• 3,440

Chương 1105: Nổi gió! phong ba sắp tới! (4)



Đỉnh lầu chỗ ta không chỉ quan sát được nguyệt thực máu mà còn có thể quan sát toàn bộ kinh sư.
So với việc xem nguyệt thực máu thì c8huyện này hấp dẫn Hạ Sơ Thất hơn.

Đại quân của Triệu Tôn đã tới ngoài Kim Xuyên Môn rồi, đêm nay kinh sợ nhất định sẽ không th3ể yên bình được.
Ngươi là người như thế nào, sao trẫm lại không biết chứ? Ngươi không chỉ không thích Sở Thất mà còn không thích Ô Nhân.
Người thường xuyên đi tìm nàng ấy là vì suy nghĩ cho bản thân người mà thôi.


Thần thiếp thường tới cung Dục Tú trò chuyện với Ô Nhân tỷ tỷ.
Triệu Miên Trạch gật đầu,
Thân thể nàng ấy vẫn tốt chứ?
Sắc mặt Cố A Kiều hơi trầm xuống, không biết hắn ta đang nghĩ gì nên chỉ có thể kiên trì nói,
Tỷ ấy vẫn vậy, suốt ngày uống thuốc, sợ không khỏe nhanh được.
Sắp tới mùa đông rồi, thần thiếp lo tỷ ấy...
Nàng ta thử thăm dò mà nói,
Nếu Sở Thất còn ở đây thì chút bệnh này của tỷ ấy đâu là gì.
Hai chữ
Sở Thất
lọt vào tai Triệu Miên Trạch khiến lòng hắn ta thắt lại.
Vài tháng qua, hắn ta đã tìm khắp từ Bắc tới Nam nhưng hoàn toàn không có chút tin tức nào của nàng cả.
Hắn ta nào biết người phụ nữ ấy đang ở ngay dưới mi mắt của mình chứ? Hắn ta mỉm cười chua xót, lẳng lặng nhìn những bông hoa và cây cảnh bị gió nhẹ thổi trong viện rồi thản nhiên nói,
Ở trước mặt trẫm, ngươi không cần ngụy trang tốt bụng như vậy.
Không kịp nghĩ nhiều, nàng ta liền nở nụ cười, bước tới nghênh tiếp Triệu Miên Trạch và phúc thân hành lễ.

Thần thiếp tham kiến bệ hạ!

Miễn lễ.
Triệu Miên Trạch nâng tay, không theo nàng ta vào trong điện mà chỉ đứng thẳng tại chỗ, liếc nhìn nàng ta bằng vẻ mặt phức tạp,
Ái phi, ta tới là vì có một việc muốn nhờ nàng.
Câu này rất nặng nề.

Tiểu Nghiên, tình huống bên ngoài thế nào rồi?
Tiểu Nghiên lo lắng buông thõng hai tay, còn chưa đáp lại thì bên ngoài đã truyền đến tiếng bước chân vội vàng, người bước vào đúng là Triệu Miên Trạch.
Cố A Kiều đã rất lâu không gặp hắn ta, nàng ta không ngờ rằng lúc này hắn ta lại tới đây.
Triệu Miên Trạch mỉm cười, còn chưa mở miệng thì bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng ho khan của A Ký.
Nàng ta vội vàng chạy lại, liếc mắt nhìn Cố A Kiều rồi nhíu mày, nhỏ giọng nói,
Bệ hạ, điện Nhu Nghi...
Thành còn, người còn, thành mất, người mất.
Sau buổi trưa, quần thần đều rời đi.
Mặc dù lúc này Triệu Miên Trạch bị Triệu Tôn vây ở kinh sư nhưng hắn ta vẫn là hoàng đế của Nam Yến, nghe hoàng để nói những lời này khiến sống lưng Cố A Kiều lạnh buốt.
Nàng ta hơi sửng sốt, cúi người xuống,
Xin bệ hạ dặn dò, cho dù là núi đao hay biến lửa, thân thiếp dù chết cũng không chối từ.
Triệu Miên Trạch nhẹ nhàng hừ một tiếng, sắc mặt hơi khó coi.
Với tính cách của hắn thì chắc chắn sẽ đem ngươi thiên đao vạn quả, có hóa thành tro bụi cũng là hời cho ngươi rồi.
Nghĩ đến gương mặt lạnh lùng như Diêm Vương của Triệu Tôn, Cố A Kiều khẽ run lên.
Triệu Miên Trạch nhìn nàng ta, tia sáng lóe lên trong mắt, hắn ta khẽ cười nói,
Nhưng ngươi không cần sợ, trẫm cũng không phải là người dễ dàng bị hắn đánh bại như vậy.
Có người muốn liều mạng đến cùng, có người lại muốn kéo dài thời gian, có người lại xin được tới Kim Xuyên Môn để đàm phán với Tấn vương, cũng có người khẩn trương sợ hãi muốn cầu hòa...
Nhưng người thời này phần lớn đều là người có khí tiết, vô số thần tử đều tỏ vẻ rằng nếu kinh sư bị công phá thì sẽ không tiếc mạng.
sau này trẫm sẽ đối xử thật tốt với ngươi.
Đối xử thật tốt với nàng ta ư? Nếu ăn ngon ngủ ngon được coi như tốt thì đó đúng là tốt thật.
Cố A Kiều cụp mi mắt, đôi môi khô khốc ngập ngừng nói,
Thần thiếp tuân mệnh, xin bệ hạ phân phó.

Tìm một chỗ thật cao, phóng mắt nhìn toàn bộ đèn đuốc trong thành, lặng lẽ xem bão táp đang tiến tới, đương n9hiên cũng có hương vị riêng.
Nàng thản nhiên cười, khẽ nhếch môi,
Vậy ta cung kính không bằng tuân mệnh rồi.
Gió thu lạnh lẽ6o thoáng qua địa giới kinh đô và thổi vào hoàng thành ngột ngạt.
Có người tới bảo vệ ở cổng thành lớn, có người thương thảo xem làm sao để có thể đối phó với địch.
Nhưng trong thời điểm đó, sau khi Kiến Chương Đế Triệu Miên Trạch rời khỏi điện Phụng Thiên lại đi về phía hậu cung mà hắn ta ít khi ghé tới.
Giờ người thay trẫm làm một chuyện.
Chỉ cần người làm tốt, khiến quân Tấn đại bại...
Nhưng chỉ thoáng suy nghĩ trong chớp mắt, sắc mặt hắn ta lại trở nên nhu hòa,
Tâm tư của ái phi ra sao, trẫm biết.
Sự tình lần trước, tuy không phải là chủ ý của nàng nhưng rốt cuộc cũng thất bại rồi.
Hơi ngừng một chút, hắn ta than nhẹ,
Ta vốn muốn dự Triệu Tôn để đóng cửa đánh chó, bắt ba ba trong hũ, nhưng không ngờ, đường đường là Đại Yến với non sông ngàn dặm nhưng lại không có tướng tài, cũng không có ai có thể chống lại, quả thực là bi ai của quốc gia...
Trong lòng hắn ta có sự uất ức và giận dữ nên không khỏi than vãn.
Trong lòng Cố A Kiều chợt lạnh, nàng ta vội quỳ xuống,
Thần thiếp không dám.
Ánh mắt Triệu Miên Trạch âm trầm, hắn đánh giá nàng ta, biểu cảm trên mặt trở nên khó dò.

Ái phi hẳn cũng biết là Triệu Tôn đã đánh tới của thành rồi chứ?
Cố A Kiều rụt vai lại, đầu cúi càng lúc càng thấp,
Thần thiếp không biết.
Triệu Miên Trạch nhíu mày,
Vậy chắc ngươi cũng biết rằng nếu hắn vào thành thì người sẽ có kết cục gì rồi đúng không? Năm đó, chính người là người mật báo tin tức cho trẫm nên mới hại hắn mất con gái...
Trong viện Lê Hương, gió nhẹ nhàng mơn man cây lá, bầu trời u ám lại xuất hiện một tia sáng của mặt trời.
Cố A Kiều ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, vỗ hai gò má, cảm thấy ngực cũng lạnh buốt.
Trước cơn bão táp, đương nhiên là hoàng thành không thể bình 5tĩnh nổi.
Từ sáng sớm hôm nay, văn võ bá quan cùng vương hầu công khanh đã tụ tập đầy đủ ở điện Phụng Thiên.
Cố A Kiều vẫn cúi đầu, không nhìn mặt hắn ta.
Triệu Miên Trạch nói xong, khóe môi khẽ cong, giọng nói cũng dịu đi,
Ái phi, gần đây nàng có lui tới với Ninh Quý phi không?
Trong lòng Cố A Kiều giật nảy.
hình như có gì đó không ổn.
Triệu Miên Trạch biến sắc, vội quay đầu nhìn thẳng vào nàng ta.


Ngươi nói cái gì?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền.