• 3,440

Chương 898: Quỷ dẫn đường ma đưa lối: phá! (1)


Giống như tượng đá nên đặt ngoài mộ vậy, thứ như tòa tháp này không phải cũng nên xuất hiện ngoài mộ huyệt ư?

Có ai m8à lại xây tháp trong lăng mộ chứ?

Không thể không nói đầu óc của người xây lăng này không hề giống với tư duy của ng3ười bình thường. Nhưng chắc là vì lần vượt ải thành công khi nãy đã gợi lên hứng thú của mọi người, càng gặp chuyện bất hợp9 lý càng dễ khơi gợi sự tò mò. Khi Như Phong nói xong, mọi người chỉ đơ ra trong chốc lát rồi bắt đầu thảo luận, muốn đi xe6m thử tòa tháp kia.
Mấy chục người tỏ thái độ nghiêm túc, từ Triệu Tôn đến Đông Phương Thanh Huyền, Trần Cảnh, Như Phong, từng người một xếp hàng ngay ngắn, im lặng đi vòng quanh tháp xá lợi theo chiều kim đồng hồ trái qua phải với lòng tôn kính.
Đây là một tòa tháp Lạt Ma (Tây Tạng), được cấu tạo từ các bộ phận là địa cung, nền tháp, thân tháp, đỉnh tháp và chóp tháp. Địa cung cất giữ xá lợi, nằm dưới mặt nền chính giữa. Nền tháp bao gồm nền và móng. Chóp tháp nằm trên đỉnh tháp, gồm có đế, đài sen, phần hình chóp, vòng xoay, bảo châu, chất liệu làm từ gạch đá, toàn bộ thân tháp được sơn màu trắng, trông rất đẹp, lớp bột vàng nhạt trên thân tháp khi được dạ minh châu rọi vào khiến tòa tháp trở nên trang trọng đến mức làm người ta không dám quan sát quá kĩ.
Nhưng không bao gồm Hạ Sơ Thất trong số đó.

Phải làm sao đây?

Có người hỏi nhỏ, Hạ Sơ Thất không nghe thấy, nhưng nàng cũng ném vấn đề này sang cho Triệu Tôn.

Triệu Thập Cửu, học sinh giỏi như thiếp đây hết đề để làm rồi, giờ phải làm gì?

Hạ Sơ Thất nhìn thấy một dòng chữ trên bức tường đá bên tháp.

Tháp xá lợi của pháp sư Thanh Viễn, kẻ đến đi vòng quanh tháp bảy vòng từ trái qua phải để tỏ lòng tôn kính.

Khác với ải mê cung lúc nãy, nơi đây ngoại trừ lối vào ra thì không có lối ra khác để lựa chọn. Trong không gian rộng lớn này, ngoại trừ tòa tháp xá lợi này ra thì không còn thứ gì khác. Điều đáng tức giận nhất là lần này tên trộm mộ cũng không viết đầu đề chỉ dẫn lối ra.
Một đội nhóm phải có một lãnh đạo, không thể nghi ngờ gì khi Triệu Tôn là người quan trọng nhất.
Không chỉ bởi vì trí thông minh hơn người của hắn, mà còn vì hắn từng dẫn người vượt qua Cửu cung bát quái trận trong tám phòng ở tiền điện.
Triệu Tôn không trả lời nàng ngay, hắn chỉ nhìn nàng với ánh mắt trấn an rồi lặng lẽ bước đến cạnh hai thị vệ đang cầm mô hình cơ quan, tiến hành quan sát mô hình cơ quan không biết nói chuyện kia trong chốc lát, rồi sau đó hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt hơi lạnh đi:
Sau khi lấp đầy bụng, thu xếp ổn thỏa, đoàn người đi qua thông đạo lát gạch xanh.
Đập vào5 mắt là một đại điện như những gì Như Phong nói, cũng là nơi hào hoa nhất mà họ từng thấy từ khi vào lăng.
Tạm thời không xét đến nét đẹp của kiến trúc nơi đây, chỉ nói về vài viên dạ minh châu dùng để chiếu sáng đặt xung quanh nội điện cũng đã có giá trị không nhỏ.
Nàng luôn nhìn chăm chú tòa bảo tháp, không bỏ qua bất kì chi tiết nào.
Nàng phát hiện ra một chuyện bi thương, đó chính là sắp đi xong bảy vòng rồi mà vẫn không phát hiện được điều gì khác thường.
Không có chỉ dẫn, sao tiếp tục vượt ải được?
Trong ngôi mộ im ắng này, tiếng thở nghe rõ mồn một.
Sau khi kết thúc bảy vòng quanh tháp xá lợi, mọi người thấy ngôi mộ không có gì thay đổi, ai nấy đều đứng ngơ ra, không nhúc nhích.
Bắt đầu từ hồ nước sôi vào một nghìn không trăm tám mươi cục đến nay, mỗi khi qua một ải, hoàng thái hậu Nguyên Chiêu cũng là
kẻ trộm mộ
vừa đáng yêu vừa đáng ghét kia luôn sẽ dùng vấn đề không hợp với lý lẽ thường tình nhưng lại rất thú vị của mình để chỉ dẫn cho họ. Và mỗi ải đều sẽ có những lối khác nhau có thể chọn, mọi người cũng đã quen với kiểu tư duy và cách vượt ải đó, giờ đây bỗng dưng thấy trong ngôi điện này lại không có gì, tất nhiên là ai nấy cũng ngơ ngác rồi.
Lửa cũng là nguồn tài nguyên, cần phải tiết kiệm.
Có dạ minh châu chiếu sáng, còn cần lửa làm gì nữa?
Nhờ vào ánh sáng từ dạ minh châu, mọi người đều im lặng nhìn tòa tháp cao giữa đại điện.

Ôi trời, cuối cùng ngươi cũng đã chịu chơi lớn rồi à?

Hạ Sơ Thất vẫn luôn lần mò trong bóng tối, từ lâu đã bị mùi đuốc xông cho cay xè sống mũi. Giờ đây khi vừa nhìn thấy dạ minh châu có ánh sáng dịu mắt thì trong lòng nàng vui sướng, lòng bàn tay bắt đầu ngứa ngáy.

Tắt đuốc đi!

Không bắt làm đề, tức là không cho họ đi ư?
Mọi người nhìn nhau, đều thấy hơi khó hiểu.
Nhưng không cần biết hoàng thái hậu Nguyên Chiêu có mục đích gì, nếu đã đến thì nên bĩnh tĩnh đối diện hiện thực. Nhất là lão pháp sư Thanh Viễn này, nếu đã có được sự thờ phụng của hoàng thái hậu Nguyên Chiêu, thậm chí còn cất xá lợi của ông ta vào trong lăng mộ của mình và thái tổ gia để cùng nhận hương hỏa, thì ít ra có thể chứng minh người này cũng đáng được kính trọng.

Vào điện tháp tức là đã đến gần với phần cuối của một nghìn không trăm tám mươi cục. Bắt đầu từ ải này, trên mô hình không còn chỉ dẫn nào nữa.



Hả!


Một loạt những tiếng hít nhẹ vang lên trong mộ.

Không nhắc nhở, không chỉ dẫn, cũng tức là sự nguy hiểm thật sự sắp đến rồi.

Nhưng điều làm người ta cảm thấy bất ngờ là, không cần biết bố trí bao nhiêu cơ quan nguy hiểm thì bà ấy vẫn luôn để lộ chiêu, người khác mới có thể thấy chiêu phá chiêu, giờ không có cái gì cả, ngay cả nguy hiểm cũng không… bắt người khác biết làm thế nào đây?

Hạ Sơ Thất sờ cằm suy nghĩ, thấy không ai nói năng gì, nàng bỗng nảy lên giả thuyết.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền.