Chương 1157: Mạt thế, cua đổ giáo sư ngồi xe lăn (20)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 966 chữ
- 2022-02-09 03:40:11
Phong Quang cố sức đẩy hắn ra ngoài,
Đây là phòng em, phòng anh ở cách vách!
Hạ Phong Ảnh dù sao vẫn cao hơn cô không í8t, hắn muốn tiến vào như vậy, cô muốn đẩy hắn ra cũng không dễ dàng.
Nhưng cô có thể ăn đồ hộp, còn Hạ Phong Ảnh thì không thể, cho dù là xác sống cũng cần phải ăn, nếu không khả năng hoạt động của thân thể bọn họ sẽ từ từ giảm xuống, cuối cùng liền không thể vận động được mà dần dần thối rữa.
Thân thể Hạ Phong Ảnh đã dần bắt đầu có mùi hôi của xác chết, ngay cả hồ máu tử thi cũng bắt đầu xuất hiện. Cô cố gắng giả bộ như không để ý, nắm lấy dây thừng cột trên người hắn, cầm súng ra ngoài tìm kiếm con mồi.
Bỗng nhiên, bờ sông yên tĩnh vang lên tiếng súng.
Cọng cỏ xanh mướt kia rơi trên mặt đất, đầu hắn chảy ra máu màu đen, thân thể yếu ớt ngã gục xuống người cô.
Hạ Phong Ảnh hiện tại có làn da trắng bệch, trên mặt còn có vết hoen tử thi màu đen, thật sự khác hoàn toàn với vẻ đẹp trai phóng khoáng mà hắn vẫn thường tự nhận lúc trước.
Nhưng ở trong mắt cô, hắn vẫn không khác gì lúc trước cả.
Phong Quang không chỉ chịu được khổ, mà ngay cả kỹ năng sinh tồn nơi hoang dã cũng bị ép phải bộc phát ra.
Nếu cô đói bụng, cô có thể ăn đồ hộp mang theo trên xe. Điều này đúng là phải cảm ơn Quân Trạch, trên mỗi chiếc xe đều có chuẩn bị thức ăn nước uống, để phòng trường hợp các binh lính khi ra ngoài bị mắc kẹt không kịp trở về. Chỉ là Phong Quang không bị mắc kẹt, mà cô tự nguyện ở lại bên ngoài.
Phong Quang thở dài một tiếng, gác tay lên trán, lại thở dài thật sâu,
Được rồi, được rồi, nếu anh 6muốn đi ngủ cùng em như vậy, thì chỉ mỗi hôm nay thôi đấy.
Cô mất không ít sức mới bò được ra từ dưới thân hắn, ngả ngư5ời nằm xuống trên cái giường lớn kia. Rất nhanh, hắn cũng lần theo mùi hương của cô mà nằm lên trên giường, chẳng qua khác với sự yên tĩnh của cô, hắn lại lần nữa cọ lên người cô, ham muốn cắn cô một miếng mãnh liệt như vậy, nhưng trước khi cô lấy mảnh vải trong miệng hắn ra, tất cả cố gắng của hắn sẽ đều phí công cả.
Cô ngơ ngẩn nhìn người đàn ông phía trên người mình, trong mắt bỗng nhiên nổi lên một tầng sương mù,
Đây là... tặng cho em sao?
Hắn không hề phản ứng, chỉ tiếp tục giữ động tác này.
Có Guardian hỗ trợ nên cô có thể tìm ra các động vật nhỏ rất nhanh. Lúc này, cô sẽ tháo miếng vải trên mặt hắn ra, nhìn hắn ăn sống những động vật đó. Hắn chỉ có thể ăn sống, đồ ăn chín của con người thì xác sống lại không thể ăn. Có lẽ là đã ăn no, nên cho dù miệng hắn còn chưa bị chặn lại, hắn cũng không hề lao tới cắn cô. Phong Quang lau khô máu trên mặt hắn, cuối cùng nghĩ một lúc, lại lần nữa cột mảnh vải lên miệng hắn, sau đó hơi thay đổi cách trói dây thừng, chuyển thành cột hai bên cổ tay hắn vào nhau.
Hắn đã ăn no, nên ngay cả ý muốn phản kháng cũng đều không có.
Lúc này, rốt cuộc đến phiên cô ghét bỏ
Xí
một tiếng,
Hạ Phong Ảnh, anh cũng quá hoạt bát rồi đấy...
Hắn cầm một cây cỏ đuôi chó đưa tới trước mặt cô, khiến cô đột nhiên im bặt.
Đã mệt mỏi suốt một ngày, Phong Quang thật sự đã lười không thèm quản hắn, cuối cùng dưới sự cọ tới cọ lui của hắn, cô cứ thế mà đi ngủ.
Trước khi Guardian thông báo Phong Quang gặp nguy hiểm, người của Hạ Triều tuyệt đối sẽ không đột nhiên lao tới. Phong Quang coi trọng người anh trai Hạ Phong Ảnh này đến thế nào, từ ngày giằng co kia là có thể nhận ra. Không sai, Hạ Triều đúng là hơi bất mãn, một người làm cha như ông, vậy mà ở trong mắt Phong Quang lại không quan trọng bằng một người anh trai, điều này khiến ông ít nhiều gì cũng cảm thấy ghen tị, mà ông cũng lạc quan nghĩ, Phong Quang từ nhỏ đến lớn đều chưa từng chịu khổ, nhất định sẽ vì không chịu được khổ sở bên ngoài mà trở lại bên cạnh ông. Nhưng ông nghĩ sai rồi.
Hạ Phong Ảnh, em chính là em gái anh! Khi còn nhỏ 3không tính thì thôi, nhưng giờ em đã lớn như vậy, anh không thể ngủ chung phòng với em được!
Rốt cuộc, hắn vẫn ngã đè l9ên cô trên mặt đất.
Đã qua mười ngày, có thể nói cô nuôi hắn cực kỳ no đủ, dù hắn không có ý thức và tình cảm của nhân loại, nhưng mấy ngày qua, việc cô cho hắn ăn dường như ít nhiều gì cũng khiến hắn hơi hiểu được, rằng hắn không thể cắn chết cô, bởi vì cô sẽ cho hắn càng nhiều đồ ăn hơn nữa.
Phong Quang đưa hắn tới bờ sông, cô lấy ra một cái khăn tay rồi giặt trong nước, sau đó lau lên mặt mình, coi như là rửa mặt. Mới vừa quay đầu lại, liền bất chợt bị hắn đẩy ngã lên trên cỏ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.