• 6,566

Chương 483: Cua anh chàng tội phạm vũ trụ cấp sss (8)


Phong Quang liếc nhìn người đàn ông đó:
Vậy ông ấy...



Chủ nhân hiện tại của ông ấy là tôi.


Được rồi, đây là chuyện của họ, cô không có quyền can thiệp vào. Trong thế giới mà người máy bay đầy trời này thì chủ nghĩa nhân đạo có vẻ không còn thích hợp nữa. Lập tức, ánh mắt cô dịch chuyển về phía đồ ăn và rượu ngon bày ở trên bàn, không nhịn được phát ra sự tán thưởng:
Mấy ngày nay chị toàn phải ăn đám thực phẩm dinh dưỡng khô khan và vô vị, đây là lần đầu tiên thấy đồ ăn ngon ở nơi này đấy.



Trong bộ não của Số Một có thực đơn của người xưa.
Thấy ánh mắt tò mò của cô, cậu ta lại giải thích thêm một câu:
Là tôi cấy vào.


Quả nhiên, cô liền nói với giọng sùng bái:
Nhóc lợi hại thật đấy!


Nghĩ lại lúc mình ở tuổi của cậu ta, chỉ sợ đang ở đâu đó ôm thú bông chơi trò nhập vai gia đình ấy chứ.

Phong Quang lại hỏi:
Trẻ con ở thế giới này có phải ai cũng giỏi như em không?


Đương nhiên không phải, chỉ có cậu ta mới lợi hại như thế mà thôi.

Đứa bé trai không trả lời mà hỏi ngược lại:
Cô không phải người của thế giới chúng tôi à?



Không phải.
Phong Quang cắt một miếng bò bít tết bỏ vào miệng, mùi vị thịt lâu không được ăn làm cô hạnh phúc tới muốn bay lên, cô ôm mặt nói tiếp:
Chị là từ... ừm, thế giới của mấy ngàn năm trước xuyên tới đây.



Cô là người du hành thời gian.
Đứa bé trai lộ ra vẻ hơi ngạc nhiên.


Người du hành thời gian... Cách gọi này cũng không tồi, có điều chị đây là bị thiên thạch rơi trúng nên mới tới nơi này đấy. Đúng rồi, còn có một cô gái khác cũng xuyên tới đây cùng với chị.



Pháp luật Liên minh Tinh Tế quy định, không cho phép người du hành thời gian xuất hiện, nếu không sẽ giam cầm cả đời.


Tay cầm dao của cô hơi dừng lại, rõ ràng là bị dọa.

Đứa bé trai cười tiếp:
Tuy nhiên, cô là phụ nữ, hẳn sẽ nhận được sự đối xử khác biệt.



Không không không, em có thể đừng nói cho những người khác biết được không?
Phong Quang tỏ vẻ đáng thương nói:
Vừa rồi chị đã đánh cược cả tính mạng để cứu nhóc đó. Hơn nữa nhóc thấy đấy, có phải chị cố ý xuyên qua đâu, nói không chừng một ngày nào đó có thể quay trở lại thế giới của mình thì sao?


Đứa bé trai nghĩ tới khả năng này:
Cô nói cũng đúng, quả thực tôi chẳng cần phải nói ra chuyện này.


Phong Quang âm thầm thở phào, nghĩ thầm không biết Nam Tiểu Tiểu có nói chuyện xuyên không cho Nghiêm Úc biết hay không. Cô ta có vòng hào quang của nữ chính, Nghiêm Úc sẽ không nỡ làm tổn thương tới cô ta, nhưng Phong Quang cô thì khác, cô chỉ là nữ phụ, đến lúc đó có khi Nghiêm Úc sẽ giao nộp cô lên trên cũng không biết chừng.


Phụ nữ luôn được Liên minh bảo vệ rất chu đáo, tại sao một mình cô lại xuất hiện trong địa bàn của Trùng Tộc thế?



Chị... bị tách ra khỏi bạn của mình.
Tâm tình cô hơi phức tạp. Phải biết rằng, cho dù bạn có thích những người kia hay không, nhưng khi mình trở thành người bị vứt bỏ lại thì tâm tình sẽ nảy sinh ít nhiều sự bất mãn.

Nhưng rất nhanh cô đã gạt bỏ đi sự bất mãn này, Nghiêm Úc là nam chính, đương nhiên sẽ lựa chọn cứu Nam Tiểu Tiểu rồi.

Đứa bé trai lại mỉm cười:
Vậy giờ cô tính toán tới nơi nào?


Đi đâu ư?

Phong Quang nhìn ra dải ngân hà sáng lấp lánh bên ngoài, có quá nhiều hành tinh trong vũ trụ này, nhưng cô lại chẳng hề biết được đâu mới là hành tinh được gọi là hành tinh ngục giam cả.

Cô thở dài:
Chị chẳng biết đi đâu cả, hay là em tạm thời thu nhận chị được không?



Không đi tìm bạn của cô à?
Đứa bé như thể cố tình nhắc tới, lại như thuận miệng hỏi ra.


Thực ra... Chị và bọn họ cũng không tính là bạn. Bọn họ thấy chị là nữ nên mới muốn thu nhận chị thôi, đi theo bọn họ còn không bằng chị tự mình lang bạt thì hơn.
Trên thực tế là cô muốn đi tìm người đàn ông có tên Diệp Mạt kia, có Nghiêm Úc bọn họ ở bên cạnh, căn bản không tiện hành động cho lắm.


Tôi có thể đưa cô trở về, chỉ là... đến lúc đó cô đừng sợ hãi là được.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.