụp tấm hình gửi cho anh đi.

Hắn thủ tiêu đoạn video, cũng tiện tay tắt luôn điện thoại của Hứa Dật Sênh rồi mới ném trả về cho hắn ta.
Mắt Bạch Niệm Niệm còn đỏ nhưng tâm trạng đã khác vừa rồi. Không phải chỉ là mấy ngày thôi sao, bọn họ có điện thoại, khi nào muốn thấy mặt thì cũng có thể video với nhau, sợ cái gì không biết nữa. Tuy nhiên, Hứa Dật Trình không có mang trang bị trò chơi theo, cũng không biết Thiên đường sành ăn ở nước Pháp có cung cấp trang bị khác hay không, không biết trong khoảng thời gian này hắn có thể vào trò chơi hay không.
Vừa nghĩ tới Thiên đường sành ăn, Bạch Niệm Niệm lập tức nhớ tới tâm trạng của bản thân lúc trao đổi với họ lúc nãy. Cô suy nghĩ một hồi rồi gửi tin nhắn kể lại chuyện này cho Triệu Tiểu Dã.
Hứa Dật Trình quơ quơ điện thoại với cô, rồi xoay người chạy đi. Bạch Niệm Niệm đứng tại chỗ cho đến khi không còn nhìn thấy bóng lưng của hắn nữa mới cúi đầu xuống, từ từ xoay người đi. Một sự chua xót xộc thẳng vào trong lỗ mũi, nước mắt lập tức rơi xuống.
Cô vừa đi ra ngoài vừa khóc, bản thân cũng không biết vì sao trong thoáng chốc đã có nhiều nước mắt chảy xuống như vậy, rõ ràng là ban nãy còn rất bình thường mà? Trên đường cũng có nhiều người nhìn cô, nhưng cũng không cảm thấy kỳ lạ, dù sao thì tòa nhà mà bọn họ đang đứng này chính là được tạo thành từ rất nhiều nước mắt cùng nụ cười.
Bạch Niệm Niệm lau nước mắt, ngồi lên xe buýt trở về, cúi đầu nhìn điện thoại. Cũng không lâu lắm cô đã nhận được tin nhắn từ Hứa Dật Trình. Đó là một tấm ảnh tự chụp, khung cảnh là ghế ngồi máy bay.

Nhớ mãi không quên: Nhưng người khác không có nghĩ như vậy.


Rể phụ đẹp trai nhất trong lịch sử: Quan tâm đến bọn họ làm gì, không phải bản thân vui vẻ là được rồi sao?

Bạch Niệm Niệm thở dài một hơi. Cũng bởi vì cô không thể coi thường ánh mắt của người khác như Triệu Tiểu Dã nên mới cảm thấy không vui đó.

Rể phụ đẹp trai nhất trong lịch sử: Vậy cậu định làm gì?


Nhớ mãi không quên: Còn chưa nghĩ ra. Nhưng mà... Không muốn phụ thuộc vào anh ấy...


Rể phụ đẹp trai nhất trong lịch sử: Cậu vốn cũng đâu có phụ thuộc vào anh ta.

Trong mắt Hứa Dật Trình mang theo khó hiểu nhìn anh ba của mình. Hứa Dật Sênh cười híp mắt tựa như con hồ ly, ấn vào nút gửi đi trên điện thoại.
Trên màn ảnh, Hứa Dật Trình đang cúi đầu tập trung bấm điện thoại. Hắn trong đoạn video từ đầu tới cuối đều đang mỉm cười, mà ngay cả bản thân hắn cũng cảm thấy nụ cười đó rất xa lạ với mình.

Ngửi thấy không?
Hứa Dật Sênh cười như không cười hỏi.

Rể phụ đẹp trai nhất trong lịch sử: Nếu cậu muốn làm chút gì đó thì không phải là không được, nhưng quan trọng phải là thứ mà bản thân cậu thích, vả lại còn không thể giống Hứa Dật Trình nữa.


Bạch Niệm Niệm tựa như đang đứng dưới một rừng cây tăm tối vậy, sương mù dày đặc trong rừng bị gió thổi tản đi, ánh trăng chiếu rọi xuống, con đường mòn dưới chân cũng dần trở nên rõ ràng hơn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.