• 6,565

Chương 470: Cua đổ anh chàng muốn hủy diệt thế giới (36)


Trái tim Quý Miên lập tức mềm ra, hắn kéo cái tay nhỏ bé của cô, càng nhìn càng cảm thấy khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô vô cùng đáng yêu, cho nên lại không nhịn được sờ một cái:
Bọn họ là người của anh.



Cái gì?
Phong Quang ngơ ngác chớp mắt, sau đó kinh ngạc:
Là người của anh... Vậy bọn họ và anh...


Quý Miên than thở, bất đắc dĩ đổi một cách giải thích khác:
Bọn họ là đàn em của anh.



Đàn em?


Quả nhiên, hai người đàn ông kia khom người cúi đầu:
Chào chị dâu.



Chào hai người...
Phong Quang thầm nghĩ, hoá ra anh đi ra ngoài nhiều năm như vậy, là đi làm đại ca xã hội đen.

Nói thật, hai người đàn ông này rất cao lớn, vốn dĩ đã có chút thô kệch lại cộng thêm bọn họ mặc một thân quần áo màu đen, nói không phải xã hội đen ai mà tin chứ?

Nhưng Phong Quang không biết bọn họ lại nghĩ là... Chậc chậc chậc, cô gái mặc đồng phục cấp ba này chính là người tình nhỏ đại ca nhớ nhung nhiều năm, nhưng rõ ràng cô còn chưa trưởng thành. Đại ca của bọn họ quả nhiên là... lập dị khác người, không giống ai cả!

Đương nhiên, còn có bốn chữ thích hợp hơn, không bằng cầm thú.

Quý Miên mỉm cười:
Quên mục đích tôi gọi hai người đến à?



Đại ca, bọn em sẽ làm ngay!
Hai người đàn ông đồng thanh nói, không dám nhìn Phong Quang thêm nữa, vội vàng mang công cụ ra, không phải là vì giấu thi thể, mà là bắt đầu tạo nên một loại hiện trường khác cho cái người tên là Phù Thanh này.


Giao nơi này cho bọn họ xử lý là được rồi, chúng ta đi thôi.
Quý Miên nhìn thấy ánh mắt không yên tâm của Phong Quang, lại xoa đỉnh đầu cô một cái:
Tin tưởng anh, sẽ không sao đâu.



Vâng...


Hắn dắt tay cô, đi ra khỏi con ngõ mờ tối này.

Lúc hoàng hôn, người trên đường phố cũng dần dần nhiều lên. Cho dù là học sinh tan học hay là nhân viên tan ca, mục đích cũng chỉ có một, chính là trở về ngôi nhà ấm áp trước khi mặt trời lặn.

Nhưng nhà của Quý Miên lại ở đâu chứ?

Phong Quang biết, hắn không coi Hạ gia là nhà của mình, bởi vì hắn luôn có một phần cảm giác bài xích khi ăn nhờ ở đậu. Đây là chuyện Phong Quang sáu tuổi đã có thể cảm nhận được. Bây giờ, sự bài xích của hắn đối với Hạ gia vẫn còn, chỉ là, hắn đã bắt đầu đưa cô vào trong phạm vi lãnh thổ của mình.

Thứ như lãnh thổ này... hình như hơi giống chó sói.


Tại sao lại nhìn anh như vậy?
Quý Miên không thể lơ là ánh mắt mãnh liệt kia của cô, cho nên hắn lên tiếng hỏi.

Phong Quang ôm lấy cánh tay hắn:
Lâu lắm rồi không nhìn thấy anh, cảm thấy anh càng đẹp trai hơn rồi.



Phong Quang cũng xinh hơn rồi... còn trưởng thành nữa.


Cô nghe mà cảm thấy cao hứng, nhưng lại nhìn thấy tầm mắt hắn rơi lên trước ngực mình, không khỏi ôm ngực kêu ầm ĩ lên:
Anh thật xấu xa!


Quý Miên chính trực nói:
Anh là đang khen Phong Quang dậy thì tốt, đây hình như không phải là một chuyện xấu. Phong Quang nên biết là anh học y, anh hiểu rõ cấu tạo cơ thể con người nhất, cho nên lúc nhìn thấy em liền theo thói quen quan sát một chút trước. Đây là bệnh nghề nghiệp.



Vậy anh nhìn thấy những người phụ nữ khác cũng sẽ quan sát một chút như vậy à?


Hai năm không gặp, cô nhóc này đã trở nên sắc bén hơn rất nhiều. Quý Miên dừng bước chân lại, hắn cúi đầu ghé sát bên tai cô, một tay cũng đặt ở bên cổ cô chậm rãi cọ. Người đi đường chỉ tưởng đây là người đàn ông đang sửa sang lại cổ áo cho cô gái yêu sớm nhà nào thôi, nhưng trên thực tế, chỉ có Phong Quang mới biết, hắn đang trêu cô.

Bởi vì lúc hắn cúi đầu xuống, còn cố ý cắn lên tai cô một cái.


Đàn ông quan sát một người phụ nữ là bởi vì hắn có ý tứ với cô ấy, mà anh sẽ chỉ kích động với Phong Quang thôi.


Phong Quang giơ tay lên che mặt, người học y đều nói chuyện xấu xa rất nghiêm túc như vậy sao?
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.