Chương 899: Quỷ dẫn đường ma đưa lối: phá! (2)
-
Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền
- Tú Cẩm
- 915 chữ
- 2022-02-08 04:50:47
Đi ngược về lối cũ.
Nàng đang rủa thầm trong lòng thì Triệu Tôn lại bỗng dưng ôm lấy eo nàng.
Hạ Sơ Thất xoay đầu, nhìn thấy khuôn mặt th8ản nhiên của hắn.
Nếu phía trước đã không có đường, vì sao không lùi lại?
Hắn vừa dứt lời, không chỉ Đông Phương Thanh Huyền mà những người khác cũng đều đồng loạt hướng ánh mắt tới, nhìn hắn với vẻ thắc mắc.
Chẳng lẽ không phải?
Tất nhiên là không.
Hàng chân mày lạnh lùng của Triệu Tôn hơi nhướng lên, hắn vuốt ve thanh kiếm dài bên hông, chỉ vào nền tháp bên cạnh, bình tĩnh phân tích trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người,
Lần đầu đi vòng quanh tòa tháp xá lợi trong điện, trước khi rời đi, ta đã từng dùng đao đánh dấu trên bệ tháp. Nhưng ngôi tháp xá lợi này lại không có kí hiệu đó.
Chuyện… gì đây?
Trong lòng mọi người đã bắt đầu thấy hốt hoảng.
Mộ đế vương đa số đều có cơ quan, cơ cấu mỗi cơ quan lại khác nhau.
Nhưng kỹ thuật cơ quan của hoàng thái hậu Nguyên Chiêu này rõ ràng đã đạt đến đỉnh cao.
Mọi người không đoán ra được thì lại hướng ánh mắt về phía Triệu Tôn theo quán tính.
Ở đây, ngoại trừ hắn ta, những người khác đều không hề biết gì về kỹ thuật chế tạo cơ quan.
Không ai không sợ chết.
Nhất là trong tình huống không có đường đi, con đường phía trước lại không biết trông ra sao, ai cũng sẽ lo lắng, sẽ sợ hãi.
Đi vòng thêm bảy vòng nữa, xoay đầu đi thêm một lần.
Triệu Tôn bỗng dưng hạ giọng.
Hắn nói đến đây thì cong môi lên rồi nhìn Đông Phương Thanh Huyền.
Chẳng lẽ đại hãn cho rằng kí hiệu sẽ biến mất? Hay nơi này có ma?
Vào bất cứ lúc nào thì
ma
luôn có thể tạo ra sự sợ hãi.
Ngươi có chắc không phải đang tiêu hao thể lực một cách vô cớ?
Đông Phương Thanh Huyền đi lại gần hắn, mắt phượng thoáng mang theo nét mỉa mai.
Nếu không thì sao?
Triệu Tôn trở nên lạnh lùng,
Đại hãn nghĩ ra cách gì hay không?
Đông Phương Thanh Huyền hừ mũi, tay trái buông thõng, cánh tay phải dựa nhẹ vào tháp xá lợi, nở nụ cười quyến rũ, nhìn lướt một vòng,
Đi vòng thì đi vòng vậy, đi vòng xong thì thể nào cũng vẫn sẽ quay trở lại thôi, chi bằng ta ở đây đợi các ngươi?
Khi ánh mắt hắn ta dừng lại trên người Tinh Lam trên lưng Trần Cảnh, nụ cười ấy lại càng sâu hơn,
Người khác thì không sao, nhưng phò mã gia cõng một người sống trên lưng đi tới đi lui như thế thì mệt lắm đây.
Quan hệ bất hòa toàn là do khiêu khích.
Triệu Tôn nhìn hắn ta, cười lạnh.
Đại hãi chắc chắn nơi đây là tòa điện lúc nãy?
Triệu Tôn cau mày, nhìn tòa tháp xá lợi màu trắng kia, hắn quan sát chốc lát, không cử động.
Gió trong hành lang thổi lạnh lẽo, thấm vào da thịt, làm ánh sáng từ dạ minh châu dường như cũng lạnh hơn trước. Ai cũng im lặng như bị đông cứng tại chỗ bởi băng sương, cả tòa điện chìm vào trong sự im lặng chết chóc.
Tình cảnh lúc này khiến người ta rùng mình.
Cách nói của Triệu Tôn được sự tán thành của tất cả mọi3 người.
Trong ngôi điện này chỉ có một con đường lúc họ vào đây.
Khi họ nói chuyện, các thị vệ đã tìm hết mọi ngõ ngách nhưng vẫn k9hông tìm được lối ra, cũng không phát hiện bất kì cơ quan nào, không đi ngược trở ra thì biết làm thế nào đây?
Không tiến thì lùi… đây là 6tư duy theo quán tính của con người, cũng là hành động bất đắc dĩ.
Thế nhưng, rất rõ ràng là hoàng thái hậu Nguyên Chiêu cũng suy nghĩ đến5 điểm này. Đợi khi đoàn người khoảng vài chục người họ lùi lại từ lối vào ban đầu, đi qua một con đường không được tính là quá dài thì họ phát hiện ra… căn phòng cũng như tòa tháp phía trước chẳng hề có bất kì biến hóa nào.
Cũng tức là, họ đi mãi đi mãi rồi vẫn vòng trở về căn phòng cũ.
Huống gì lại đang trong một ngôi mộ âm u lạnh lẽo.
Mọi người dựng hết tóc gáy, nhìn tòa tháp xá lợi đúng là giống y hệt này, chỉ cảm thấy cả người lạnh toát.
Triệu Tôn hừ mũi,
Vì thế ta đoán đây không phải là tòa tháp khi nãy.
Không ai không bội phục sự cẩn thận của Triệu Tôn, lúc nãy khi rời khỏi tòa điện kia, không ai nghĩ đến chuyện nên khắc một kí hiệu thế này, nhưng hắn đã làm. Chỉ xét riêng về việc này… mọi người đều phải phục hắn. Nhất là Hạ Sơ Thất vốn đã yêu say đắm, thông qua chuyện này, hình tượng của Triệu Thập Cửu trong lòng nàng lại càng cao lớn hơn.
Nàng tiến lên, cười thẹn thùng và hỏi:
Tức là trong cơ quan lăng mộ này có rất nhiều ngôi điện, cũng có rất nhiều tháp xá lợi nhìn y hệt nhau?
Triệu Tôn nghiêm mặt, khi nhìn nàng, ánh mắt trở nên dịu dàng hơn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.