• 3,440

Chương 1096: Gặp lại rồi chia ly (3)


Ánh đèn thuyền chài nhấp nháy trong gió sống,
quân Nam
bốn phía yên tĩnh như lão tăng ngồi thiền.

Tất cả những điều này nhìn v8ào thì có vẻ hài hòa yên tĩnh, nhưng Hạ Sơ Thất biết, mưa bão sắp đến rồi.

Không lâu sau, sự yên tĩnh này sẽ bị phá vỡ.
Sao sáng lấp lánh, đèn chài cô liều, đến nửa đêm, cuối cùng sống tiện cũng đã có động tĩnh.
Quả thật là trời sinh một đôi! Nam tuấn tú, nữ xinh đẹp, hai người này thật xứng đôi vừa lứa.
Hạ Sơ Thất cảm thán, con người lúc sáng lúc tối như đang cười, nhưng thực chất lại không.
Từ Linh Bích đến huyện Tứ, có thể nhìn thấy rõ Triệu Tôn đã làm sẵn công tác chuẩn bị.

Giết!

Quân Tấn ủ rũ đã lâu, nay tinh thần lại rất sôi sục.

Mọi người chú ý, không được giết nhầm...
.
Quân Nam vận chuyển lương thảo chạy tán loạn, chúng đang gào thét điên cuồng.
Trong thế giới im lặng của nàng, đây là một khung cảnh tối mờ nhưng hỗn loạn, vì trong khung cảnh ấy, có một một lượng lớn quân Tấn cưỡi ngựa xuất hiện, họ né tránh tai mắt của quân Nam, xuất phát từ Linh Bích đến huyện Tứ, tuy hành quân đường sá xa xôi nhưng tinh thần lại rất phấn chấn.
Hạ Sơ Thất nhìn đám đông hỗn loạn, chân mày nàng hơi chau lại, không hoảng loạn, cũng không cử động, nhưng đầu thì lại di chuyển từ chút một, hệt như một ống kính quay chậm, tìm kiếm nhân vật chính trong khung cảnh kia.
Ai nấy cũng chạy tứ tung và đang gào thét gì đó.
Hạ Sơ Thất cau mày, nhìn ra ngoài.
Không lâu sau, tình hình trên bến tàu đã thay đổi, số lượng bó đuốc cũng tăng lên chóng mặt.
Hắn cưỡi ngựa tới, mặt mày lạnh lẽo, tay trái cầm cương, ngũ quan mờ đi dưới ánh lửa, những tư thế cứng rắn lạnh lùng kia trông giống như vừa mới trải qua một đợt giết chóc đẩy máu tanh.
Hắn đi về phía nàng, càng lúc càng gần.
Trên mặt hình như vẫn còn dính vết máu, áo giáp trên người cũng bị hỏng vài nơi, dáng vẻ nhếch nhác không còn sáng sủa như ngày nào, nhưng ánh mắt ấy vẫn mạnh mẽ rực rỡ.
Những chiếc thuyền quan vận chuyển9 lương thảo có tải trọng rất lớn lao nhanh trong đêm.
Thuyền quan không dừng lại mà lướt về phía bến tàu.
Khi đến gần b6ờ, đèn trên mũi thuyền được thắp sáng, phất cờ làm hiệu, lá cờ bay phần phật trong gió, tướng sĩ quân nhu đi qua đi lại trên boong tàu,5 dường như đang hô hò gì đó.
Làm trộm thì chột dạ, các huynh đệ Cấm Cung giả làm quân Nam trên bờ đều thấy hơi căng thẳng.
May mà Hạ Sơ Thất đã sắp xếp sẵn, không cần họ phải đối mặt trực diện.
Năm xưa khi Triệu Tôn Bắc phạt, nàng ở trong doanh quân nhu hơn hai tháng nên hiểu rất rõ về các mặt như giao nhận lương thảo, giao nhận vũ khí, kỷ luật quân đội, các bước hành sự...

Nhanh lên! Nhanh lên!

Khiêng ra đâu đây? Bên này, đặt ở bến tàu trước.
Phía bến tàu đang bận rộn, ánh mắt Hạ Sơ Thất dần dần trở nên mơ màng, hơi thở cũng ngày càng dồn dập, dường như đang chờ đợi điều gì đó, con tim đập liên hồi.
Đây đúng là một lần mua bán lớn, năm chiếc thuyền chở lương thảo sẽ đáng giá bao nhiêu tiền đây? Cho Triệu Tổn rồi, cũng có thể tạm thời giải quyết nguy cơ của quân Tấn.
Lúc này, bên ngoài bỗng trở nên hỗn loạn.
Họ phất cờ hò hét xông lên, tướng sĩ quân nhu phía Nam Yến đang tám chuyện với Như Phong về sự vất vả của chuyến đi lần này, vừa nhận
tiền vất vả
, bỗng dưng bị quân Tấn tập kích bất ngờ, họ vẫn chưa hoàn hồn lại.
Trên bến tàu chém giết không ngừng, ồn ào hỗn loạn.
Hạ Sơ Thất nheo mắt, cuối cùng cũng bắt được bóng dáng Triệu Tôn.
Sau đó gã ra lệnh cho các tướng sĩ đến dỡ hàng.
Mọi thứ đều gọn gàng đâu ra đấy.
Nếu không phải trong lòng đã biết rõ, có khi ngay cả bản thân họ cũng tin rằng mình là quân Nam.
Nhưng về công tác giao nhận với quân Nam, các huynh đệ Cấm Cung bình thường thể nào cũng sẽ không làm được nên Như Phong sẽ là người đích thân làm chuyện này.
Gã mặc trang phục tướng lĩnh quân Nam, giấu đi vẻ uy phong thường ngày, đi thẳng ra bến tàu, không hề khiến quân Nam nghi ngờ.
Đợi đến khi thuyền hạ buồm, gã chủ động tiến lên đổi chiểu công văn với quan chỉ huy vận chuyển lương thực của doanh quân nhu và ký tên trên đó.
Hắn đứng giữa thiên quan vạn mã, chẳng khác gì hạc giữa bầy gà, vô cùng uy phong, tôn quý như một vị vua.
Sau lưng hắn là A Mộc Nhĩ.
Nàng ta cũng cưỡi ngựa, mái tóc dài búi cao, chiếc váy màu tím khói phủ trên lưng ngựa đỏ thắm, dây tua rua trên người bay lượn theo gió, khiến nàng ta vô cùng xinh đẹp dưới màn đêm.
Theo hắn đến đây còn có nhiều tinh binh Gai Đỏ, tuy số lượng không nhiều như doanh quan như những tố chất quân sự lại ở một đẳng cấp khác, cộng thêm
quân Nam
của Cẩm Cung vốn đã là giả, nhìn thấy quân Tần tới, Dương Tuyết Vũ vừa xua tay là họ rút quân nhanh chóng, để lộ doanh quân nhu Nam Yến ra trước mặt quân Tấn.

Đa số người của đội Gai Đỏ đều rất thân với Hạ Sơ Thất, nghe nói chuyến đi này đến đón vương phi nên ai nấy đều rất hồ hởi, giết người không nương tay, vả lại mặt mày còn rất hớn hở, sĩ khí dâng cao chót vót.

Quân Tấn thắng là điều hiển nhiên.

Tướng sĩ doanh trại quân nhu vốn đã không lên chiến trường, nay lại bị Triệu Tốn hú họa, kẻ nào nhát gan thì nhảy xuống sông bỏ chạy, ai can đảm hơn thì xông lên nộp mạng, những kẻ còn lại chỉ có thể quỳ dưới đất cầu xin đầu hàng.

Rất nhanh họ đã bước vào giai đoạn dọn dẹp chiến trường.

Từ đầu đến cuối Triệu Tôn không tham gia vào trận chiến giữa quân Tấn và quân Nam.

Từ lúc đến bến tàu, hắn đã nhìn khắp xung quanh, tìm kiếm bóng dáng của Hạ Sơ Thất.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền.