• 3,440

Chương 1047: Một năm nữa: biến (3)



Triệu Thập Cửu...
Hạ Sơ Thất lắc cánh tay của Triệu Tôn, mắt như dính vào trong đó.

Nhưng nàng vẫn còn chưa nói xong, Triệu T8ôn đã đen mặt ngắt lời,
Không được!
Hạ Sơ Thất
Ối
một tiếng,
Chàng biết thiệp định nói gì à?
Triệu Tôn hừ lạnh,
Tròng mắt sắp r3ơi ra ngoài rồi, sao gia không biết chứ?
Hạ Sơ Thất che mắt, sau đó làm động tác nhét tròng mắt về lại, nàng nhìn khuôn mặt lạnh lùng9 của Triệu Tôn, bỗng nhiên nhe răng ra cười rồi dựa sát vào người hắn, hỏi nhỏ,
Thiếp hỏi chàng nhé, chàng đã từng đến thanh lâu chưa6?



...
Ai đó lựa chọn không trả lời.

Không đúng! Muội có khác gì chó chê mèo lắm lông! Muội nói xem sao hai người lại đến đây?

Hừ, bọn muội đi theo huynh đến đây.
Mục đích là vì muốn giáo dục tư tưởng và cứu vớt linh hồn của huynh...
ra khỏi chốn nước sôi lửa bỏng.
Hạ Sơ Thất nghiêm mặt, nói xong liếc nhìn khuôn mặt không cảm xúc của Triệu Thập Cửu, nàng lại họ nhẹ cười nhỏ lại, giả vờ lắc đầu bó tay, nhìn Nguyễn Hữu với biểu cảm giận hắn ta không chịu nên người.

...
Nhàm chán.


Không không không, quá thú vị ấy chứ.

Biểu ca...
.
Nàng hừ lạnh, nghiêm mặt.

Phải nói sao về con người huynh đây? Sao huynh có thể làm ra chuyện đồi bại kỷ cương thể hả? Quân Tấn đã ra lệnh, nghiêm cấm tìm hoa ghẹo liễu, lui đến chốn kỹ viện.
Huynh hay lắm, đã biết nhưng vẫn cố tình phạm lỗi.

Ta...
đâu có tìm kỹ nữ? Tiểu gia đến để xem ca vũ.
Ăn chay suốt mấy năm nay rồi, nghe có khúc nhạc thì đã sao?
Nguyên Hữu lườm nàng, giải thích xong thì đảo mắt, đột nhiên phản xạ lại.
Triệu Tôn nhìn bộ trang phục nam tử trên người nàng, nghĩ đến vẻ mặt khăng khăng đòi mặc bộ này khi ra khỏi doanh, hắn bỗng có cảm giác đã trúng kể.

Nàng đã có âm mưu từ trước?


Hi hi, nghe nói chỗ này tối nay có biểu diễn ca múa.

Thấy hai đại nam nhân đang lôi qua kéo lại, cô nương đón khách ngoài Xuân Quy Các bật cười, nàng ta vẫy khăn, bước tới trong vóc dáng yêu kiều.

Hai vị công tử, mời vào bên trong.

Được, được...
Hạ Sơ Thất cười ha ha, nghe giọng nói nũng nịu của cô nương đây, nàng nháy mắt với Triệu Tôn,
Nhìn thấy mỹ nhân đây, cả người gia tê rần hết rồi đây này.
Triệu Thập Cửu không có phản ứng gì, cũng không liếc nhìn, Hạ Sơ Thất không khỏi bật cười, kéo tay hắn đi vào trong, ngó trái ngó phải,
Biểu ca nếu đã đến rồi thì cứ yên tâm mà tận hưởng, tự nhiên chút đi mà.
Biểu ca...? Khóe môi của Triệu Tôn giản giật, bất giác nghĩ đến Nguyễn Hữu.
Lúc này, chuyện kỳ lạ liền xảy ra.
Noãn hương, xuân các, giữ người say! Ha ha ha, Triệu Thập Cửu, thấy thiếp có đẹp trai không?


...

Thanh lâu thời này, nhất là thanh lâu cao cấp, bên trong không phải chỉ toàn kỹ nữ bán thân như đời sau thường nghĩ.
biểu đệ?
Thấy sát thần bỗng từ trên trời giáng xuống, Nguyễn Hữu có cảm nhận thế nào? Hắn ta bật người dậy, tay run lên, rượu trong ly suýt chút nữa đã bắn ra ngoài.
Nguyên Hữu dường như không ngờ sẽ gặp hai người họ ở một nơi thế này, hắn ta lúng túng ho một tiếng, đặt ly rượu xuống, xua tay ra hiệu cho hai cô nương trong phòng lui xuống, rồi mới đứng lên chắp tay thi lễ.

Nhị vị công tử, sao lại có nhã hứng đến thanh lâu nghe nhạc thế này?
Không biết có phải đàn ông gặp người quen trong chốn phong trần đều sẽ lúng túng như Nguyễn Hữu hay không, tóm lại Hạ Sơ Thất nhìn thấy bộ dạng giả vờ bình tĩnh nhưng đỏ mặt gân cổ của hắn ta, nàng suýt không nhịn được cười.

Vậy là đi rồi.
Hạ Sơ Thất nheo mắt.

Hừ!
Ai đó kéo tay nàng muốn rời5 đi.

Ngượng ngùng cái gì? Đi rồi thì thiếp cũng có trách chàng đâu.
Hạ Sơ Thất kéo tay hắn lại, cất bước đi về phía cửa lớn của Xuân Quy Các.
Giây tiếp theo, giọng của Nguyễn Hữu thật sự vọng xuống từ trên lầu hai,
Hỷ Nương, đổi cho tiểu gia một phòng xem ca vũ thật tốt đi.
Triệu Tôn cau mày, túm lấy cánh tay Hạ Sơ Thất, lạnh mặt đi thẳng lên lầu hai, suốt dọc đường khiến các cô nương kêu toáng lên, nhưng hắn lại vờ như không thấy, trong tiếng cười lúng túng của Hạ Sơ Thất, hắn trực tiếp vén rèm đi thẳng vào phòng, ánh mắt dừng lại trên người cái gã công tử phong lưu đang dựa vào giường nghe nhạc, im lặng không nói gì.

Thiên Lộc...
biểu...

Biểu ca à, từ lâu ta đã khuyên huynh, làm người phải thành thật, phải chân thành.
Huynh nói xem, trước đây tiếng xấu muôn nơi, vấy bẩn sông Tần Hoài đã đành, vì sao ngay cả thành Thương Châu huynh cũng không chịu buông tha hả? Thay hồn lột xác, làm lại con người mới khó lắm sao? Tìm một người phụ nữ đứng đắn ở bên huynh khó lắm hả? Sao dạy mà huynh không nghe nhỉ...

Nàng làm ra vẻ nói đến đây, bỗng dưng kéo Triệu Tôn ngồi xuống.
Thật ra, trong thanh lâu có rất nhiều mỹ nhân đa tài xinh đẹp.
Họ tinh thông ngâm thơ đọc từ, đàn ca múa hát, quả thật cũng có chỗ đáng để người ta thưởng thức.
Trong một đêm giao thừa không có đêm gala liên hoan xuân và xa quê như thế này, Hạ Sơ Thất nghĩ: có thể vào thanh lâu xem biểu diễn tiết mục cũng là một khiếu tiêu khiển thú vị.

Này! Huynh tự nói xem, phá hoại quy tắc trong quân doanh, huynh định làm thế nào đây!
Nguyên Hữu bị nàng bắn một tràng, lúc ban đầu cảm thấy như mình đã làm chuyện gì ác ôn lắm vậy, nhưng sau khi cau mày nghĩ ngợi cả nửa ngày trời, hắn ta bỗng phản xạ lại.


Muội đúng thật là...
Hắn ta hừ một tiếng, ngồi xuống, uống trà, bình tĩnh lườm nàng.


Biểu muội nói đi, lại muốn lừa ta bao nhiêu tiền đây?



...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền.