• 3,440

Chương 1036: Mức lửa (1)


Giờ Hạ Sơ Thất chạy đi làm lính bếp, bọn họ cũng sẽ trở thành lính bếp.

Tiểu Nhị soi mói nói,
Gánh có chút nước mà xem huyn8h mệt thế nào kia, đầu đầy mồ hôi.
Tiểu Lục nói lại,
Chỉ biết càu nhàu, có bản lĩnh thì lát nữa huynh thử đi gánh đi.
Tiểu Nhị l3ừ mắt nhìn y, lại đắc ý đi đến trước mặt Hạ Sơ Thất, cười híp mắt nghiêng đầu nhìn nàng.
Nó tài vô tội mà, với lại nô tài đẹp trai hơn huynh ấy, chết thì đáng tiếc lắm..

Im miệng!
Hạ Sơ Thất khua khoắng con dao, trong tiếng thở gấp căng thẳng của hai tên đó, chậm chậm ngồi xuống, thò đầu nhìn vào chum nước sạch, nheo mắt lại, hít thật sâu.

Tiểu Nhị, mau giúp ta đi, ngươi còn ngây ra đó làm gì?
Tiểu Lục xách thùng gào lên, lúc này Tiểu Nhị mới lau tay chạy đến đổ nước giúp.
Kể từ sau lần trước bị Đông Phương Thanh Huyền khống chế để uy hiếp Hạ Sơ Thất, chỉ cần y đi chung với nàng ra ngoài làm nhiệm vụ là sẽ đi theo nàng không rời nửa bước, hận một nỗi mắt không chớp, chăm chăm nhìn nàng không tha.

Chờ chút...
Hạ Sơ Thất đột nhiên quay đầu lại, sắc mặt vô cùng quái lạ.

Sao thế?
Tiểu Nhị và Tiểu Lục sững sờ nhìn nàng, ngây ra một lúc nhưng nàng chỉ bất ngờ cầm con dao thái, từng bước từng bước lại gần, bộ dạng hốt hoảng đó giống hệt như bị trúng tà.
Tiểu Lục sợ hãi run cầm cập, vội vàng vứt thùng nước đi.

Vương phi tha mạng! Tha mạng! Muốn giết người cứ giết Tiểu Nhị đi.
Sắc mặt Tiểu Nhị trắng bệch, cũng bị dọa hết hồn, quỳ sụp trên nền đất y giơ cao hai tay,
Vương phi đừng giết, đừng giết mà, nếu người muốn giết thì cứ giết Tiểu Lục là được.
oẳn tù tì, ai thua thì người ấy đi làm.

Kéo! Búa! Bao!
Cuối cùng, Tiểu Nhị khổ sở bò dậy từ dưới đất.
kể rõ ngọn nguồn của chuyện đi gánh nước cho nàng nghe.
Trong quá trình tường thuật của y, Hạ Sơ Thất hết lần này đến lần khác truy hỏi chi tiết.
Tiểu Nhị nheo mắt lại, biết tại của vương phi nhà mình không tốt nên tăng thêm lực bàn tay, vỗ mạnh một cái lên vai nàng,
Vương phi, hồi hồn thôi!

Oa...
Hạ Sơ Thất đột nhiên quay phắt lại, giơ con dao thái lên, trừng mắt nhìn y,
Ngươi đánh ta làm gì? Dọa ta chết khiếp.
Tiểu Nhị uất ức rũ mắt xuống, cố gắng né tránh mũi nhọn của con dao thái trong tay nàng, nghiêng cổ thì thầm nói,
Thấy người chằm chằm nhìn chum nước không nói gì, Tiểu Lục bảo nô tài đến hỏi, sợ người bị trúng tà.
Nàng chầm chậm hạ dao xuống, vẫy tay với hai tên ngốc rồi ngồi trên ghế dài bên cạnh bếp đốt củi lửa, cầm cái kìm bởi bới đống tro trong bếp, thản nhiên nói:
Tiểu Lục, ngươi nói chi tiết cho ta nghe, nước gánh ở đâu, là ai bảo ngươi đi gánh nước, tại sao lại phải đi gánh nước ở cái giếng đó, lúc gánh nước có gặp chuyện gì bất thường không?
Gánh nước là gánh nước, nào có thể gánh ra nhiều vấn đề như vậy chứ? Tiểu Lục cảm thấy Tiểu Nhị nói đúng, có lẽ vương phi bị trúng tà thật.
Trong bụng y suy nghĩ nhưng lại không dám nói ra, chỉ có thể thành thật ngồi bên cạnh Hạ Sơ Thất, vừa giúp nàng nhặt củi nhét vào trong bếp, vừa...
Tiểu Nhị quỳ dưới đất, rướn cổ, nháy mắt với Tiểu Lục.

Huynh đi hỏi xem?
Tiểu Nhị rụt đầu lại, lườm y,
Sao huynh không lên?

Ta so!


Ta cũng sợ.
Hai người bọn họ cãi cọ, trừng mắt lườm nhau hồi lâu, đều không dám tùy tiện bước lên làm phiền Hạ Sơ Thất như vị tăng già ngồi thiền, cuối cùng, hai người bọn họ không hẹn mà cùng thò tay phải ra, dùng cách bọn họ thường giải quyết tranh chấp...
Y cẩn thận rụt rè đi đến sau lưng Hạ Sơ Thất, nuốt ngụm nước bọt, giơ tay, vỗ lên vai nàng.

Vương phi...
hồi hồn thôi...

Hạ Sơ Thất không động đậy, cũng không quay đầu lại.
Hạ Sơ Thất nhắm mắt hồi lâu không mở, cái đầu cúi xuống cũng không ngẩng lên, sự chú ý của nàng dường như dốc toàn bộ vào trong chum nước lăn tăn.
Biểu cảm đó, động tác đó khiến phòng bếp tăng thêm vào phần căng thẳng.

Đúng là không chịu nổi mà.
Tiểu Lục trách mắng, giơ cao thùng gỗ đổ xuống chum nước.

Ta cũng không chịu nổi huynh nữa.
Tiểu Nhị đỡ dọc theo thùng nước, không chút khách khí cãi lại, hai người hợp lực đổ nước vào chum.

Vương phi, nước về rồi, đổ vào đâ9u?
Đối với câu hỏi ngốc nghếch này, Hạ Sơ Thất rất đau lòng.

Nhóc con, tất nhiên là đổ trong chum.
Hạ Sơ Thất trợn trừng6 mắt lên lườm y, giơ con dao thái trong tay lên, sau đó cắt trên thớt kêu thành tiếng
xoẹt xoẹt
, dáng vẻ như đang rất bận, trong 5lòng lại oán thán bản thân vạn lần, lại oán thán tên Tiểu Nhị và Tiểu Lục ngốc hơn cả vạn lần.
Rất nhiều lần còn lặp lại cả mấy lần.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền.