• 3,440

Chương 1086: Suy nghĩ trong lòng (3)



Ban đầu cứ nghĩa là đấng trượng phu, nhưng nay cũng chỉ là hạng nữ nhi.
Tư thế tao nhã, giọng nói nhẹ nhàng, kết hợp với câu từ đậm mùi cổ x8ưa, nghe sao mà hay thế.

Hạ Sơ Thất nhìn thấy chữ nhưng không nghe ra cảm xúc trong đó, nàng cau mày khá lâu mới hiểu được ý hắn ta m3uốn nói.

Hắn ta đang cười nhạo nàng, vốn dĩ cho rằng nàng là một nữ hán tử lòng dạ khẳng khái như bậc đại trượng phu, nhưng nào ngờ n9àng cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường, lòng dạ hẹp hòi.
Đã sống qua hai đời, nàng tin vào bản tính trời sinh của đàn ông một cách cố chấp.
Không một người đàn ông nào không thích mỹ nhân, không có giống đực nào là không suy nghĩ bằng nửa người dưới...
Trong lúc mơ màng, nàng lại nghĩ đến sự lạnh nhạt và xa cách của Triệu Tôn, thế là không khỏi cười lạnh, nàng dựa người vào thành xe.
Đông Phương Thanh Huyền thấy khá hứng thú,
Ô? Nói ra nghe thử.
Hạ Sơ Thất vác cái bụng to, khó khăn đứng lên, nàng nhìn Đông Phương Thanh Huyền, hé miệng cười,
Mặc kệ hắn là ai, kệ mẹ hắn chứ!
Đông Phương Thanh Huyền hơi sững sờ, người tao nhã cao quý như hắn ta trước giờ chưa từng cười lớn mà nay lại bật cười.
Hạ Sơ Thất nhìn nụ cười rực rỡ của đối phương, chỉ cảm thấy vẻ tái nhợt trên khuôn mặt ấy đã bớt đi khá nhiều.
Thấy hắn ta mắt tựa nước thu, da trắng mịn màng, mày kiếm mắt sao, phong tình kiều diễm, nàng thẩm nói
yêu nghiệt, quả nhiên vẫn là yêu nghiệt
.
Niệm tình xưa, ghen tị, bỏ nhà ra đi.
Ba cụm từ này đều là tử huyệt của Hạ Sơ Thất.
Sóng lòng dâng trào cuồn cuộn, nàng lạnh lùng liếc nhìn khuôn mặt xinh đẹp như hoa của Đông Phương Thanh Huyền, không biết vì sao nàng lại nghĩ đến khuôn mặt của A Mộc Nhĩ.

Ngươi nghĩ nhiều rồi! Con người ta cho dù ngang ngược nhưng không thích ghen tị.
Ghen tị làm gì? Nếu hắn yên ta, thương ta, xót ta thì ta sẽ yêu hắn, thương hắn, giúp hắn.
Nếu hắn đã không xem ta ra gì, trước nay ta chỉ có một cách làm.

Vừa hay lúc này ánh nắng bên ngoài đang gay gắt, xe ngựa của hắn lại mát mẻ, nàng chỉ coi như hướng sự giúp đỡ miễn phí của hắn ta thôi.
Dương Tuyết Vũ thấy rất vui, nàng ta cứ luôn mồm nói chuyện với Như Phong.
Tất nhiên, phía bắt chuyện là nàng ta, còn đa số thời gian Như Phong chỉ
ừ ừ à à
đáp được vài chữ.
Nàng quay đầu rồi cười hỏi,
Những năm qua, ngươi không đi đón muội muội của mình à?
Khi hỏi câu này, trong lòng nàng thấy rất phức tạp.
Trước lúc bỏ đi, Đạo Thường nói Triệu Tổn tới Tân Châu đón A Mộc Nhĩ, thật ra nàng không tin lắm.
Nhưng bản tính của phụ nữ khiến nàng không nhịn được muốn đi thăm dò
tình hình của A Mộc Nhĩ bây giờ ra sao.
Những lời thốt ra lại là,
Cười xấu lắm, chú ý hình tượng một chút đi.

Xe ngựa đã đi một quãng khá xa, Đông Phương Thanh Huyền mới ngừng cười.

Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời! Hơn hai năm rồi, nàng vẫn không thay đổi.
.
Nhìn vào thì có vẻ như là đang nói về chuyện nàng bắt mạch cho hắn ta.6
Nhưng nghĩ kĩ lại, nàng biết hắn ta đang nói về chuyện nàng bỏ Triệu Tôn mà đi.
Hạ Sơ Thất không muốn nhắc đến chuyện đó, nà5ng nhếch môi, ngoài cười nhưng trong lại không.
Đông Phương Thanh Huyền nhìn nét mặt của nàng, hắn ta cong khóe môi, trêu ghẹo,
Nàng rất muốn biết?

Hạ Sơ Thất lườm hẳn,
Hỏi vu vơ thôi.
Đông Phương Thanh Huyền mỉm cười,
Vậy thì không nói nữa.
Hạ Sơ Thất nghẹn họng, rất muốn cắn lưỡi.
Nhưng thua người quyết không thua trận, nàng hừ lạnh,
Tùy ngươi.
Nhìn sự lo lắng vô tình toát ra trên khuôn mặt nàng, Đông Phương Thanh Huyền mỉm cười,
Bên ngoài đồn rằng nàng vì một người phụ nữ nên mới giận dỗi rời bỏ Tấn vương, chắc không phải thế chứ? Bởi vì Tấn vương niệm tình xưa, nàng ghen tị nên mới bỏ nhà ra đi?
.
Suốt dọc đường chỉ có một mình nàng ta ríu ra ríu rít nói không ngừng nghỉ, cho tới khi đến ngoài nhà trọ của thành huyện Linh Bích, Như Phong mới cau mày, đưa một túi nước cho nàng ta.
Nàng ta đỏ mặt,
Đa tạ Như Phong đại ca.
Như Phong không để ý tới.
Gã đưa nước cho nàng ta không phải vì yêu thương gì cho cam, mà chỉ muốn nói với nàng ta rằng
ngươi nói nhiều quá
.
Hạ Sơ Thất nghiêm mặt, lườm hắn ta,
Có phải lâu rồi ngươi không ăn mắng đúng không? Ngứa da rồi chứ gì, rất nhớ ta nên mới đến tìm ta?
Đông Phương Thanh Huyền mỉm cười, quở trách,
Tự mình đa tình.
Hay lắm! Mắng ngược lại cái câu nàng vừa mắng khi nãy, tên này đúng là vẫn không thích chịu thiệt.
Hạ Sơ Thất quyết định ngậm miệng, nhắm mắt ngủ thiếp đi.
Tóm lại cho dù hắn ta muốn làm gì cũng không thể ngăn được nàng.
Dương Tuyết Vũ uống xong, trả túi nước cho gã, cũng không nói
Hôm nay ta vui như vậy là vì có Đông Phương Đại đô đốc ở đây, không liên quan gì đến ngươi
.

Hai người ôm hai suy nghĩ khác nhau, khách sáo vài câu rồi mạnh ai xuống ngựa đi dìu chủ tử nhà mình.

Hạ Sơ Thất đã đánh một giấc trong xe, nàng ngáp một cái, chảy nước mắt, mỉm cười với Đông Phương Thanh Huyền.


Tam công tử, ngươi thăm người thân của ngươi, ta đi gặp người thân của ta.

Chúng ta từ biệt tại đây.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền.