• 6,566

Chương 722: Ngoại truyện: tô phạt (2)


Vẻ mặt người đàn ông kia không thay đổi:
Thế nên, ngươi mới ra đời.


Đúng thế, thay vì nói Tô Phạt là virus thì không bằng nói Tô Phạt chính là một bộ phận được tách ra ra từ ý thức của người đàn ông này, bởi vì hối hận nên trong đầu óc của hắn mới vô tình sinh ra một người vạn năng có khả năng đền bù hết thảy.

Mà người vạn năng Tô Phạt này, cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, cho dù Phong Quang xảy ra chuyện bao nhiêu lần, Tô Phạt cũng có năng lực khiến cô sống lại một lần nữa, trở về bên người hắn. Bởi vì ở thế giới này chẳng có chuyện gì là Tô Phạt không làm được cả.

Hắn có thân phận cao nhất trong tam giới này cũng không phải không có lý do. Ánh mắt người đàn ông mặc áo blouse trắng không khỏi tối sầm lại. Khi ý thức muốn đền bù của hắn muốn xâm nhập vào thế giới này thì cốt truyện đã coi như bị tan vỡ, vòng tuần hoàn chết đi sống lại của Phong Quang cũng bắt đầu hồi sinh.


Không thể tin tưởng hắn.


Đây là tin tức mà hắn đã tiết lộ cho Phong Quang ngay khi ý thức bị trấn áp, mục đích chỉ ở chỗ muốn cho Phong Quang có cảm giác không tin tưởng, tất cả sự vận chuyển của thế giới này đều được lấy Phong Quang làm cơ sở. Chỉ cần cô không tin tưởng vào Tô Phạt thì nói một cách khác, tác động phệ khí mà Tô Phạt gieo vào trong đầu cô cũng sẽ bị giảm xuống.

Nhưng hắn không ngờ, Tô Phạt sẽ lấy Tiếu Tiếu - đứa con gái mà Phong Quang yêu thương nhất ra. Sự xuất hiện của Tiếu Tiếu khiến tâm tình của Phong Quang bình ổn hơi nhiều, vì thế, hắn không thể đánh thức được nhận thức của Phong Quang với mình từ trong phệ khí của Tô Phạt được.

Thực ra, cái gọi là trấn áp chính là một loại ám thị tinh thần, hắn vẫn luôn tồn tại trong đầu óc Phong Quang, nhưng Phong Quang lại không hề cảm nhận được sự tồn tại của hắn. Thế nên cô cũng chẳng thể nào nghe được âm thanh của hắn, cũng không ý thức được sự tồn tại của hắn.

Ám thị tinh thần: một loại ảnh hưởng tâm lí, hướng khiển người khác hành động, suy nghĩ theo ý mình bằng các thuật tâm lý.

Nhưng qua thời gian về lâu về dài, kiểu gì Phong Quang cũng sẽ cảm thấy thấp thỏm bất an, bởi vì sau khi cô nhớ ra thân phận người xuyên không của mình, một khi đã hoàn thành nhiệm vụ thì cô sẽ phải rời khỏi thế giới này. Nhưng giờ cô mãi không thể rời khỏi, Hệ thống chủ cũng mãi không thấy xuất hiện trở lại, sự thấp thỏm bất an của cô sẽ dần lớn lên, hắn sẽ có cơ hội xuất hiện một lần nữa.

Nhưng hắn đã quên mất, Tô Phạt có thể không ngừng làm Phong Quang trùng sinh, lại làm cô mất đi trí nhớ. Chỉ cần khi Phong Quang thấp thỏm, âu lo thì Tô Phạt có thể lựa chọn để Phong Quang trùng sinh một lần nữa. Lần này, Tô Phạt làm rất hoàn mỹ, bởi vì hắn không đưa Tiếu Tiếu đi mà hắn để Tiếu Tiếu ở lại bên cạnh Phong Quang.

Phong Quang có lẽ sẽ cảm thấy bất an với người lạ hoặc vật lạ, sau đó trong lòng nảy sinh sự hoài nghi. Nhưng nếu có Tiếu Tiếu thì lại khác, máu mủ tình thâm sẽ làm cho cô luôn có cảm giác rất an tâm, có thể cô sẽ không tiếp nhận Tô Phạt nhanh như thế một lần nữa, nhưng chỉ cần có Tiếu Tiếu, chỉ cần Tiếu Tiếu ở đâu thì Phong Quang sẽ thử tiếp nhận những thứ liên quan tới con bé.

Ví dụ như phụ thân của Tiếu Tiếu, cũng là trượng phu của Phong Quang.


Ngươi rất thông minh.
Người đàn ông chân thành khen ngợi một câu. Thực ra, nếu suy nghĩ sâu xa thì câu khen này cũng là khen chính hắn mà thôi, bởi vì phương thức tư duy của Tô Phạt và hắn giống nhau. Khóe mắt hắn không khỏi nhướng lên:
Ép ta phải tự mình xuất hiện tới gặp ngươi, đây là sai lầm lớn nhất mà ngươi phạm phải.


Khóe môi Tô Phạt giương lên:
Thật sao? Ngươi chiếm hữu Phong Quang ở trong thế giới hiện thực, còn ta và Phong Quang bên nhau lâu dài trong thế giới này, chẳng phải rất công bằng hay sao?



Ngươi biết, nếu Phong Quang tiếp tục chìm sâu trong thế giới này thì cô ấy sẽ vĩnh viễn không thể tỉnh lại nữa.



Thế giới này có Tiếu Tiếu, còn có cả ta, Phong Quang không cần phải tỉnh lại.


Người đàn ông thở dài, miễn cưỡng bày ra dáng vẻ một người cha tốt, nói:
Nhưng Tiếu Tiếu của ta và Phong Quang, cô bé chỉ mới bốn tuổi kia còn đang chờ mẹ nó tỉnh lại. Mr. Virus, ta rất xin lỗi, ngươi đã đến thời khắc phải kết thúc rồi.


Theo âm thanh của hắn cất lên, không gian màu trắng lại trở thành màu đen kịt.

Một lần nữa khi ánh sáng khôi phục lại thì chỉ còn một người đàn ông đứng ở nơi này, hắn nhắm mắt lại, giơ tay đỡ trán, trầm mặc hồi lâu rồi đột nhiên khóe môi nhếch lên một nụ cười.

Nói đến cùng, Tô Phạt cũng chỉ là một bộ phận nhỏ trong ý thức của hắn mà thôi.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.