• 6,566

Chương 469: Cua đổ anh chàng muốn hủy diệt thế giới (35)



Anh, anh đừng cười nữa!
Phong Quang cắn môi:
Chúng ta mau xử lý những thứ này đi. Em không muốn lâu như vậy mới được nhìn thấy anh, anh đã bị cảnh sát bắt đi mất đâu!



Không cần căng thẳng, sẽ có người xử lý ổn thỏa.
Quý Miên lại lấy một cái khăn tay sạch sẽ khác ra, dịu dàng lau máu tươi dính trên tay cô. Màu máu đỏ dính ở trên đôi tay trắng nõn của cô biến thành màu sắc rất chướng mắt. Hắn không thích, khóe miệng hắn cong lên thành một nụ cười mỉm mê người, an nhàn thoải mái hỏi:
Tại sao Phong Quang lại tan học sớm thế?



Em... em cảm thấy đi học quá nhàm chán, cho nên liền...
Liền trốn học chạy ra ngoài. Học sinh lười biếng là cô đây hiếm thấy có chút ngượng ngùng, nhưng rất nhanh, cô lại nghĩ đến chuyện chính:
Anh, bây giờ em rất lo, lát nữa chính là giờ tan học rồi, ngộ nhỡ có người đi đến đây thì làm thế nào? Anh đừng nói chuyện điềm tĩnh với em như vậy nữa, mau xử lý những thứ này đi được không?



Em sợ anh bị bắt đi như vậy sao?


Cô liều mạng gật đầu.


Phong Quang, em không sợ à?
Quý Miên giảm thấp giọng xuống, dùng giọng nói hơi khàn nói:
Anh đã giết người.



Vậy cũng nhất định là cậu ta phạm sai lầm, anh sẽ không vô duyên vô cớ giết người.


Quý Miên ngẩn ra, khóe mắt hơi cong để lộ ra nhiều tình cảm dịu dàng hơn:
Phong Quang không cảm thấy, sự tín nhiệm của em đối với anh quá nhiều sao?



Không đâu.
Cô cố chấp nói:
Cho dù anh làm chuyện gì, đều sẽ có lý do. Mặc dù... mặc dù em cũng cảm thấy giết người là một chuyện rất kinh khủng nhưng nếu như anh bị giam vào tù, vậy em sẽ cảm thấy càng đáng sợ hơn. Anh... nhà tù là một nơi rất đáng sợ. Em nghe nói ở trong tù, người đàn ông đẹp trai như anh sẽ bị... gì, gì đó. Tóm lại em không muốn anh vào tù.



Gì đó
mà Phong Quang nói khiến cho Quý Miên im lặng một lát. Cho dù xấu xa hơn nữa, hắn cũng sẽ không làm cái đó với người khác. Hắn gập ngón trỏ lại, khẽ nhéo chóp mũi cô:
Em đang nghĩ linh tinh cái gì thế, anh chỉ ‘gì đó’ với Phong Quang thôi. Đây là chuyện anh bảo đảm với Phong Quang.


Sắc mặt cô ửng đỏ:
Vậy... những năm qua, anh chưa từng gì... gì đó với... người phụ nữ khác sao?



Nếu như thứ Phong Quang nói là hành động, anh chưa từng làm gì với những người phụ nữ khác.
Biết cô muốn hỏi cái gì, hắn lại bổ sung một câu:
Đàn ông cũng không có. So với việc tìm người không phải là Phong Quang, anh vẫn quen dùng tay phải của mình hơn. Anh nằm ở trên giường, nhìn ảnh Phong Quang, đọc tên Phong Quang, cũng là một loại hưởng thụ không tệ.


Khuôn mặt phiếm hồng của cô bắt đầu nóng lên, thiếu mỗi đỉnh đầu bốc khói nữa thôi!

Một nam một nữ nói chuyện yêu đương ở bên cạnh một thi thể thế này, phải nói rằng, đây thật sự là một hình ảnh... rất khó có thể dùng lời để diễn tả được.

Vì vậy, hai người đàn ông nhận được mệnh lệnh đến đây đứng ở đầu hẻm, nhất thời rất do dự. Bọn họ rốt cuộc là nên đi vào hay không đây? Nếu không đi vào thì sẽ trái với mệnh lệnh đại ca báo họ qua đây dọn dẹp hiện trường, nếu đi vào sẽ quấy rầy đến đại ca và người tình nhỏ của hắn... hậu quả bọn họ phải tiếp nhận, có lẽ còn nghiêm trọng hơn so với lúc nhiệm vụ thất bại.

May mà, người tình nhỏ mặc đồng phục cấp ba kia của đại ca nhìn thấy bọn họ.

Phong Quang lập tức rời khỏi ngực Quý Miên, liều mạng kéo hắn ra phía sau mình, dùng cơ thể nhỏ bé của mình muốn che cho hắn:
Người này là do tôi giết, không liên quan đến anh ấy!



Phong Quang...



Suỵt!!!
Phong Quang nghiêng đầu nhỏ giọng nói với Quý Miên:
Anh đừng nói gì, em là con gái của ba, cho dù em vào tù rồi, ba cũng sẽ đưa em ra ngoài rất nhanh.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.