• 6,566

Chương 457: Cua đổ anh chàng muốn huỷ diệt thế giới (23)


Phong Quang ngượng ngùng lắc đầu:
Em không kiên cường, thật ra thì em cũng sợ đau, chỉ là không muốn cho mọi người nhìn thấy bộ dạng em khóc lóc thôi.


Phù Dương nói:
Vậy Phong Quang cũng là một người rất lợi hại.



Anh Phù có thể đánh đuổi hai kẻ xấu kia, còn cứu em, anh còn lợi hại hơn em.


Anh ta trêu chọc:
Phong Quang đây là muốn tâng bốc lẫn nhau với anh à?



Không có, không có, lời em nói đều là thật. Mỗi người bên cạnh em đều lợi hại hơn em. Ba em, mẹ em, Tiểu Du, còn có anh trai, còn có anh Phù, ai cũng đều mạnh hơn em nhiều.
Cô cau mày:
Em không biết làm ăn, thành tích lại không tốt, nếu như không có ba mẹ nuôi em, vậy chắc chắn em sẽ không nuôi được chính mình.


Cô không có gì để theo đuổi nhưng cô vẫn có một chút xíu lòng xấu hổ như vậy.

Phù Dương thấy cô phiền não, không nhịn được cười:
Đợi đến đến tương lai, Phong Quang cũng có thể gả cho một người đàn ông tốt. Phong Quang đáng yêu như vậy, anh nghĩ dù khuynh gia bại sản người đó cũng nhất định sẽ nuôi Phong Quang, không để Phong Quang chịu thiệt thòi.



Vậy không phải em chính là người gây tai họa à...
Cô lẩm bẩm.

Cuối cùng Phù Dương cười ra tiếng:
Có lúc anh thật sự muốn xem xem, trong đầu em đựng những thứ gì.



Đại khái... đều là thứ giống những người khác thôi.


Phù Dương lại nở nụ cười:
Cái vấn đề này em có thể không cần trả lời nghiêm túc như vậy.



Ồ...



Anh Phù.
Trong phòng đột nhiên vang lên giọng nói thứ ba.

Phù Dương ngẩn ra một chút, mới xoay người nhìn về phía người đàn ông không biết xuất hiện từ lúc nào, ung dung lễ độ cũng lên tiếng chào hỏi:
Là anh Quý sao


Phong Quang vui vẻ lớn tiếng gọi:
Anh, anh quay lại rồi!



Ừ, anh quay lại rồi.
Quý Miên đi qua Phù Dương, ngồi ở bên cạnh Phong Quang, cầm lấy tay cô một cách tự nhiên.

Phong Quang không hề cảm thấy một loạt động tác này có gì không đúng, bởi vì trước kia, cô cũng thích sán vào cầm tay hắn như vậy:
Anh, sao vừa rồi anh lại rời đi?



Chỉ là ra ngoài nghĩ rõ ràng một số chuyện.



Vậy anh đã nghĩ rõ chưa?



Nghĩ rõ rồi.
Quý Miên cong khóe môi thành một nụ cười đẹp mắt, cười dịu dàng, trong mắt cất giấu một bóng tối không khống chế được.

Phù Dương nhìn Phong Quang rồi lại nhìn Quý Miên, hình như anh ta nhận ra cái gì đó nhưng anh ta chỉ cười không nói.

Phong Quang tưởng chuyện Quý Miên nghĩ chẳng qua là thứ có liên quan đến thí nghiệm của hắn, cho nên cô cũng cao hứng nói:
Anh nghĩ rõ rồi vậy thì tốt.



Đúng thế, anh nghĩ rõ là tốt rồi.
Quý Miên cười như không cười. Có lẽ, sau khi cô biết hắn nghĩ rõ chuyện gì, cô sẽ không nhịn được mà trốn tránh thật xa.

Nhưng nếu như thật sự đến lúc đó, cô cũng không có cơ hội để né tránh nữa rồi.

Mỗi lần lúc nói chuyện, Quý Miên sẽ nhẹ nhàng xoa đỉnh đầu cô, hoặc là nhẹ nhàng vuốt gò má cô. Hắn khống chế tất cả những động tác nhỏ này rất tốt, dùng để kéo tâm trạng của cô, vì thế chểnh mảng bên cạnh vẫn có một người đàn ông khác đứng ở chỗ này.

Phong Quang không phát hiện ra nhưng Phù Dương thì lại có thể. Anh ta là một người ngoài, bởi vì Quý Miên đến, anh ta càng giống một người ngoài không chen vào được hơn, vì vậy anh ta đứng dậy:
Nếu Phong Quang đã có người ở cùng rồi, vậy anh đi trước đây



A?
Lúc này Phong Quang mới ý thức được vẫn có người thứ ba ở đây, cô có chút áy náy, bởi vì cô thật sự quên mất Phù Dương:
Anh Phù phải đi rồi sao?



Anh đến thăm Phong Quang, thấy sắc mặt Phong Quang tốt hơn nhiều rồi, vậy anh cũng yên tâm, có lẽ... Anh Quý, anh có thể tiễn tôi một chút chứ?
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.