• 222

Chương 335: Đếm cừu giúp anh




Bạch Niệm Niệm tỉnh dậy từ rất sớm.

Tối hôm qua phát trực tiếp từ tám giờ kéo dài đến mười một giờ, còn nhiều hơn dự đo8án của cô một tiếng đồng hồ. Người xem cũng nhiều hơn cô nghĩ, cô còn tưởng rằng chẳng có mấy người tới xem đâu. Có rất nhiều người đặt 3câu hỏi cho cô khiến cô suýt nữa đã không giúp được, nhưng may là cũng có rất nhiều người tốt bụng, chia sẻ rất nhiều vấn đề trên bình l9uận giúp cô.

Nhớ mãi không quên: Sao anh còn chưa ngủ nữa, mau đi ngủ đi.


Không quên tình đầu: Anh không buồn ngủ, còn chưa quen với việc trái múi giờ.

Thật ra thì lúc hắn nói chuyện với Cảnh Dịch đã cảm thấy hơi buồn ngủ rồi, sau đó ăn bữa tối cho nên không có thời gian suy nghĩ có buồn ngủ hay không nữa. Đợi tới khi trở về khách sạn nghỉ ngơi thì đồng hồ sinh học của hắn đã thức dậy, thành ra chẳng buồn ngủ chút nào cả.
Khoan đã,
Anh hôm nay
? Vẻ ngoài của Hứa Dật Trình hôm nay là như vậy?! Trời ơi!
Bạch Niệm Niệm ngồi bật dậy, trong nháy mắt khí lạnh vào sáng sớm đầu xuân phả lên sau lưng cô, cô lập tức nằm trở về.
Bình tĩnh, bình tĩnh, cô tự nói với bản thân. Đúng rồi, hôm nay anh ấy đi tham quan và ăn cơm mà. Ăn cơm ở nơi đó đương nhiên phải mặc quần áo chỉn chu rồi, có gì đâu mà ngạc nhiên, có lẽ cô ngủ nhiều quá đến mức hồ đồ luôn rồi.
Sau khi phát trực tiếp kết thúc, Bạch Niệm Niệm thở ra một hơi thật dài, lần đầu tiên cô biết - thì ra chơi trò chơ6i cũng sẽ mệt mỏi vậy đấy. Lần đầu chính thức phát trực tiếp cứ vậy mà thành công - đối với cô thì chỉ cần vượt mức mong đợi là đã thành5 công rồi, huống chi cô còn nhận được khá nhiều lời khen tặng, khiến cô cảm thấy hơi kích động, nhưng tinh thần tập trung quá cao độ lại khiến cô vô cùng mệt mỏi. Sau khi tắm rửa xong, cô lập tức chìm vào giấc ngủ. Trong mộng vẫn tiếp tục phát trực tiếp trả lời câu hỏi, còn làm mẫu cho người chơi không tìm được đường đi, chạy một đường khiến chân cũng phải mỏi nhừ.
Chuyện đầu tiên sau khi mở mắt chính là chộp lấy điện thoại xem giờ, vừa phát hiện Hứa Dật Trình gửi tin nhắn cho mình thì con sâu ngủ trong cô cũng lập tức chạy mất luôn. Cô vui mừng mở khóa điện thoại, ngay tức khắc bất ngờ với tấm hình đó.
Mặc dù hình Hứa Dật Trình chụp nhà hàng cũng rất đẹp, nhưng đối với Bạch Niệm Niệm, vào giờ khắc này mà nói thì bất kỳ cảnh đẹp nào trên cõi đời này cũng không bằng tấm hình chụp bản thân Hứa Dật Trình. Cô đã từng nhìn thấy dáng vẻ lúc Hứa Dật Trình không cột tóc rồi, nhưng lại chưa từng thấy hắn mặc quần áo nghiêm chỉnh, hắn lại còn đeo mắt kính nữa, còn biến kiểu tóc thành kiểu dáng đó nữa, còn có vẻ mặt lạnh lùng đó nữa! Đây đúng là đang chơi ăn gian mà!
Hứa Dật Trình đang ở một đất nước xa xôi, nở nụ cười, hỏi cô tại sao.
Bạch Niệm Niệm suy nghĩ một lúc rồi trả lời, bởi vì đeo kính không tiện cho việc nấu ăn, sẽ có hơi nước.
Câu trả lời này làm cho Hứa Dật Trình cười không dừng lại được, vậy mà cô ấy cũng có thể nghĩ ra được! Cái đầu dưa nhỏ của cô ấy, thật sự cho rằng không nói thì mình sẽ không đoán được sao?
Bạch Niệm Niệm chìm đắm trong say mê, cuộn người trong chăn ôm điện thoại cười ngây ngô, nhưng sau một lúc thì nụ cười bỗng nhiên tắt đi, nhìn tấm hình đó thật kỹ. Sao anh ấy lại biến bản thân thành như vậy, là cosplay hả? Chẳng lẽ đang cosplay Quản gia ác ma hoặc là Anh trai phúc hắc hoặc là ma cà rồng? Bỗng dưng trong đầu Bạch Niệm Niệm chợt hiện ra một ý tưởng vô cùng tuyệt vời. Cô vui vẻ với ý nghĩ này đến nỗi lại cười ngây ngô giống như một đứa ngốc vậy.

Nhớ mãi không quên: Siêu! Đẹp! Trai! Liếm màn hình


Nhớ mãi không quên: Thật sự rất đẹp trai, đây là hình lúc nào vậy?


Không quên tình đầu: Có phải em tưởng đây là cosplay hay không? Không phải, đây là anh hôm nay.

Vậy mà Hứa Dật Trình lại trả lời tin nhắn của cô? Bạch Niệm Niệm sửng sốt, nhìn thời gian, vội gõ chữ.

Nhớ mãi không quên: Anh còn chưa ngủ à? Bên đó đã nửa đêm rồi đó.


Nhớ mãi không quên: Đầu bếp, đợi tới kỳ nghỉ 1 tháng 5, chúng ta cùng đi Hội chợ triển lãm Anime đi? Có được không!

Hằng năm vào ngày 1 tháng 5 và 1 tháng 10, Bảo tàng công nghệ thành phố J đều sẽ tổ chức Hội chợ triển lãm Anime, mặc dù Bạch Niệm Niệm thích phim hoạt hình nhưng số lần đi Hội chợ triển lãm Anime có thể đếm trên đầu ngón tay. Một là bởi vì trạch (), hai là vì Triệu Tiểu Dã không có hứng thú với những thứ này cho nên cô rất ít khi đi. Nhưng bây giờ cô lại nóng lòng muốn lập tức vèo tới ngày 1 tháng 5, vậy thì cô đã có thể kéo theo Hứa Dật Trình cũng thích phim hoạt hình cùng đi Hội chợ triển lãm Anime rồi! Mà Hội chợ triển lãm Anime cũng không quan trọng, quan trọng chính là, cô có thể đường hoàng nhìn Hứa Dật Trình cosplay nhân vật trong phim hoạt hình! Đúng là vừa nghĩ tới thôi mà đã vô cùng kích động rồi!
() Trạch là một từ thường được dùng để miêu tả những người chỉ luôn thích ở trong nhà, lẩn trốn mọi hoạt động bên ngoài.
Bạch Niệm Niệm sẽ không nói, cô không muốn để người khác nhìn thấy một mặt khác của hắn, cô chỉ muốn giấu cho bản thân tự nhìn mà thôi. Suýt chút nữa là cô đã nói ra rồi, thậm chí cũng đã gõ ra chữ
Chỉ đeo trong nhà
, nhưng mà,
Nhà
là nhà của ai? Ngôi nhà nhỏ của hai người sao? Cô luống cuống tay chân xóa mấy chữ đó đi, tim đập dồn dập tựa như cả cái giường cũng đang lắc lư theo.

Không quên tình đầu: Anh nghe lời em, khi nào em bảo anh đeo thì anh sẽ đeo.

Bạch Niệm Niệm đỏ mặt tới mang tai, cắn môi, lôi kéo suy nghĩ của mình về để nó đừng chạy theo một hướng kỳ lạ. Cô kéo lên trên xem nhật ký cuộc trò chuyện, tìm về trọng điểm.

Nhớ mãi không quên: Đẹp trai, đẹp trai, đẹp trai! Đầu bếp, anh cũng có thể thử đeo mắt kính.

Mới vừa gửi đi thì cô đã cảm thấy hối hận rồi.

Nhớ mãi không quên: Hay thôi đừng đeo.

Nhưng còn mắt kính là sao đây...
Bạch Niệm Niệm vừa nghĩ đến đây thì Hứa Dật Trình đã gửi tin nhắn tới, đúng là có thần giao cách cảm mà.

Không quên tình đầu: Mắt kính là của Hứa Dật Sênh. Anh ấy muốn đổi kiểu tóc cho nên mới lấy anh làm người mẫu thử.


Không quên tình đầu: Em dậy rồi à? Hay là đếm cừu giúp anh đi.



Nhớ mãi không quên: Phụt... Đếm cừu giúp anh là cái quỷ gì vậy?


Cô còn nằm trong chăn đây này, đếm một hồi rồi bản thân chắc cũng ngủ theo luôn.

Câu trả lời của Hứa Dật Trình là gửi yêu cầu trò chuyện video cho cô.

Bạch Niệm Niệm vội vàng sửa sang lại quần áo ngủ, rồi dụi mắt, đến khi chắc chắn trong khóe mắt không có thứ gì
khả nghi
thì mới chấp nhận video. Vừa kết nối, suýt chút nữa thì cô đã lăn từ trên giường xuống rồi.

Mái tóc dài của Hứa Dật Trình hơi ướt, ngồi tựa lên đầu giường khách sạn, nửa người dưới được che đậy bởi chiếc chăn màu trắng, nửa người trên mặc quần áo ngủ màu xanh đen, nhưng nút áo ngủ lại không được cài đàng hoàng... Mặc dù không có lộ ngực nhưng Bạch Niệm Niệm vẫn có thể nhìn thấy một mảng da nhỏ trước ngực hắn, tựa như đang nhìn các ngôi sao nữ mặc quần áo dạ hội cổ sâu chữ V vậy.


Hey...
Hứa Dật Trình
Hey
một nửa lập tức bật cười,
Vẻ mặt đó của em là sao, bị anh hù dọa rồi à?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.