Chương 1848: Ngoại truyện: thích trường an (6)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 600 chữ
- 2022-02-12 03:29:18
Lăng Cửu Sinh bởi vì trên tay nhiễm máu mà bị bạch đạo gọi là tiểu ác ma. Bị đám kia nhân sĩ chính nghĩa kia đuổi giết, hắn cũng chỉ có t8hể gia nhập hắc đạo.
Lăng Cửu Sinh cũng nhớ rõ thiếu niên từng nói với mình, hắn muốn trở thành Minh chủ Võ lâm, thống nhất gian3g hồ. Như vậy, chỉ cần Lăng Cửu Sinh hắn trở thành Giáo chủ Ma giáo, đến lúc đó bọn họ tất sẽ có một trận chiến.
Mọi chuyện qua đi mấy năm, ở trong lòng Lăng Cửu Sinh, thiếu niên bạch y đã không khác gì kẻ lừa đảo, nhưng khi hắn dùng thân phận Vãn Hiên trà trộn vào Tàng Binh Phủ, hắn vẫn không tự chủ mà bắt chước thành dáng vẻ của thiếu niên trong trí nhớ kia.
Ôn hòa như ngọc, lại tuấn dật tao nhã.
Cho nên, Lăng C9ửu Sinh nỗ lực rất nhiều, cũng giết rất nhiều người, rốt cuộc mới ngồi lên vị trí Giáo chủ Ma giáo, nhưng điều khiến hắn thất vọng chính6 là, Minh chủ Võ lâm mới của bạch đạo là một người tên Thích Trường An. Hắn và Thích Trường An từng có vài lần chạm mặt. Không sai, tính5 tình ôn hòa của Thích Trường An cũng có vài phần tương tự với thiếu niên bạch y năm đó, nhưng trong mắt Thích Trường An lại không có sự khinh miệt đối với người đời cùng vẻ nhàm chán với thế gian kia.
Lăng Cửu Sinh không biết, thuật dịch dung cao thâm nhất không chỉ là thay đổi khuôn mặt, mà người dịch dung cũng phải quên đi con người thật của bản thân.
Thích Trường An cong khóe mắt, càng có thêm một vẻ phong lưu,
Chỉ khi một người xuất thân phú quý, hai tay hắn mới có thể không có chút vết nứt hay vết sẹo nào. Câu trả lời như thế đã khiến ngươi vừa lòng chưa?
Vừa lòng.
Trên tay Lăng Cửu Sinh hiện tại đã hiện vết chai do luyện võ, thậm chí còn có vài vết thương.
Tái Phi Phi ôm đầu mình, cố hết sức ngẩng lên,
Thích Trường An... hôm nay ngươi hạ độc chúng ta ở đây... rốt cuộc có gì mục đích?
Trước đây, người cha đoản mệnh kia của ta đã nói, trên đời này không ai có thể thắng được ông ta, nhưng về sau, ông ta đã biết mình sai rồi.
Thích Trường An tiếc hận lắc đầu,
Đáng tiếc ông ta không chịu nổi liền tự sát.
Thích Trường An nhướng mày,
Vấn đề này rất quan trọng sao?
Rất quan trọng.
Ánh mắt Lăng Cửu Sinh khóa chặt vào Thích Trường An, có thể nhìn ra sự bướng bỉnh của hắn lúc này.
Đây là chuyện xưa về lần đầu Lăng Cửu Sinh và Thích Trường An gặp gỡ.
Ta vẫn luôn muốn hỏi ngươi một vấn đề.
Sau khi Lăng Cửu Sinh tháo bỏ tất cả ngụy trang, hắn là một người ít lời trầm mặc, cũng chính là kiểu người có tính tình cô độc.
Thích Trường An cười cười,
Ngươi muốn hỏi gì?
Vì sao lần đầu tiên ngươi nhìn thấy ta năm đó, quần áo trên người ta rõ ràng rất mộc mạc, nhưng ngươi lại gọi ta là tiểu thiếu gia?
Hắn thật ra lại muốn lão cha kia của hắn chứng kiến lâu hơn một chút, nhưng lão Đảo chủ không còn mặt mũi nào, chỉ có thể chết cho xong việc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.