Chương 1271: Cua đổ đại ca sơn trại (22)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 658 chữ
- 2022-02-10 03:55:09
Thu Nương lắc đầu, nhưng vẫn sai người mang rượu và đưa các cô nương tới.
Kiều Linh nghiêm trang nói với Phong Quang:
C8ác cô nương ở đây đều là do ta huấn luyện, các nàng ấy tuyệt đối sẽ phục vụ khiến ngươi vừa lòng. Cả rượu ở đây nữa, cũng đều d3o ta tự mình chọn lựa. Hạ Phong Quang, hôm nay chúng ta không say không về!
Dạ.
Giọng các cô nương uyển chuyển êm tai, nếu có nam nhân ở đ5ây, chỉ sợ xương cốt cũng nhũn ra một nửa.
Theo tiếng đàn vang lên, các cô nương liền nhảy theo vũ đạo mà Kiều Linh từng tự mình truyền thụ, ai cũng hết sức dịu dàng đa tình.
Không sai... Đều là giả...
Gương mặt Phong Quang đỏ bừng, cô mới chỉ uống một chén rượu mà bây giờ đã không còn tỉnh táo. Chén rượu trong tay cô rơi xuống đất, cô lảo đảo đứng lên, nhìn đám nữ nhân áo quần xộc xệch trước mắt mà ngây ngốc cười nói:
Vẫn là nữ nhân mới tốt, nữ nhân chung tình hơn nam nhân rất nhiều... Các mỹ nhân, ta tới đây!
Cô kéo khăn che mặt của mình xuống, đỏ mặt lao về phía các nữ nhân, quơ bừa lấy một người mà ôm lấy. Cô hạnh phúc híp mắt, đôi tay mò vào quần áo người kia, hì hì cười nói:
Mỹ nhân thật thơm...
Nhưng rất nhanh, cô lại khẽ nhíu mày, tay sờ qua sờ lại trước ngực người kia, mơ mơ màng màng nói:
Mỹ nhân... ngực của ngươi hình như không lớn lắm... Nhưng mà không sao cả, ngươi xem, của ta cũng không lớn...
Cô bắt đầu mở cổ áo của mình ra, nhưng vừa mới mở được một chút, tay cô đã bị người kia bắt được, cô tội nghiệp hỏi:
Ngươi không muốn nhìn ngực ta sao? Nhưng mà ta muốn cho ngươi xem đó...
Chỉ chốc lát sau, rượu liền mang lên bàn. 9
Kiều Linh rót ly rượu, đặt vào tay Phong Quang, thuận tiện nói với các cô nương trước mặt:
Hôm nay ta dẫn bằng hữu đến6 đây, các mấy người các cô phải biểu hiện cho tốt đó!
Hạ Phong Quang.
Giọng nói nghiến răng nghiến lợi của nam nhân truyền đến, khiến thân mình cô cứng đờ.
Phong Quang ngừng lại một chút, cô ngẩng đầu lên, trong tầm mắt mơ hồ lại thấy được gương mặt quen thuộc của nam nhân kia, cô bĩu môi,
Hứ... Thật mất hứng mà, bình thường huynh không đối tốt với ta thì thôi, hiện giờ còn chạy vào ảo giác làm phiền ta nữa...
Phong Quang cầm chén rượu trong tay mà trợn mắt há hốc mồm, bởi nhóm nữ nhân này lại đang múa thoát y...
Đừng ngây ra! Uống!
Kiều Linh bắt lấy tay Phong Quang, đổ hết ly rượu kia vào trong miệng cô. Phong Quang bị sặc mà ho khan một trận, Kiều Linh lại cầm lấy bầu rượu trực tiếp rót vào chính miệng mình. Thoạt nhìn có vẻ cô đã uống say, nằm bò trên bàn rồi đấm bàn kêu lên:
Nam nhân đều là đồ khốn! Cứ như thể một ngày không tìm nữ nhân thì không sống nổi vậy... Biểu hiện thâm tình gì đó đều là giả! Giả hết!
Hắn nắm chặt cái tay lộn xộn của cô,
Cô cảm thấy ta phiền, đây có thể coi là vinh hạnh của ta không?
Buông ta ra...
Cô cố sức rút tay ra khỏi tay hắn, say khướt kêu lên:
Ta muốn chơi cùng các mỹ nhân, ta không chơi với huynh!
Ánh mắt hắn tối sầm lại, hạ thấp giọng, lộ cảm giác nguy hiểm,
Hiện giờ ta không bỏ được nàng, nàng lại muốn rời đi, dưới bầu trời này đâu có chuyện tốt như vậy?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.