Chương 1158: Mạt thế, cua đổ giáo sư ngồi xe lăn (21)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 650 chữ
- 2022-02-09 03:40:09
Phong Quang ôm thi thể lạnh băng ngồi dậy, cô cúi đầu, bóng đen do mái tóc rũ xuống che khuất đôi mắt cô. Cô rất im lặng, ngoan ngoãn như m8ột con búp bê, chỉ là vết máu dính lên nửa bên mặt cô, không rõ tại sao lại tạo thành một vẻ đẹp quỷ dị.
Du Ký mặt không biểu cảm 3nói:
Trở về cùng tôi.
Ai bảo anh tới?
Phong Quang rũ mắt xuống, lẳng lặng nhìn người đang nằm trong lòng mình, cũng có thể nói9 là... một xác chết thực sự.
Giáo sư Thư.
Chính hắn bảo anh tới... giết anh trai tôi sao?
Hạ Phong Ảnh sớm đã6 chết, không ai giết hắn cả.
Anh ấy không chết...
Cô Hạ.
Du Ký thu lại khẩu súng trong tay, nói với giọng không chút 5cảm xúc,
Cô cho rằng khi cô huấn luyện hắn ỷ lại vào cô giống như thú cưng, thì liền có thể coi như hắn vẫn tồn tại sao?
Anh ấy còn sống... Anh ấy không chết...
Du Ký vươn tay ra chạm lên gương mặt cô, cô ngây người một lúc, vết máu trên nửa gương mặt cô cũng đã được bàn tay to của hắn lau khô.
Đi thôi.
Thu tay lại, Du Ký xoay người, từ đầu đến cuối, dường như hắn đều không hề quan tâm đến việc cô đang cầm súng chỉ vào mình.
Phong Quang lấy lại tinh thần, bóng dáng Du Ký không hề có chút phòng vệ, chỉ cần cô bắn thêm một phát súng... Nhưng sự bình tĩnh hiện tại khiến cô không thể nổ súng được.
Nhưng như vậy thì đã sao, trước sau gì cô cũng chỉ luôn nghĩ đến một việc, đó chính là chờ đến ngày cốt truyện chính thức bắt đầu kia, Hạ Phong Ảnh sẽ có thể trở lại.
Phát súng này của Du Ký đã phá vỡ tất cả ảo tưởng của cô.
Anh ấy còn sống!
Phong Quang nhanh chóng rút súng chỉ vào người đàn ông trước mặt, cô ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy sự tàn nhẫn, vẻ mặt lại càng thêm lạnh lùng,
Tôi nói anh ấy còn sống... thì tức là còn sống, anh dựa vào cái gì mà giết anh ấy!
Khóe mắt Du Ký hơi nheo lại,
Nếu cô làm thế, thì ngay cả thân phận con người, hắn cũng không giữ được.
Đúng vậy, mấy ngày qua, cô cho hắn ăn, rửa sạch cho hắn, thậm chí dù đi tới bất cứ đâu cũng muốn nắm dây thừng dẫn hắn theo bên cạnh. Hạ Phong Ảnh đã chết, nhưng ngay cả việc yên nghỉ dưới mồ với thân phận con người, cô cũng khiến hắn không thể làm được.
Từ lúc bắt đầu, cô vẫn luôn trốn tránh vấn đề này, nhưng cô không muốn nghĩ, không có nghĩa là trong lòng cô không hiểu.
Đoàng
một tiếng, một viên đạn bắn vào bả vai người đàn ông, rất nhanh, máu đỏ liền chảy ra.
Bàn tay cầm súng của cô đang hơi run rẩy.
Du Ký ngay cả lông mày cũng không nhăn, thậm chí còn coi như không thấy vết thương trên vai mình, hắn hơi khom lưng, mới vừa vươn tay, cô liền theo bản năng ôm chặt Hạ Phong Ảnh, co người lại một chút, mà một tay kia thì cầm súng chĩa vào ngực hắn,
Anh đừng tới đây!
Đúng vậy, cô cần phải trở về. Chỉ khi trở về thì mới có biện pháp.
Du Ký đi được vài bước rồi quay đầu lại, thấy thiếu nữ đang cố sức muốn cõng thi thể đã chết lâu ngày kia lên, hắn lại quay trở về.
Thấy hắn trở lại, Phong Quang lập tức ôm chặt lấy Hạ Phong Ảnh, nhìn chằm chằm vào hắn với vẻ đề phòng, đây là một loại tư thế bảo vệ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.