• 222

Chương 338: Thơm ngon



Cũng không gấp, sau này còn có thời gian mà,
Hứa Dật Sênh buông tay ra, sửa sang lại quần áo bị hắn ta làm nhàu,
Nhờ chú nhắc, anh cũng phải mua8 một món quà nhỏ về cho mẹ mới được. Vả lại… anh rất có kinh nghiệm mua đồ cho 'phụ nữ'.


Hứa Dật Trình chẳng muốn nhìn thấy vẻ mặt đó của3 Hứa Dật Sênh chút nào, không cần suy nghĩ cũng biết là rất
trêu ngươi
, chứ nếu không thì hắn ta đã không cố ý nhấn mạnh hai chữ
phụ nữ
như vậ9y rồi.
Thôi vậy, nếu như anh muốn theo thì cứ theo đi, Hứa Dật Trình nghĩ. Đúng lúc hắn cũng đang thiếu một
Cố vấn
đây, bởi vì từ trước 6tới nay hắn chưa bao giờ tặng quà cho con gái, trừ người thân trong gia đình.
Hai người đi tới trung tâm thương mại, đúng như trong dự đoá5n, bọn họ thấy được không ít đồng bào. Cho dù túi giấy xách trong tay nhiều hay ít thì trên mặt mỗi người cũng đều tràn ngập sự vui vẻ và thỏa mãn như nhau.

Anh...
Hứa Dật Trình nói,
Tự em mua là được rồi!

Hứa Dật Sênh làm như không nghe thấy, vẫn ung dung nhìn điện thoại. Một tiếng
Ting
vang lên, Cảnh Dịch trả lời tin nhắn.
Hôm nay khó có được thời gian rảnh rỗi, Hứa Dật Trình định sẽ mời Cảnh Dịch ăn cơm, nhưng chưa từng nghĩ tới việc sẽ để cho Cảnh Dịch giúp mình chọn quà tặng.
Hứa Dật Sênh lắc lư điện thoại với hắn, hắn thấy tên của người liên hệ đúng là Cảnh Dịch.
Quả nhiên, không cần đợi lâu lắm thì Cảnh Dịch đã tới. Vẫn trang điểm khéo léo, nói cười tao nhã như ngày đầu gặp mặt khiến cho nam nữ đồng bào hay là người ngoại quốc đi ngang qua đều bị cô ấy thu hút, xác suất quay đầu lại rất cao.

Cậu muốn mua son môi có hương gì?
Cảnh Dịch đã nghe Hứa Dật Sênh kể lại yêu cầu
không bình thường
của Hứa Dật Trình rồi cho nên vừa tới là hỏi thẳng vào vấn đề ngay,
Chẳng hạn như, hương hoa? Hương trái cây? Chocolate?

Hứa Dật Trình không có ngốc, cho nên hắn không nghĩ sẽ làm như vậy. Hắn cam chịu mà thở dài, hỏi Hứa Dật Sênh:
Son môi của nhãn hiệu nào có mùi thơm?


Sao anh biết...
Hứa Dật Sênh trả lời theo phản xạ có điều kiện, đến một nửa thì bỗng dưng cong môi lên cười một tiếng,
À, anh hiểu ý chú rồi.

Nhưng Hứa Dật Trình lại dừng bước, gạt tay của Hứa Dật Sênh ra, vẻ mặt có thể coi là vô cùng nghiêm túc:
Không.

Hứa Dật Sênh sửng sốt:
Vậy chú muốn thế nào? Chụp hình hỏi cô ấy thích nhãn hiệu nào, màu sắc nào sao? Chú ngốc hả?

Hứa Dật Trình vừa quay đầu lại thì suýt nữa đã đụng vào Hứa Dật Sênh rồi. Hắn nhíu mày lại nhìn điện thoại trong tay Hứa Dật Sênh, rồi nói:
Anh định làm gì?

Không lẽ hắn ta muốn gọi Cảnh Dịch tới đây?
Hứa Dật Trình nghi ngờ nhìn hắn ta. Sao Hứa Dật Sênh có thể biết hắn đang nghĩ gì chứ, chắc chắn là lại hiểu lầm rồi.
Hứa Dật Sênh vươn ngón tay vuốt ve môi mình, ánh mắt nhìn lên trên, đảo qua đỏa lại, giống như là đang nhớ tới cái gì đó, vừa nghĩ vừa nói:
Mùi thơm... Đúng là anh đã từng nếm thử son môi 'ngon miệng', mà có thể cũng đã từng khen... Nhưng, trong lúc ‘đó’, anh đâu thể nào dừng lại hỏi cô ấy dùng nhãn hiệu nào, màu nào đúng không. Hửm?

Hứa Dật Trình lặng lẽ siết chặt tay thành quả đấm: ... Đúng là không nên ôm ảo tưởng với Hứa Dật Sênh! Rõ ràng là hắn muốn dùng cách này để giúp Bạch Niệm Niệm bỏ đi tật xấu cắn môi, mà tại sao lại bị xuyên tạc đến một hướng chẳng thể nào miêu tả được thế này!
Hứa Dật Trình xoay người đi tới trước một gian hàng ở gần đó, định tự mình thể nghiệm, quá lắm thì tự ngửi từng cây son thôi. Hứa Dật Sênh tiếp tục đi theo phía sau, vẫn còn đang lải nhải:
Nếu muốn biết những thứ này không phải rất đơn giản sao, có sẵn cố vấn...

Ba người đi tới gian hàng YSL, Cảnh Dịch suy nghĩ rồi tiến lên ngửi thử tựa như đang xác nhận lại trí nhớ của mình vậy. Sau đó, cô ấy quả quyết nói với Hứa Dật Trình:
Son môi của nhãn hiệu này có hương đào mật, cậu ngửi thử xem.
Nói xong lại bổ sung thêm,
Cây tròn là son bóng, còn cây hình khối thì khô.

Nhìn dáng vẻ không biết phải chọn cái nào của Hứa Dật Trình, Cảnh Dịch liền cười thành tiếng, nói khẽ:
Muốn tặng cho Niệm Niệm hả? Tớ thấy màu này sẽ hợp với cô ấy hơn.


Cô ấy nói cô ấy cũng đang ở gần đây, trong chốc lát là có thể tới giúp chú một tay,
Hứa Dật Sênh lộ ra một nụ cười ma mãnh, giương mắt nhìn Hứa Dật Trình nói với ý ám chỉ,
Duyên phận.

Hứa Dật Trình: ...
Cảnh Dịch dí dỏm giơ ngón trỏ lên
Suỵt
một tiếng, lại nháy nháy mắt. Đứa bé sửng sốt trong một giây, sau đó mặt đỏ lên gào thét chạy về, hưng phấn nói gì đó với cha mẹ mình.
Hứa Dật Sênh đứng bên cạnh nhìn cảm thấy rất thú vị, lặng lẽ dùng điện thoại chụp một tấm hình cho Cảnh Dịch. Lúc Cảnh Dịch nói chuyện với Hứa Dật Trình, Hứa Dật Sênh lại nhướng mày lên chụp mấy tấm cho hai người.
Đủ loại nhãn hiệu lớn được bày la liệt, nam nữ trẻ tuổi tóc vàng mắt xanh trang điểm xinh đẹp đang phục vụ khách hàng khiến người ta cảm thấy vui tai vui mắt. Nhưng Hứa Dật Trình lại nhìn lướt qua, ngập ngừng không tiến lên trước.

Sao vậy?
Hứa Dật Sênh hỏi,
Không biết nên tặng cái gì?

Cảnh Dịch khẽ mỉm cười, giống như đã đoán được gì đó cho nên cũng không nói toạc ra. Cô ấy suy nghĩ một lúc mới nói:
Đi thôi.

Ba nam thanh nữ tú có vẻ ngoài hơn người này vừa đi cùng nhau là đã khiến không ít người xì xào bàn tán, thậm chí có đứa bé tới du lịch còn chạy tới ngẩng gương mặt ngây thơ lên hỏi Cảnh Dịch:
Chị, ba anh chị là người nổi tiếng hả?

Hứa Dật Trình thầm kinh ngạc, còn có hương chocolate nữa hả?
Trên mặt hắn vẫn bình tĩnh, che giấu sự kinh ngạc cùng lúng túng trong nội tâm mà ho nhẹ nói:
Mùi hương mà ngửi là muốn ăn đó.

Hứa Dật Trình cảm thấy hai con mắt của Hứa Dật Sênh giống y như hai cái bóng đèn vậy, khiến cho người ta chẳng muốn quan tâm tới hắn ta. Nhưng mà hắn lại biết, đối với Hứa Dật Sênh mà nói thì càng không nhận được câu trả lời thì hắn ta sẽ càng không từ bỏ, dù thế nào cũng phải quấy rầy đến khi nào hắn chịu
khai
ra mới thôi.
Lẽ ra mình không nên tiết lộ một chút gì với người này cả. Nhưng bây giờ hối hận cũng đã muộn rồi.
Hứa Dật Trình lúng túng:
Không phải...

Đã nhiều năm qua, Hứa Dật Sênh rất hiếm khi nhìn thấy biểu cảm này xuất hiện trên mặt em trai mình nên lập tức bị khơi gợi hứng thú, tò mò nói:
Vậy là thế nào? Chú muốn tặng cái gì?

Vì để tiết kiệm thời gian, không bị quấy rầy quá lâu cho nên Hứa Dật Trình mới bất đắc dĩ thú nhận:
Son môi.


Son... Ha ha ha ha ha, anh còn tưởng chú muốn tặng thứ gì hiếm lạ kỳ quái chứ,
Hứa Dật Sênh cười ôm lấy bả vai của Hứa Dật Trình, đi về một hướng khác,
Vậy thì có gì mà phải lưỡng lự? Tặng son môi cho phụ nữ là đơn giản nhất! Tìm một nhãn hiệu lớn, chọn toàn bộ màu sắc - all, tiện cho chú mà cô ấy cũng vui vẻ.


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.