• 222

Chương 352: Mặc gia cự tử



Mạt Vũ Thần! Cậu nhanh lên chút đi!


Giọng nói quen thuộc từ trên đường lớn truyền tới. Bạch Niệm Niệm và Triệu 8Tiểu Dã cùng ngẩng đầu lên nhìn thử, thấy Cố Trừng đang cõng một cái ba lô thật to, vừa chạy nhanh đến bên này, vừa vươn3 tay lôi theo một người nào đó, miệng cũng liên tục thúc giục.

Hai cô nhìn về nơi mà Cố Trừng đang thúc giục, đồ9ng loạt mở to hai mắt: Một nam sinh mập như quả bóng đang thở hổn hển, dùng tư thế
chạy bộ
chạy đến bên cạnh Cố Trừng,6 còn không thở nổi nói:
Anh... Anh... Anh chạy đi đầu thai hả... Còn... Còn sớm...


Chậc chậc chậc,
Mạt Vũ Thần làm một gương mặt quỷ với cậu ta, cũng khẽ nói lại,
Bị vợ quản nghiêm.

Cố Trừng liền bực bội, thật sự không biết có nên phản bác hay không. Cậu ta xoắn xuýt xoay người đi, lại bị hai tấm vé cản lại. Triệu Tiểu Dã cầm vé nói:
Đừng mua gấp, nói không chừng họ không tới, đến lúc đó chuyển tiền qua là được.


Cũng đúng.
Cố Trừng ngoan ngoãn nhận lấy vé, đưa một tấm cho Mạt Vũ Thần. Bạch Niệm Niệm nhìn sắc mặt của Mạt Vũ Thần, tựa như đang bày ra ý nghĩ quỷ quái gì vậy. Bỗng nhiên, cô nhìn lướt qua Mạt Vũ Thần tới ven đường, Hãy gọi tôi là tiểu tiên nữ đang mặc chiếc váy theo phong cách Forest girl bước từ trên taxi xuống, đi vòng ra phía sau mở cốp.
Mập mạp nói:
Giúp... Giúp anh theo đuổi... Sư phụ em...


Không cần cậu lo nghĩ vớ vẩn.
Cố Trừng ghét bỏ
Cậu cứ thừa nhận đi, có phải cậu thích coser hay không?


Trời đất chứng giám!
Mập mạp giơ ba ngón tay chỉ lên trời phát thề, bàn tay đầy thịt khiến cho ngón cái và ngón út của cậu ta cũng sắp không với tới rồi,
Em thật sự là tới... giúp anh làm việc... Woa, người đẹp!


Đại tổng quản tới rồi!

Bạch Niệm Niệm vừa nói dứt câu, Cố Trừng lập tức hiểu chuyện, vội vàng chạy ra trước Bạch Niệm Niệm đi giúp đỡ. Trước cổng chỉ còn lại Triệu Tiểu Dã và Mạt Vũ Thần, Mạt Vũ Thần lập tức nắm lấy cơ hội, nháy mắt ra hiệu với Triệu Tiểu Dã:
Này, sư phụ, em nói cho chị một bí mật, chị đừng nói cho Cố Trừng biết là em nói cho chị nghe nha.

Triệu Tiểu Dã không tin tưởng được, đánh giá cậu ta, đứa nhỏ này không phải cố ý đó chứ? Bạn chung của cô ấy và Cố Trừng chỉ có mấy người như vậy, mà người thân thiết với Cố Trừng, có khả năng biết bí mật của Cố Trừng nhất, không phải là cậu ta sao?
Cố Trừng lặng lẽ đập tay với Mạt Vũ Thần.
Triệu Tiểu Dã đứng tại chỗ, quả thực không thể kiên nhẫn xem bọn họ diễn nữa. Tay phải cô ấy cầm một xấp vé vào cổng thật dày, vỗ
bộp bộp
vào lòng bàn tay trái, rồi nói:
Làm gì vậy, làm gì vậy, đây là ai?


Chào chị dâu!

Còn chưa nói ra chữ
phụ
thì bỗng nhiên cậu ta hạ thấp giọng xuống, ghé sát bên tai em họ mình nói,
Lát nữa đừng gọi sư phụ, gọi là chị dâu, khi nào về tôi giúp cậu làm một nửa bài tập.

Đôi mắt ti hí của Mạt Vũ Thần đột ngột tỏa sáng:
Nhất ngôn ký xuất?


Tứ mã nan truy!

Cố Trừng lập tức ngậm miệng nhận thua:
Tôi sai rồi.


Phụt...
Mạt Vũ Thần lập tức bật cười thành tiếng. Cố Trừng lườm lại cậu ta, tay phải đang buông thõng xuống một bên còn lặng lẽ cho cậu ta một ngón giữa.

Tôi đi mua vé cho cậu ta.
Cố Trừng nói với Triệu Tiểu Dã, lại đi đến bên cạnh Mạt Vũ Thần, khẽ nói:
Biết điều thì đứng im ở chỗ này!


Phụt.
Nãy giờ Bạch Niệm Niệm vẫn đang chú ý tới bọn họ, suýt chút đã phì cười rồi. Cô đứng sau lưng Triệu Tiểu Dã, thấy rất rõ
người đẹp
mà mập mạp nói là Triệu Tiểu Dã.
Lúc này, Cố Trừng mới phát hiện, không biết Triệu Tiểu Dã đã đứng bên đó nhìn bọn họ bao lâu rồi nữa. Cậu ta lập tức buông cánh tay của
mập mạp
ra. Mập mạp tức khắc lảo đảo, suýt nữa đã mất thăng bằng rồi cho nên cũng quýnh quáng ôm lấy Cố Trừng:
Làm gì vậy hả anh họ?

Cố Trừng thật sự rất muốn giả vờ không quen biết đứa em họ này! Cậu ta trừng mắt nhìn
mập mạp
, hung dữ nói:
Mạt Vũ Thần, cậu không mang não đi hả?! Mỹ nữ đó là sư...

Triệu Tiểu Dã: ...
Triệu Tiểu Dã dùng xấp vé vào cổng đập lên ót của Cố Trừng một cái
Bộp
. Cố Trừng ôm đầu, gương mặt nhỏ nhắn anh tuấn cũng sắp biến thành trái khổ qua:
Là nó gọi cô mà, cô đánh tôi làm gì...


Cậu nói gì?
Triệu Tiểu Dã hỏi ngược lại một câu.

Im miệng,
Cố Trừng vô cùn5g hung dữ nói,
Thật muốn đem cậu nhét vào trong xe taxi cho rồi!


Vậy... Vậy không được...
Dù có thở không ra hơi thì cũng không ảnh hưởng tới việc
mập mạp
nói chuyện,
Cậu không thấy... Tài xế đó, lúc đón chúng ta... Mặt cũng sắp... Tái mét rồi sao...


Không phải 'chúng ta', mà là cậu!
Cố Trừng bực mình mà nói,
Cậu nói xem cậu sống chết đều phải muốn tới làm chi?

Nhưng mà cô ấy không nói gì cả, thản nhiên gật đầu một cái, còn rất phối hợp hạ giọng xuống rồi nói:
Được, cậu nói đi.

Mạt Vũ Thần lập tức ghé đến bên tai Triệu Tiểu Dã, khẽ nói nhanh một câu.
Ánh mắt của Triệu Tiểu Dã thay đổi.
Triệu Tiểu Dã còn chưa nói hết câu thì đã bị một tiếng
Chào chị dâu
kinh thiên động địa của Mạt Vũ Thần làm cho sợ hãi.

Chào chị dâu… chị dâu họ! Chào sư phụ! 'Mặc gia cự tử' kính bái sư phụ!
Mạt Vũ Thần vái chào liên tiếp hai cái, suýt chút đã không thể thở nổi, mới vừa đứng thẳng người lên thì lại nhìn thấy Bạch Niệm Niệm, vội vàng vái thêm một cái:
Cũng chào chị!
Càng hô thì giọng điệu càng thay đổi, Cố Trừng lập tức đỡ lấy cậu ta, lúc này cậu ta mới thở đều lại được.
Bạch Niệm Niệm: ??? Mặc gia cự tử? Đệ tử hời của Triệu Tiểu Dã? Em họ của Cố Trừng?

Òa, nặng quá đi mất.
Cố Trừng dời hai cái rương xuống taxi, một cái là rương quần áo, còn một cái là rương dùng để hóa trang, hai cái đều nặng như nhau. Sau đó, cậu ta tự mình kéo hai cái rương tới cổng, vừa đi còn vừa nói với Hãy gọi tôi là tiểu tiên nữ:
Trong này đều là trang bị mang cho bọn tôi sao? Nói trước nhé, tôi không muốn chuyển đổi giới tính đâu, tôi muốn... mặc món đồ lần trước của Thiên Mao Mao!


Triệu Tiểu Dã nhìn Cố Trừng cười cười nói nói đi tới, lúc này mới phát hiện dường như cậu ta lại cao hơn rồi? Nhìn chênh lệch chiều cao giữa cậu ta và Bạch Niệm Niệm là có thể phát hiện ra cậu ta cũng không kém hơn Hứa Dật Trình bao nhiêu cả.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.