Chương 765: Đổ máu bảo vệ con (1)
-
Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền
- Tú Cẩm
- 1182 chữ
- 2022-02-07 12:55:18
Triệu Miên Trạch cười khẽ,
Nhặt thanh đao dưới đất lên, từ từ bước qua đây
Mỗi một bước, chém mình một nhát
8
Như thế ta sẽ tin thúc có thành ý muốn trao đổi, cũng có thể yên tâm để người của thúc rời đi.
Theo lý mà nói phi tần cướp thánh chỉ là một chuyện vượt quá lễ nghi, nhưng Thôi Anh Đạt lại không ngăn cản, để cho bà ta cầm đi.
Bà ta nóng lòng mở thánh chỉ ra, nhưng chỉ mới nhìn sơ thì đã bày ra vẻ mặt không thể tin được giống như Thôi Anh Đạt
Thôi Anh Đạt! Ngươi còn đợi gì nữa? Mang thánh chỉ ra đây!
Giọng của Cống Phi hơi thê lương
Lời vừa dứt, cửa cung Càn Thanh liền rơi vào yên tĩnh.
Ngay cả Hạ Sơ Thất đang tính cất bước tiến lên, tuy tại không nghe được, nhưng vẫn cảm nhận được sự bất thường, nàng dừng bước
Chỉ trong chớp mắt, gió vẫn thổi, mưa vẫn rơi, những khung cảnh lại như ngừng lại
Ánh mắt của Cống Phi rất nôn nóng
Từ khi biết được sự tồn tại của thánh chỉ này, trong lòng bà ta vẫn luôn hy vọng lão hoàng đế sẽ chừa cho Triệu Tôn một con đường lui
Giữa trời đất tiếng gió càng vang, hoa tuyết càng dày.
Không ai nói gì, nhưng trong lòng mỗi người đều căng thẳng như trong vỗ
Cống Phi đã cảm thấy bực bội,
Thôi công công, rốt cuộc thánh chỉ nói gì?
Thôi Anh Đạt cười khổ, nhắm mắt, gấp thành chỉ trên tay lại, liếc nhìn Triệu Miền Trạch lúc này đang đứng dưới bậc thềm trong trạng thái lo lắng bất an và những người khác ở trên sân, ông ta thở dài,
Nương nương, thái thượng hoàng, ngài ấy..
Rốt cuộc trên thánh chỉ viết gì?
Trong lòng ai cũng thắc mắc
Chuyện này...
Mọi người đồng loạt ngẩng đầu lên, nhìn ông ta một cách khó hiểu
Thôi công công, sao lại không đọc?
Tất cả mọi người trên sân như bị
võ lâm cao thủ
điểm huyệt, không một ai cử động
Trước cánh cửa tượng trưng cho quyền lực hoàng gia tối cao này, ai cũng biết, bên trong có một lão thái giám đã theo Hồng Thái Để nhiều năm, nhưng chỉ có số ít người biết, trong tay lão thái giám ấy vẫn còn một đạo thánh chỉ của lão hoàng đế.
Nhưng sao nàng có thể để hắn làm như th5ế?
Triệu Miên Trạch, chẳng phải người muốn ta sao? Được thôi, ông đây đang ở đây, chỉ cần ngươi không sợ chết, ta sẽ theo ngươi!
Nàng vừa nói vừa định bước lên, nhưng Triệu Tôn lại chắn trước mặt nàng
Đại trượng phu sao có thể sợ cái chết? Đại trượng phu sao có thể lấy thê tử ra hoán đổi? A Thất, lùi xuống!
Nhưng chuyện đến nước này, khi nhìn thấy biểu cảm của Thôi Anh Đạt, bà ta không khỏi cảm thấy lo lắng
Nương nương...
Thôi Anh Đạt nhìn bà ta, nhìn mọi người, muốn nói lại thôi.
Binh sĩ hai bên nhìn nhau ngơ ngác, sau đó hô to
vạn tuế
, rồi đồng loạt quỳ xuống
Phía dưới là một mảng đen nghịt, Thôi Anh Đạt đứng trên bậc thềm, nhìn vào nội dung thánh chỉ, ánh mắt trở nên sững sờ hệt như nhìn thấy ma.
Thiếp không lùi!
Hạ Sơ Thất nhìn Cống Phi, tính toán tốc độ và phương hướng, sau đó hướng ánh mắt ám chỉ về phía Triệu Tốn, nhìn hắn một lúc lâu mới xoay đầu lại, nhìn Cống Phi đang bị đại nội thị vệ và binh lính của hoàng đế bao vây tầng tầng lớp lớp, nàng cười lạnh, vứt thanh đao thép trên tay đi, ánh mắt trở nên lạnh lẽo.
Giờ ta đi qua đây, Triệu Miên Trạch, lấy ta ra đổi Cống Phi, ngươi sẽ không chịu thiệt.
Chỉ cần nàng qua đây...
Triệu Miên Trạch ngừng lại, giọng nói dịu đi,
Những chuyện hôm nay và mọi thứ trong qua khứ, đều được xóa sạch.
Được! Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy.
Hạ Sơ Thất cúi đầu, đi vòng qua cánh tay không biết chắn trước mặt nàng từ bao giờ rồi đi về trước hai bước, bỗng nhiên nàng xoay đầu lại, nhìn vào đôi mắt lạnh lùng của Triệu Tôn,
Triệu Thập Cửu, kiếp này chàng và thiếp e rằng có duyên không phận, chúng ta từ biệt..
tại đây đi.
Những người đứng trong gió tuyết đều đang nhìn bà ta với vẻ mặt khác nhau
Cũng có thể nói là họ đang đợi một kết quả, một kết quả có thể xoay chuyển cục diện
Nhưng sau tiếng gọi của Cống Phi, Thôi Anh Đạt lề mề cả nửa ngày mới từ từ bước ra với vẻ mặt nặng trĩu
Một người càng trải qua nhiều chuyện thì lại càng bình chán như vại, Thôi Anh Đạt chính là người như thế
Triệu Miên 3Trạch, người điên rồi!
Hạ Sơ Thất cảm thấy rét run trong lòng, nàng biết người thời này đều có một trái tim
hiếu thảo 9mù quáng
Hiện tại Triệu Miền Trạch bắt Cống Phi và Nha Nha làm con tin, nếu khăng khăng ép Triệu Tôn vào tròng,6 với một kẻ cổ hủ như Triệu Tôn, rất có khả năng hắn sẽ làm như thế thật
Ông ta nhìn ra ngoài cửa, như thể không phát hiện ra mùi máu tanh trên sân nồng đến cỡ nào, cũng không phát hiện ra triều đình Đại Yến đang phải đối mặt với bão tố gập ghềnh ra sao, ông ta chỉ thong thả tháo dấu niêm phong trên thánh chỉ, mở ra giũ nhẹ, cất tiếng nói hững hờ
Tấn vương Triệu Tôn tiếp chỉ..
Trung, hiếu, nhân, nghĩa, khí phách, đều là những thứ người thời nay không thể không tuân theo
Không cần biết là Triệu Tổn hay Triệu Miền Trạch đều không thể vượt qua được một đạo thánh chỉ của Hồng Thái Đế
Nụ cười đắc ý trên mặt Triệu Miên Trạch cứng đờ.
Thần thái của Triệu Tôn vẫn không đổi, nhưng con ngươi lạnh lùng cũng thấy hơi ngập ngừng
ngài ấy không nói gì hết.
Không nói gì hết?
Cống Phi nôn nóng, trợn mắt lên, đưa Nha Nha cho Nguyệt Dục, giơ tay ra định cướp thánh chỉ lại
A Thất!
Trong gió tuyết, Triệu Tôn lạnh lùng quát lên,
Lùi xuống!
Không lùi!
Nàng mỉm cười, chớp mắt với hắn,
Chàng biết mà, thiếp có bao giờ nghe lời chàng đâu.
Cô nương tốt! Xứng với nhi tử của ta!
Cống Phi đứng ngoài lạnh lùng quan sát, thấy tình cảm của Hạ Sơ Thất và Triệu Tổn sâu nặng như thế liền mỉm cười yên tâm, cuối cùng dường như không thể nhịn được nữa, bà ta bỗng nhiên xoay đầu lại, nhìn vào nội điện, hô lên.
Nhưng mắt Cống Phi lại dần dần mất đi tiêu cự, môi cũng bắt đầu run rẩy
Không có, không có gì hết..
không thể nào!
Sao lại có thể..
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.