Chương 1769: Cua đổ minh chủ võ lâm (4)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 737 chữ
- 2022-02-11 03:45:09
Ngoại trừ Hạ Triều và Vương Từ, Phong Quang rất ít khi làm nũng với người khác, nếu cô có thể làm nũng với Vãn Hiên, vậy có nghĩa Vãn Hi8ên là người cô đủ tin tưởng, cũng đủ thân thiết.
Đối với cô, Vãn Hiên vừa như cha lại như anh, so với các sư huynh khác, người 3ở bên Phong Quang nhiều nhất cũng chỉ có Vãn Hiên.
Vãn Các là Nhị sư huynh Tàng Binh Phủ, tính tình trước nay đều phóng khoáng sôi nổi như ánh mặt trời, hắn có vẻ đẹp rắn rỏi, cười rộ lên cũng rất mê người.
Tâm tình Phong Quang không tốt, đối mặt với Vãn Các, cô cũng chỉ cao lãnh
Hừ
một tiếng liền quay đầu đi.
Tiểu sư muội, làm sao thế? Đại sư huynh lại chọc muội tức giận sao?
Vãn Các vừa thấy dáng vẻ này của Phong Quang liền biết cô đang tức giận, mà nguyên nhân Phong Quang tức giận trước nay đều rất dễ đoán.
Muội còn lâu mới tức giận.
Phong Quang nghĩ một đằng nói một nẻo, lại nhìn nam nhân xa lạ bên cạnh Vãn Các, cô tò mò hỏi:
Vị công tử này là?
Phong Quang vốn xinh đẹp, tính tình trước nay cũng nghịch ngợm tùy hứng, bây9 giờ lại bỗng nhiên làm nũng lên, lực sát thương liền mạnh mẽ khác thường, nếu là nam nhân không đủ bình tĩnh khác đứng ở đây, chỉ sợ đ6ã sớm mất hết hồn vía theo giọng nói hờn dỗi của cô rồi.
Vãn Hiên lại có thể giữ sắc mặt như thường, hẳn là vì đã quen với dáng5 vẻ đáng yêu nũng nịu đó của Phong Quang. Hắn chỉ cười nói:
Tiểu sư muội cũng biết, chỉ với võ công của ta, nếu như gặp nguy hiểm, ta ngay cả tự bảo vệ mình cũng khó, càng không bảo vệ được tiểu sư muội. Vậy thì sao ta có thể dẫn tiểu sư muội ra ngoài đây?
Ngồi trong đình, Vãn Hiên bất đắc dĩ lắc đầu. Mỗi lần nhắc tới đề tài này, rốt cuộc vẫn luôn là tiểu sư muội hắn tức giận rời đi.
Lại nói đến bên kia, Phong Quang vừa rời khỏi hậu hoa viên, tức giận trong lòng liền dần dần bình ổn, cũng chỉ còn một chút bất mãn. Cô biết việc mình ra khỏi Tàng Binh Phủ sẽ là chuyện hệ trọng, cô cũng không thể trông cậy Vãn Hiên sẽ nguyện ý gánh vác chức trách lớn như sự an toàn của cô. Chỉ là cô thật sự không có cách nào, cho nên mới khó tránh khỏi hơi nóng nảy một chút.
Không sai, Vãn Hiên cũng hết sức tự hiểu lấy mình, hắn tuy là Đại sư huynh của Tàng Binh Phủ, nhưng lại không tinh thông võ đạo, hắn chỉ hiểu mấy thứ hoa hoa cỏ cỏ, cho dù những người khác bàn tán sau lưng rằng võ công của vị Đại sư huynh này còn không bằng Nhị sư huynh, Tam sư huynh, Vãn Hiên cũng sẽ không có ý kiến, bởi vì sự thật chính là như vậy.
Phong Quang biết, một khi Đại sư huynh đã quyết định thì không ai có thể thay đổi, huống chi Vãn Hiên cũng sẽ không bao giờ nói đùa với sự an toàn của cô. Phong Quang thấy mình đã hết cách với Vãn Hiên, cô lại
Hừ
một tiếng, trực tiếp xoay người rời khỏi.
Tại hạ Tiêu Bạch Thư.
Người thanh niên văn nhã đó chắp tay, hết sức ôn hòa lễ độ, có thể dễ dàng khiến người ta có thiện cảm.
Tiểu sư muội, để ta giới thiệu cho muội.
Vãn Các biết Phong Quang còn chưa bước chân vào giang hồ nên không có hiểu biết gì về người hay việc trong giang hồ cả. Hắn nói:
Vị này chính là
Ngân Địch Thư Sinh
Tiêu Bạch Thư tiếng tăm lừng lẫy trong giang hồ. Lần này Tiêu đại hiệp tới đây là để làm khách ở Tàng Binh Phủ chúng ta.
Đi trên hành lang dài, cô lại gặp Nhị sư huynh, bên cạnh Nhị sư huynh chính là một nam nhân khác, đó là một gương mặt xa lạ.
Vãn Các nhìn thấy Phong Quang, liền cười gọi một câu,
Tiểu sư muội!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.