• 222

Chương 339: Gây chuyện


Một nhãn hiệu kế tiếp là Tomford, Cảnh Dịch khẽ hô
A
, hơi băn khoăn nói với Hứa Dật Trình:
Xin lỗi, tớ quên mất son môi của nhãn hàng này cũng c8ó mùi chocolate...


Nhưng Hứa Dật Trình lại không hề để ý mà cười nói:
Không sao đâu, dù sao cũng có nhiều màu để chọn mà, làm phiền cậu 3rồi. Cùng một hiệu chọn mấy thỏi cũng không sao.


Bỗng nhiên Hứa Dật Sênh nói xen vào:
Chọn mấy thỏi? Không bằng mua hộp quà của cửa hàng9 vừa rồi luôn.


Sao anh biết...
Cảnh Dịch ngạc nhiên nhìn Hứa Dật Sênh.
Hứa Dật Sênh sờ mũi - Động tác này học được từ Hứa Dật Trình, cười đến người và vật đều thấy hắn ta vô hại, dịu dàng nói:
Tôi nhớ ID trong trò chơi của cô là ‘Tiểu Nghệ cuồng bạc hà’ cho nên mới chọn mấy loại có mùi bạc hà, còn màu sắc...
Hắn ta nhún nhún vai, rồi nói tiếp,
Nghe được từ anh trai chào hàng hộp quà cho cô đó, thấy hai người có vẻ rất thân quen. Xem ra, anh ta không có lừa tôi?

Gương mặt Cảnh Dịch hơi đỏ lên. Tiếp đó, Cảnh Dịch dẫn Hứa Dật Sênh đi tham quan trường học, hai người vừa đi vừa trò chuyện về âm nhạc mà mình yêu thích suốt dọc đường, cảm giác vô cùng ăn ý. Chỉ sau nửa ngày, hai người giống như đã là đôi bạn rất thân rồi vậy.
Cảnh Dịch suy nghĩ một chút rồi vẫn giải thích cho Hứa Dật Trình:
MAC có loại hộp quà gồm 128 màu, trong nước có mấy ngôi sao đã đăng lên Weibo rồi. Còn có một loại hộp là 158 màu, khó mua hơn một chút. Nếu như có hai loại này thì tớ sẽ hỏi ý kiến của cậu, nhưng bây giờ bọn họ không có sẵn hai loại đó, thứ mà vừa nãy người đó hỏi tớ là loại hộp bốn tầng. Mặc dù trong nước không thể mua được, cũng có đủ chủng loại, nhưng màu sắc... Rất khó dùng trong ngày thường, cho nên...

Hứa Dật Trình nghiêm túc nghe hết lời nói của Cảnh Dịch xong mới ngượng ngùng nói lên ý kiến của mình:
Thật sự không có sao, tớ không cần hộp quà đó, tớ chỉ muốn chọn mấy thỏi mà cô ấy có thể sử dụng được thôi.

Hắn hiểu Bạch Niệm Niệm. Nếu cô ấy nhận được mấy thỏi son môi thì đó sẽ là một điều vô cùng bất ngờ - vui vẻ, nhưng nếu như hắn chẳng nói tiếng nào đã nện một hộp quà xuống thì sợ là chỉ còn lại
bất ngờ
thôi chứ không có
vui vẻ
. Dựa vào giá của một thỏi son đầu đạn mới vừa mua, hắn thử tính giá của mấy loại hộp quà mà Cảnh Dịch nói tới, ước chừng phải tới hai ba chục ngàn. Cho dù nó chẳng thấm tháp gì với hắn nhưng Bạch Niệm Niệm sẽ bị hù dọa mất. Hắn thấy chuyện tặng quà này vẫn nên tăng lên từ từ thì tốt hơn.

Cái gì?
Hứa Dật Trình không rõ nội tình.
Cảnh Dịch hơi túng lúng nói:
À... Ban nãy nhân viên bán hàng hỏi tớ có6 cần hộp quà giới hạn của nhãn hiệu bọn họ không, nhưng tớ thấy Niệm Niệm không dùng được cho nên đã từ chối rồi. Hay là chúng ta đi trở lại xem t5hử?


Không cần đâu,
Hứa Dật Trình nói,
Tớ tin cậu.


Không phải đã nói là tớ mời cậu rồi sao?
Cảnh Dịch cười nói.
Ánh mắt của Hứa Dật Sênh lại lập tức nhìn về phía hai người. Hứa Dật Trình làm như không thấy, nói với Cảnh Dịch:
Cậu chọn quà giúp tớ, tớ mời cậu ăn cơm là chuyện nên làm.

Cảnh Dịch cũng không khăng khăng nữa, nói:
Vậy cũng được, xem như tớ không mời khách từ xa đến dùng cơm được thì đợi khi nào các cậu về sẽ đưa tiễn các cậu vậy.

Tuy trên mặt Hứa Dật Trình vẫn rất bình tĩnh nhưng trong lòng đã lẫn lộn hết cả mùi hương của chúng nó rồi... Hắn có một dự cảm, có lẽ là trừ phương hướng ra thì đồ trang điểm chính là điều thứ hai khiến hắn không thể giải quyết được.
Ấn tượng sâu nhất với hắn chính là thỏi FRESH được đóng gói rất dễ thương đó, bởi vì vừa ngửi nó là cảm thấy rất ngọt ngào, giống như bánh Cupcake đường nâu mới ra lò vậy, chắc chắn là Bạch Niệm Niệm sẽ thích. Còn thỏi son đổi màu Dior có vẻ ngoài trắng trắng hồng hồng vô cùng dễ thương, chắc cô ấy cũng sẽ thích. Trước giờ, hắn chưa từng biết cửa hàng Dior sẽ có món đồ thiếu nữ như vậy, bởi hắn mới chỉ mua thỏi Dior 999 làm quà tặng mẹ - hắn nhớ được nó chỉ đơn giản là vì số 999 này rất dễ nhớ.
Mua quà tặng xong, Hứa Dật Trình mới thở phào nhẹ nhõm, mời Cảnh Dịch đi ăn cơm trưa.
Hứa Dật Trình liếc Hứa Dật Sênh, rõ ràng là mình đã nói sẽ không mua cùng một nhãn hiệu mà người này lại vẫn nói như vậy. Rốt cuộc thì anh ấy muốn làm cái gì chứ?
Hứa Dật Sênh lắc lư đi tới, ngả ngớn nói:
Xin lỗi, xin lỗi, anh chẳng hiểu gì về đồ của con gái cả. Coi như anh chưa nói gì đi, hai người cứ tiếp tục.

Cảnh Dịch lại dẫn Hứa Dật Trình đi tới mấy cửa hàng khác. Đi một vòng, Hứa Dật Trình đã mua được một đống
Ăn ngon
rồi: TF mùi chocolate sữa hoặc là mùi bánh ngọt chocolate, MAC, FRESH vị kẹo, Dior mùi vani, YSL mùi đào mật, Shu Uemura vị bưởi hồng, Laduree vị mơ, CHANEL hương hoa, CPB, Guerlain...
Ba người ăn cơm xong, Cảnh Dịch phải về trường học, Hứa Dật Sênh chủ động nói muốn đưa cô ấy đi cũng như tiện đường tới thăm trường cô ấy luôn, vì vậy liền chia thành hai đường. Trước cổng Nenuphar, Hứa Dật Sênh đưa cái túi nãy giờ vẫn xách trong tay cho Cảnh Dịch, rồi nói:
Vất vả rồi, tôi và bang chủ các cô tặng cho cô này.

Cảnh Dịch ngạc nhiên nhận lấy, cô ấy biết Hứa Dật Sênh đã mua đồ phía sau mình và Hứa Dật Trình, còn tưởng là hắn ta mua quà cho người nhà, ai dè đâu là mua cho mình.
LA MAR, Buxom, Dior, ba nhãn hiệu, ba loại mùi bạc hà, cùng màu sắc - đều là loại cô ấy thích và thường hay dùng!
Sau khi Hứa Dật Sênh đi, Cảnh Dịch mới nhớ tới lúc trưa ăn cơm đã quên trả lại tấm hình của Hứa Dật Trình lại cho hắn rồi. Mà buổi chiều trò chuyện với Hứa Dật Sênh quá vui vẻ cho nên cũng đã quên bẵng đi chuyện này luôn, vì thế cũng không thể nhờ Hứa Dật Sênh mang hộ hình về được.

Hứa Dật Sênh ngồi trên xe taxi, tay chơi đùa với cây bút thu âm mà hắn ta luôn mang theo bên người. Hắn ta giương mắt nhìn tài xế rồi cất bút vào, sau đó lấy điện thoại ra, lướt Weibo, đúng lúc lướt đến bài viết mới của
Nhà ăn đáng tin
.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.