Chương 821: Cua đổ thái tử điện hạ thất thế (45)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 860 chữ
- 2022-02-08 08:13:31
Chu Hạnh nói một câu
Không cần lo lắng
, sau đó triệu cung nữ tới rửa mặt, chải đầu, trang điểm cho Phong Quang. Sau khi nhìn thấy Phong Quang mặc trang phục lộng lẫy xuất hiện, hắn lại giơ tay bảo cung nữ đổi cho Phong Quang một bộ váy áo giản dị hơn, trang điểm cũng không cần quá cầu kỳ.
Trước khi tiến vào Ngự thư phòng, Chu Hạnh nói khẽ với cô:
Cố gắng cúi thấp đầu là tốt nhất.
Tuy Phong Quang khó hiểu nhưng vẫn cứ gật đầu, hắn bảo cô làm thế nào thì cô sẽ làm theo như thế.
Ngự thư phòng cực kỳ rộng, người đàn ông có tuổi mặc long bào buông bút đang phê tấu chương xuống, cười bảo hai người không cần đa lễ, sau đó cảm khái nói:
Tính ra, trẫm cũng đã không gặp Thái tử hơn một năm rồi, giờ gặp lại, thấy con đã lập gia đình, có thêm Thái tử phi ở bên bầu bạn, trẫm cũng thấy yên tâm hơn rất nhiều.
Người đàn ông này là Hoàng đế đương triều, Chu Lệ.
Đa tạ phụ hoàng đã quan tâm.
Thái độ của Chu Hạnh không kiêu ngạo, không siểm nịnh, không vui vẻ mà cũng chẳng lạnh nhạt.
Dáng vẻ cha hiền mà Chu Lệ biểu hiện ra cũng chẳng có biến hóa gì, ông ta nhìn về phía nữ tử trước sau vẫn luôn cúi đầu, hòa ái hỏi một câu:
Ngươi chính là tiểu thư Hạ gia đã khiến Thái tử của chúng ta phải chung tình đúng không, bây giờ thì phải gọi một tiếng Thái tử phi rồi.
Vâng, thần thiếp bái kiến Bệ hạ.
Chỉ nghe giọng nói trong trẻo thanh thúy cũng biết là một giai nhân tuyệt sắc rồi.
Chu Lệ hỏi:
Tại sao Thái tử phi cứ cúi gằm mặt mãi như thế?
Chu Hạnh thong dong đáp lại:
Phong Quang nhát gan, lần đầu gặp phụ hoàng nên trong lòng rất sợ hãi, mong phụ hoàng không vì thế mà thấy phiền lòng.
Phong Quang rất phối hợp mà càng cúi đầu thấp hơn, tay siết chặt cái khăn, bày ra tâm trạng y như lời Chu Hạnh vừa nói.
Chu Lệ cũng không truy xét, Hạ Phong Quang có xuất thân là con gái của thương nhân tại một huyện nhỏ, chưa từng trải việc đời, sợ hãi khi đối mặt với Hoàng đế cũng là chuyện bình thường. Thế là ông ta lại bày ra vẻ mặt hiền từ, nói:
Thái tử phi không cần sợ hãi, trẫm tự cho mình là người rất bình dị, gần gũi.
Thời gian này nhi thần không ở trong cung, nhìn thấy sức khỏe phụ hoàng vẫn còn rất tốt thì thấy rất vui mừng.
Chu Hạnh mỉm cười, lặng lẽ chuyển chủ đề.
Ôi, trẫm giờ cũng lớn tuổi rồi, sức khỏe càng ngày càng kém.
Chu Lệ cảm thán một câu, sau đó lại vui mừng nói:
Cũng may rốt cuộc thì người mà trẫm phái ra ngoài cung đi tìm Nhị hoàng đệ của con bao nhiêu năm đã có kết quả, đây chính là chuyện khiến trẫm vui vẻ nhất những ngày này.
Chu Hạnh rũ mắt cười khẽ:
Đúng thật là chuyện vui mừng.
Trẫm định ba ngày nữa sẽ tổ chức một bữa tiệc trong cung, vừa là tiệc tẩy trần cho con, cũng vừa là tiệc đón chào Nhị hoàng đệ của con, đến lúc đó con nhất định phải tới dự đấy.
Tất nhiên nhi thần sẽ tới tham dự rồi.
Cung yến lần này sẽ tuyệt đối không đơn giản.
Ra khỏi Ngự thư phòng, đi trong hoàng cung, Phong Quang vừa đẩy xe lăn vừa đau khổ suy tư, nhưng cái đầu này của cô chẳng nghĩ ra được gì hết.
Trái lại cô lại cùng ba người khác không hẹn mà gặp.
Người đàn ông đi đầu thoạt nhìn trầm mặc ít nói, gương mặt người phụ nữ ở bên cạnh lại đầy khí khái, cái bụng đã phình to khiến nàng ta có thêm một phần dáng vẻ hiền từ của người sắp làm mẹ. Đi sau cùng là một ông già, ăn mặc quần áo đạo sĩ đẹp đẽ quý giá, sau khi nhìn thấy Phong Quang thì không khỏi nhìn cô thêm vài lần.
Người đàn ông trẻ tuổi kia ngạc nhiên một hồi, sau đó buột miệng thốt lên:
Hạ tiểu thư?
Ngay cả người phụ nữ bụng to cũng vô cùng kinh ngạc.
Chân mày Phong Quang giật giật, trong lòng đang không ngừng chửi ầm lên, có cần trùng hợp thế này không? Ở đây mà cũng có thể chạm mặt nam nữ chính nữa là sao?
Chu Hạnh khẽ cười:
Không biết hai vị này là?
Phong Quang sửng sốt một chút, sau đó nghĩ tới chuyện hắn chưa từng gặp hai người này thì lập tức giải thích:
Đây là Dương Kiếp Dương công tử và Trần Hồng Đậu Trần cô nương. Trước kia bọn họ là người khám nghiệm tử thi và bổ khoái ở huyện Đồng, không hiểu tại sao bây giờ...
Cô cũng không rõ lắm thân phận hiện tại của hai người đó là gì nữa.