Chương 658: Cua đổ người đàn ông có đuôi rắn (55)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 747 chữ
- 2022-02-08 03:44:08
Tôi không đùa với em.
Trên khuôn mặt hoàn mỹ của Vân Tế thiếu đi nụ cười mà tràn đầy vẻ nghiêm túc làm người ta run sợ, hắn nói:
Cho dù em nghĩ như thế nào, thì hôm nay… tôi phải nói rõ tất cả với em.
Vậy sao? Học trưởng muốn nói với tôi cái gì?
Phong Quang cười híp mắt nhìn hắn, giống như đang đợi hắn kể một câu chuyện thú vị.
Sự thờ ơ của cô thành công làm cho hắn ngừng thở, nhưng rất nhanh, hắn lại cầm lấy cổ tay cô, ép cô tựa lưng lên cây, mà hắn thì chặn trước người cô.
Phong Quang bị động tác bất ngờ này của hắn dọa, cũng cảm nhận được một phần uy hiếp vô hình, cô lạnh lùng nói:
Vân Tế, anh muốn làm gì?
Cuối cùng em cũng chịu nghiêm túc rồi à?
Vân Tế hài lòng cười:
Không phải học trưởng gì hết, tôi muốn em nghiêm túc gọi tên tôi.
Anh đừng có quá đáng!
Cô đã không còn kiên nhẫn với hắn ta.
Hắn coi sự phản cảm trong mắt cô thành biểu hiện của sự chú ý, khẽ cong khóe môi lên:
Em không muốn biết sao? Tại sao ngày đó tôi lại lựa chọn Hạ Yên Vũ?
Tôi đã biết rồi, anh thích em ấy.
Không sai, tôi thích cô ấy.
Vân Tế thừa nhận:
Từ năm trăm năm trước, khi cô ấy ở bên cạnh Ma quân, thỉnh thoảng cũng sẽ xuất hiện ở trong tầm mắt tôi. Phong Quang, em từng nghe Tử Vi chân quân nói đến Long Nữ Đông Hải chưa?
Sắc mặt cô có chút vi diệu, trong đầu nghĩ:
Khốn khiếp, mình đây không phải là Long Nữ Đông Hải sao?
Nhưng cô vẫn nhịn được:
Nghe rồi…
Nhũ danh của cô ấy là A Noãn. Đối với những con ma sống ở trong bóng tối chúng tôi, cô ấy thật sự giống như ánh mặt trời ấm áp, mặt trời sẽ làm người ta không nhịn được mà đến gần, nhưng nếu đến quá gần cũng sẽ bị thiêu đốt.
Nói đến đây, Vân Tế khẽ cười một tiếng, dường như đang hoài niệm về Long Nữ, cũng dường như đang hoài niệm về mình của khi đó:
Trong mắt cô ấy chỉ có Ma quân, nhưng trong mắt Ma quân chỉ có thống nhất tam giới, tôi thường xuyên nghĩ, tại sao cô ấy không chịu quay đầu lại nhìn tôi một cái? Chỉ cần cô ấy bằng lòng, tôi có thể lựa chọn rời khỏi Ma giới, vứt bỏ hết tất cả đi cùng cô ấy.
Phong Quang khẽ chớp mắt. Vào năm trăm năm trước, cô không hề nhận ra người đàn ông này có tình cảm gì khác thường với mình. Khi đó, cô là một người xuyên không mất đi ký ức, chỉ tâm tâm niệm niệm một mình Quân Dục, đương nhiên là cô sẽ không chú ý tới những người khác rồi.
Vân Tế tiếp tục nói:
Năm trăm năm sau, tôi và Ma quân cùng đi đến bên cạnh A Noãn chuyển thế, nhưng mà lại không ngờ sẽ có hai A Noãn…
Anh và Quân Dục đều xác định Yên Vũ chính là chuyển thế của A Noãn, không phải sao?
Không sai.
Vân Tế khẽ híp đôi mắt phượng hẹp dài lại, ý cười thản nhiên đều đã bị đau khổ thay thế:
Phong Quang, từ sau khi quen em, tôi thường xuyên nghĩ… tại sao em không phải là A Noãn? Nếu như em là A Noãn, vậy thì tốt biết bao?
Quân Dục muốn A Noãn, Vân Tế cũng muốn A Noãn, nhưng Quân Dục là vua, Vân Tế là thần, A Noãn lại chỉ có một, nhưng vua tôi thì đã thế nào? Vân Tế không hề định nhượng bộ nữa. Nếu như Quân Dục đã tìm đến Hạ Yên Vũ rồi, vậy hắn sẽ tìm Hạ Phong Quang. Nếu như Phong Quang là A Noãn thì tốt nhất, nếu như cô không phải, vậy hắn cũng có thể mượn Phong Quang để tiếp cận Yên Vũ.
Hắn từng nói, hắn là ma, là một con ma không chừa một thủ đoạn nào. Vân Tế đã tính toán tất cả rất hoàn mỹ, duy chỉ sót một chuyện, đó chính là Phong Quang không có cách nào phản kháng với sức hấp dẫn của hắn, nhưng hắn không thể thích Phong Quang, bởi vì… người hắn thích là A Noãn.