Chương 351: Liên hoan gặp mặt
-
Nhà Cung Cấp Cẩu Lương
- Tg: A Họa
- 1308 chữ
- 2022-02-06 11:35:10
Bạch Niệm Niệm bất đắc dĩ gật đầu, rồi nói:
Đúng vậy, mấy lần trước đều đi tong vì đủ loại chuyện bất ngờ xảy ra.
Vậy thì 8em đi tham gia đi, không phải em là Trưởng lão của họ sao?
Bạch Hiểu mỉm cười nói.
Sau đó, cô bèn kể lại chuyện Vu Văn Tu tặng cô một hộp son môi cho Bạch Hiểu nghe. Bạch Hiểu nhướng mày lên, cảm thấy bất ngờ:
Nhiều tiền như vậy? Đúng là đã được thả ra rồi.
Bạch Niệm Niệm nghi ngờ nhìn anh mình rồi hỏi:
Cái gì là 'được thả ra'?
Sao em lại không nói cho anh biết? Để anh đi nói chuyện với cậu ta.
Bạch Hiểu nói.
Bạch Niệm Niệm le lưỡi:
Không phải em sợ ảnh hưởng đến cơ tình () của các anh sao?
Bạch Hiểu cười nói:
Tiền sinh hoạt đó. Cậu ta không nói cho em nghe sao? Lần trước không biết sao mà lại đi tìm hacker trong web đen, anh còn nhắc phải cẩn thận thẻ ngân hàng của mình, kết quả thời gian trước đây, à, chính là mấy ngày trước khi cậu ta về nước đó, đã bị trộm hết tiền không dư lại đồng nào. Ba cậu ta nóng giận lập tức cắt đứt tiền sinh hoạt luôn, ăn cơm đều là ăn bớt bên này một chút ăn bớt bên kia một chút.
Bạch Niệm Niệm trừng mắt ngạc nhiên, lẩm nhẩm nói:
Vậy... vậy sao anh ấy còn có thể tới khu gặp nạn...
Có phải cậu ta đi tìm em không?
Bạch Hiểu hỏi. Sau đó, Bạch Hiểu mới biết chuyện Bạch Niệm Niệm làm tình nguyện. Mãi tới lúc trở về thành phố J, Bạch Niệm Niệm mới nói chuyện này cho Bạch Hiểu biết khiến anh tức giận muốn chết.
Bạch Niệm Niệm thấy sắc mặt của Bạch Hiểu hơi đáng sợ, cô chưa từng nhìn thấy biểu cảm này xuất hiện trên mặt anh. Cô dè dặt gật đầu rồi nói:
Vâng, anh ấy đến khuyên em về nhà, sau đó... Thấy không thể khuyên được cho nên anh ấy đã tự mình trở về thành phố J rồi.
Bạch Hiểu nói:
Không có, không phải thời gian trước cậu ta vừa về nhà một chuyến rồi sao. Sao vậy?
Ánh mắt Bạch Niệm Niệm hơi tránh né:
Không có sao...
Bạch Niệm Niệm sửng sốt, rồi miệng càng ngày càng há ra, 6vui vẻ cười lên:
Là buổi chiều! Cũng có thể nói là buổi tối! Vậy thì em vừa có thể đi đón anh, vừa có thể đi ăn liên hoan rồi! Ha h5a ha...
Bạch Hiểu cũng cười theo cô, trong ánh mắt tràn ngập cưng chiều. Cô có thể mãi vui vẻ như vậy chính là nguyện vọng lớn nhất của anh.
Em học kiểu ấp a ấp úng với anh từ lúc nào vậy hả?
Bạch Hiểu nhíu mày nhìn cô,
Nói mau, chuyện gì? Không được gạt anh.
Bạch Niệm Niệm tựa lên ghế salon, vẻ mặt vô cùng đau khổ nói:
Haiz, em sợ anh ấy.
Cái gì?!
Bạch Hiểu lập tức cao giọng. Bỗng nhiên điện thoại của anh vang lên nhưng anh chỉ nhìn một cái rồi cúp ngay.
Anh đừng lớn tiếng như vậy chứ,
Bạch Niệm Niệm nói,
Cũng không tính là của em, mà là của bang hội bọn em, nhưng bây giờ nó do em tạm giữ để đăng bài.
Bạch Hiểu còn thiết lập Bạch Niệm Niệm thành theo dõi đặc biệt nữa, cô vừa mới đăng trạng thái thì cho dù lúc ấy anh bận cỡ nào cũng sẽ nhìn thấy đầu tiên. Bạch Hiểu chỉ nhớ Bạch Niệm Niệm từng đăng một Weibo liên quan tới
tình nguyện viên
, là để bất bình thay bạn trai nhỏ của cô, nói hắn vì tiếp viện cho khu gặp động đất cho nên mới từ bỏ chuyến du lịch của quán quân gì đó. Mà Bạch Hiểu không thích thấy cô nhắc tới người đó cho nên chỉ nhìn lướt qua là đóng lại ngay. Nhưng lần sau nhìn lại thì phát hiện Weibo đó đã bị cô xóa đi rồi.
Bạch Niệm Niệm hơi do dự, chột dạ nói:
Là nhìn thấy từ một cái Weibo khác...
Không biết tại sao mà trực giác nói cho cô biết tạm thời đừng nhắc tới những chuyện đã xảy ra trong khu động đất thì sẽ tốt hơn.
Sao cậu ta biết em đi làm tình nguyện?
Bạch Hiểu nhíu mày lại nói.
() Cơ tình: Tình cảm giữa nam với nam.
Cơ tình cái gì, cơ tình quan trọng hay em gái quan trọng?
Bạch Hiểu lại chọc lên camera, dùng giọng điệu đùa giỡn nói,
Cậu ta dám mơ ước em gái anh, sao anh còn giảo cơ () với cậu ta được nữa? Chia tay chia tay, tuyệt giao tuyệt giao!
Được rồi, anh đây cũng phải đi tham dự liên hoan rồi,
Bạch Hiểu nhìn xem giờ rồi nói,
Vu Văn Tu giúp anh tổ chức một bữa tiệc tạm biệt, anh phải qua đó.
Nghe thấy tên của Vu Văn Tu, nụ cười của Bạch Niệm Niệm lập tức trở nên cứng đờ, ngẩng đầu nhìn nhà bếp rồi mới khẽ hỏi Bạch Hiểu:
Anh, Vu Văn Tu sẽ về cùng anh sao?
Bạch Niệm Niệm thấy Bạch Hiểu có hơi sợ hãi, cho nên lập tức đáp lại:
Nhìn thấy trên Weibo của em.
Weibo?
Bạch Hiểu càng nghi ngờ hơn,
Anh cũng theo dõi Weibo của em, sao lại không thấy?
Lúc này Bạch Hiểu mới thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi anh còn tưởng là Bạch Niệm Niệm giấu mình đăng ký một tài khoản khác chứ,
Tên gì, 'Nhà ăn đáng tin' đúng không? Lát nữa anh sẽ theo dõi.
Vâng, đúng rồi.
Bạch Niệm Niệm thấy cuối cùng thì sắc mặt của anh cũng trở lại bình thường cho nên không hiểu tại sao cô cũng thở phào nhẹ nhõm nói,
Lần đó, anh ấy vừa thấy Weibo là lập tức bay tới tìm em. Lần này vừa thấy Weibo lại lập tức tặng em đồ đắt tiền như vậy, em thật sự... Em cũng không dám nói chuyện tùy tiện trên Weibo nữa.
Văn Tu nói nhà cậu ta có một người thân lúc ấy cũng có mặt trong trận động đất, hình như còn bị thương sắp chết rồi, cho nên mới mượn tiền anh đi thăm...
Nói tới đây, đột nhiên Bạch Hiểu mới kịp phản ứng,
Cậu ta lừa anh?!
Nếu quả thật là như vậy thì sao trong nhà cậu ta có thể không cho cậu ta cả tiền đi đường chứ? Muốn trách chỉ có thể trách mình quá bận rộn, bận rộn đến đầu óc hôn mê luôn rồi, cũng vì quá tin tưởng Vu Văn Tu cho nên mới không thể đoán được cái cớ vụng về này.
Không, em muốn đi đón anh.
Bạch Niệm N3iệm dẩu môi nói.
Ngốc,
Bạch Hiểu làm động tác búng trán cô qua camera, rồi nói,
Không trêu em nữa. Anh đến thành phố J và9o buổi sáng, chắc là tụi em sẽ không liên hoan vào buổi sáng chứ?
() Giảo cơ: Làm gay.
Điện thoại của Bạch Hiểu lại vang lên, Bạch Niệm Niệm nói:
Được rồi anh trai yêu dấu, có phải anh ấy gọi điện hối anh không? Anh đi mau đi, đừng để mọi người phải đợi.
Bạch Hiểu thầm nói, nếu không phải vì thầy giáo và nhiều bạn học như vậy thì anh thật sự không muốn đi chút nào cả. Bạch Hiểu nói lời tạm biệt với Bạch Niệm Niệm, tắt máy vi tính, nụ cười tủm tỉm giả vờ chậm rãi biến mất. Xem ra, một cú đấm vẫn chưa giải quyết được vấn đề ha, Bạch Hiểu nghĩ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.