• 222

Chương 336: Đừng cắn môi


Cô âm thầm thở phào nhẹ nhõm, lại có hơi thất vọng, nhưng bị Hứa Dật Trình quan sát cho nên không dám thể hiện ra ngoài, ánh mắt t8ránh né vài lần, cắn môi gõ chữ.


Nhớ mãi không quên: Có lẽ do phòng ngủ hơi nóng.



Vậy thì uống nước vào,
Hứa 3Dật Trình nói,
Đừng cắn môi, em là thỏ à.


Nhớ mãi không quên: Thật ra thì đa số vấn đề tối hôm qua đều không có liên quan đến trò chơi...


Vậy thì liên quan tới cái gì?
Hứa Dật Trình hỏi, nhưng trong lòng đã mờ mờ có câu trả lời rồi.

Nhớ mãi không quên: Liên quan tới anh Hừ


Vậy thì tốt,
Hứa Dật Trình nói,
Nếu như gặp phải vấn đề không muốn trả lời thì cứ bảo họ tới hỏi anh, bảo đảm sẽ khiến bọn họ 'Hài lòng'.


Được, nam thần!
Bạch Niệm Niệm bật cười, cô cũng đã là người
có người chống lưng
rồi!
Hứa Dật Trình nhớ tới chuyện gặp Cảnh Dịch, vừa định kể cho Bạch Niệm Niệm nghe nhưng lại thấy cô gửi một tin nhắn mới tới.

Vất vả rồi,
Hứa Dật Trình dịu dàng nói,
Nếu như làm tiếp thì chắc chắn người xem sẽ ngày một tăng lên, cũng sẽ xuất hiện một ít người không thân thiện lắm...

Bạch Niệm Niệm gật đầu, gõ chữ:
Em đã chuẩn bị tâm lý rồi. Anh yên tâm đi, em sẽ không bị bọn họ ảnh hưởng đâu.

Sau khi trải qua sự kiện Weibo lần đó, Bạch Niệm Niệm cảm thấy bản thân thật sự đã không còn giống như trước đây nữa.

Em đang nghĩ gì vậy?
Hứa Dật Trình nhạy bén phát hiện Bạch Niệm Niệm không tập trung,
Nói chuyện với anh mà tâm trí còn có thể đi lang thang nữa hả?
Hắn làm bộ thở dài một hơi, rồi nói,
Haiz, anh vừa mới đi có hai ngày mà đã không có cảm giác tồn tại như vậy rồi...


Không, không, không phải!
Bạch Niệm Niệm nhỏ giọng nói,
Em đang suy nghĩ chuyện Hội chợ triển lãm Anime.

Hứa Dật Trình ồ lên, vừa nghĩ vừa nói:
Hội chợ triển lãm... Anime...

Động tác vừa rồi khiến một sợi tóc của hắn bị rơi xuống, che chắn tầm mắt. Hắn lấy tay vén nó ra sau, đôi mắt Bạch Niệm Niệm sáng lên, đột nhiên cũng nhớ tới hai câu thường xuất hiện trong tiểu thuyết võ hiệp,
Tóc như đao khắc
,
Mày đen như họa
. Cô nghĩ, nếu như Hứa Dật Trình cosplay thành hiệp khách cổ trang thì nhất định sẽ vô cùng phù hợp! Chẳng hạn như kiểu quần áo của Triệu Tiểu Dã trong Thiên đường sành ăn này…
Hiện nay, độ hot của trò chơi Thiên đường sành ăn vẫn đang đứng trên cao không hề giảm sút, Bạch Niệm Niệm đã có thể đoán được trong Hội chợ triển lãm Anime ngày 1 tháng 5 năm nay sẽ có thật nhiều người cosplay lại nhân vật liên quan trò chơi. Dựa vào quy luật trước đây thì chắc chắn còn có sân khấu thi đấu liên quan đến Thiên đường sành ăn nữa.
Nếu như mọi người của Nhà ăn đáng tin cũng có thể tụ tập đi dạo triển lãm thì hay biết mấy. Bạch Niệm Niệm cảm thấy dường như bản thân đã phát hiện ra một cách hay để giúp gia tăng độ nổi tiếng của bang hội rồi. Chưa nói tới những người khác, sắc đẹp của Hứa Dật Trình và Triệu Tiểu Dã cũng đã đủ
giết
đa số người có mặt tại hiện trường chỉ trong một cái nháy mắt rồi!
Bạch Niệm Niệm: ...

Nhớ mãi không quên: Ngày mai các anh có lịch trì9nh thế nào, nếu như cần phải dậy sớm thì cho dù không ngủ được cũng phải ngủ đi nha. Có thể nhắm mắt nghỉ ngơi một chút, cũng có 6thể nghe một chút nhạc, chẳng hạn như âm thanh của thiên nhiên, rất dễ buồn ngủ đó.

Hứa Dật Trình lót thêm cái gối ra sa5u lưng, vừa không để ý là quần áo lại trượt ra. Hắn tiện tay túm chúng lại, lập tức chợt nhớ tới gương mặt đỏ bừng vừa rồi của Bạch Niệm Niệm, ngay tức khắc liền hiểu ra gì đó, ngón tay cứng đờ, hô hấp cũng tạm dừng trong giây lát. Hắn tỉnh bơ kéo quần áo lại, lúc này mới nói:
Không sao đâu, khi nào em rời giường thì anh sẽ ngủ.

Bạch Niệm Niệm thấy vẻ mặt của hắn dường như có gì đó không bình thường bèn hỏi:
Anh sao vậy? Mùng 1 tháng 5 anh bận rồi sao?

Hứa Dật Trình khẽ mỉm cười:
Không bận. Nếu em muốn đi thì anh sẽ đi với em
.

Nhớ mãi không quên: Em muốn bang hội chúng ta cùng đi! Không phải đã nói mùng 1 tháng 5 sẽ liên hoan một bữa sao, em muốn mọi người có thể cùng đi Hội chợ triển lãm Anime, sau đó sẽ cùng ăn cơm! Đúng rồi, đúng rồi, chúng ta còn có thể cosplay hình tượng của mình trong trò chơi, nhân đó còn có thể quảng cáo cho bang hội chúng ta nữa! Đầu bếp, anh thấy sao?

Không biết tại sao Hứa Dật Trình lại bật cười lên thành tiếng, quả nhiên...

Nhớ mãi không quên: Họ hỏi chúng ta trước đây sao mà quen nhau, nói kiếp trước em đã cứu vớt cả dải ngân hà cho nên mới may mắn gặp được anh.

Ngẫm nghĩ thì lời nói này có vẻ không được lịch sự lắm nhưng Bạch Niệm Niệm không suy nghĩ nhiều, bởi vì ngay cả bản thân cô cũng cho là như vậy.
Nhưng Hứa Dật Trình lại nói:
Họ nói sai rồi. Người kiếp trước cứu cả dải ngân hà không phải em, mà là anh mới đúng.

Bạch Niệm Niệm sửng sốt, xoay mặt sang chỗ khác cười ngượng ngùng. Người này đã xảy ra chuyện gì vậy, sao mới vừa đến Pháp mà miệng đã ngọt thế này rồi?

Nhớ mãi không quên: Thật ra thì... Em cũng hơi tò mò, tại sao lúc ấy anh lại giúp em?

Hứa Dật Trình thấy ba cái dấu chấm than của cô liền cười nói:
Được, ý kiến rất hay. Trưởng lão Niệm Niệm đúng là càng ngày càng giỏi.
Hắn giơ ngón cái tới trước ống kính rồi nói tiếp,
Hôm qua livestream có cảm giác thế nào, có mệt không?

Bạch Niệm Niệm suy nghĩ một chút rồi gõ chữ:
Có hơi mệt nhưng vẫn có thể chấp nhận được. Em chỉ thấy hơi bất ngờ, không nghĩ sẽ có nhiều người xem em phát trực tiếp như vậy.

Bình thường cô gần như không xem livestream. Mặc dù biết livestream rất hot, nhưng lại không hiểu tại sao có nhiều người thích xem nó như vậy. Đến bây giờ, hình như cô đã hiểu được một chút rồi.
Phát trực tiếp
không phải là một loại
Trình diễn

Xem
từ một phía mà là hai bên phải tương tác qua lại. Tựa như bình thường cô vẫn nói chuyện phiếm trong nhóm vậy, nhưng chỉ là đổi sang một cách trao đổi càng trực quan sinh động hơn thôi.
Bây giờ cô mới biết Hứa Dật Trình là một người ngoài lạnh trong nóng, mà
Người bí ẩn K
chính là một ví dụ điển hình. Nhưng trước đây hắn bị bang hội Thức ăn là trời quấy rầy, vô cùng phiền phức, lại vẫn chạy tới cứu một người không quen biết là cô, dù có nghĩ thế nào cũng đều cảm thấy kỳ lạ. Với lại, trong Thiên đường sành ăn, mỗi ngày đều có vô số người chơi gặp đủ loại phiền toái được hệ thống thông báo, nhưng hắn chỉ cứu mỗi mình cô thôi.


Bởi vì...
Hứa Dật Trình rũ mắt xuống, dường như đang nhớ lại. Lông mi thật dài tạo ra bóng mờ hình quạt, giống như mỹ thiếu niên đi ra từ trong tranh minh họa vậy.

Thời gian hắn nhớ lại hơi lâu, Bạch Niệm Niệm lại nhìn đến ngây cả người.


Bởi vì, em là người ‘Ngộ độc thức ăn’ đầu tiên mà anh gặp.
Hứa Dật Trình nói.

Bạch Niệm Niệm vẫn khó hiểu,
Trọng điểm là ở ‘Ngộ độc thức ăn’ sao? Tại sao vậy?


Cô còn tưởng nguyên nhân là ở tên của hai người chứ? Vả lại, câu trả lời này rất đơn giản mà sao hắn cần phải suy nghĩ lâu như vậy?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.