• 2,105

Quyển 7: Thợ săn trong chiều tối - Chương 17


Số từ: 1982
dịch : Đặng Phi Bằng
nguồn : NXB trẻ
Tôi vàHarkat thức dậy khoảng một hai tieቷng trước hoàng hôn, roቹi đi quanh trại với Evra và
Shancus. Tôi khoái chı́vı̀Evra laቷy tên mı̀nh đặt cho con trai đaቹu lòng, nên hứa sẽgửi quà sinh
nhật cho thaኁng bé, neቷu cótheቻ. Nó muoቷn tôi cho nó một con nhện – nhưng Evra keቻcho nó nghe
veቹQuýbàOcta – nhưng tôi không có ýđịnh gữi cho nó một trong soቷnhững con nhện độc ở núi
Ma-cà-roቹng. Vı̀tôi đãtừng neቷm mùi đau đớn của một con nhện độc gây ra.
Gánh Xieቷc Quái Dị raቷt gioቷng trước đây. Thêm vài trò mới, một hai die

n viên cũra đi. Nhưng
gaቹn như va

n như trước. Mặc dù gánh xieቷc không thay đoቻi, nhưng tôi đãthay đoቻi. Khi còn ở đây,
tôi còn nhỏ – ı́t ra là veቹngoại hı̀nh – vàmọi người cư xử với tôi như một đứa trẻ. Bây giờ không
như theቷnữa. Dùtrông tôi không giàhơn nhieቹu, nhưng chaቿc có đieቹu gı̀khác ở tôi, vı̀họ không
còn nói với tôi theo kieቻu beቹtrên nữa.
Tuy đãhành động như một người trưởng thành từ nhieቹu năm, nhưng đây làlaቹn đaቹu tôi thật
sự nghı̃, mı̀nh đãthay đoቻi quánhieቹu và chaኃng bao giờ còn cótheቻtrở lại những ngày tươi sáng
của tuoቻi thơ đượ c nữa. Bieቷt bao laቹn ông Crepsley đãbảo tôi (nhaቷt lànhững khi tôi phàn nàn
sao mı̀nh lâu trưởng thành quá), sẽcó một đêm tôi ước mong đượ c trẻthơ lại. Tuoቻi thơ của tôi
kéo dài quálâu, nhưng chı̉trong một hai năm, thanh taቻy đãtoቷng khứ cả máu người vàtuoቻi thơ
khỏi tôi.
Evra hỏi:
-Cậu traቹm ngâm gı̀theቷ?
Tôi thở dài:
-Tôi đang nghı̃làđãcó bieቷt bao đieቹu thay đoቻi. Anh đãlaቷy vợ, có con. Tôi thı̀với những lo âu
của riêng mı̀nh. Trước kia, đời soቷng đơn giản hơn nhieቹu.
-Tuoቻi thơ luôn đơn giản. Tôi thường bảo Shancus khi lớn lên đieቹu đó không còn nữa, nhưng
nó không tin.
-Chúng ta già roቹi, Evra.
-Chưa đâu. Chúng ta chı̉đang giàhơn trước. Với tôi thı̀maቷy chục năm nữa mới là già. Còn
cậu thı̀...maቷy theቷkỷnữa.
Đúng vậy, nhưng tôi không theቻrũbỏ cảm giác mı̀nh bo

ng giàđi sau một đêm. Vı̀hơn hai
mươi lăm năm tôi đãsoቷng và suy nghı̃như một đứa trẻ. – Darren Shan, cậu béOƹng Hoàng! –
nhưng bây giờ tôi khơng còn cảm thaቷy mı̀nh làmột đứa trẻnữa.
Oƹng Crepsley baቿt gặp chúng tôi đang ngoቷn ngaቷu doቹi nóng quanh lửa trại. Truska đãnaቷu và
đang bày ra. Oƹng ma-cà-roቹng laቷy một khúc, cám ơn cô, roቹi chı̉caቿn hai mieቷng đãnuoቷt gọn khúc
doቹi.
-Ngon tuyệt.
Vừa lieቷm môi vừa nói, roቹi quay sang tôi, ông hỏi:
-Cháu có muoቷn lên sân khaቷu toቷi nay không? Oƹng Hibernius bảo chúng ta cótheቻtrı̀nh die

n
đaቷy.
-Không còn QuýbàOcta nữa. Chúng ta sẽlàm gı̀?
-Ta sẽlàm trò ảo thuật như laቹn đaቹu gia nhập Gánh Xieቷc Quái Dị, còn cháu làm phụ tá cho ta.
Với sức mạnh vàtoቷc độ của ma-cà-roቹng, chúng ta cótheቻlàm đượ c nhieቹu tròthật sự haቷp da

n.
-Không bieቷt, lâu quá roቹi, cháu có bịkhớp sân khaቷu không.
-Vớ vaቻn. Cháu sẽlàm đượ c. Ta không chaቷp nhận lời từ choቷi đâu.
-Neቷu ông đãquyeቷt định...
-Ra trước công chúng, caቹn tươm taቷt một chút. Móng tay, đaቹu tóc cho đáng hoàng.
Truska nói ngay:
-Đeቻtôi lo vụ đó cho. Tôi va

n còn giữbộ đoቹhải tặc cũcủa Darren. Cótheቻsửa lại cho vừa.
-Chị va

n còn giữbộ đoቹđó sao?
Tôi hỏi vànhớ lại mı̀nh đãsung sướng bieቷt bao khi Truska đan cho bộ đoቹhải tặc sau ı́t ngày
gia nhập gánh xieቷc. Tôi đãphải bỏ lại bộ đoቹdiêm dúa đó khi theo ông Crepsley lên Núi Ma-cà-
roቹng.
Truska mı̉m cười:
-Chị giữđoቹraቷt toቷt. Cótheቻđêm nay không kịp đâu, nhưng ngày mai chị sẽsửa xong. Chừng
một tieቷng nữa, đeቷn chịđo cho.
Oƹng hoàng Vancha ganh tịkhi nghe thaቹy tròtôi saቿp trı̀nh die

n. Oƹng làu bàu:
-Còn ta? Ta cũng bieቷt chút đı̉nh ảo thuật. Sao ta không theቻdie

n chứ?
Oƹng Crepsley bảo:
-Lên sân khâu làphải thanh nhã, lịch sự. Ngài thieቷu một chút...je ne sais quoi![2]
Tôi nói:
-Cháu không hieቻu là gı̀. Nhưng cháu nghı̃, có một vai hoàn hảo dành cho ông hoàng.
Vancha tươi rói:
-Thaቷy chưa? Thaኁng nhỏ có con maቿt raቷt tinh đời.
Tôi tieቷp:
-Oƹng hoàng cótheቻtrı̀nh die

n mở màn với...Người Sói. Đóng vai như hai anh em.
Oƹng ta lườm tôi, trong khi ông Crepsley, Harkat vàTruska cười nghiêng ngửa.
-Mi quá ranh ma roቹi đó.
Nói xong ông haቹm haቹm bỏ đi, tı̀m người khác đeቻquát tháo.
Tới giờ hẹn, tôi tới đeቻTruska caቿt tóc vàđo quaቹn áo. Evra và Shancus cũng đi sửa soạn cho
màn die

n. Còn Harkat phụ giúp ông Crepsley tı̀m đạo cụ.
Vừa tı̉a tóc tôi, Truska vừa hỏi:
-Cuộc soቷng của em cótoቷt không?
-Tệ hơn thı̀có.
-Vancha bảo, bây giờ em đãlàmột ông hoàng.
-Đáng lẽông ta không nên cho ai bieቷt thı̀hơn.
-Đừng sợ. Chị sẽgiữkı́n chuyện này. Chị vàVancha làbạn cũ. Oƹng ta bieቷt chị cótheቻgiữbı́
mật.
Hạ thaቷp cây kéo, Truska nhı̀n tôi khác lạ:
-Từ khi xa gánh xieቷc, em có gặp lão Tı́Nịkhông?
-Câu hỏi hơi lạ đaቷy.
-Maቷy tháng trước, lão ở đây. Tới gặp Hibernius.
-Oቺ!
Chaቿc lão tới đây trước chuyeቷn lên Núi Ma-cà-roቹng-Sau chuyeቷn thăm của lão. Hibernius tỏ ra
lo laቿng. Oƹng ta bảo, thời gian u ám đang ở trước chúng ta. Oƹng ta khuyên chịnên veቹnhà, cótheቻ
sẽan toàn hơn.
-Oƹng aቷy có nói gı̀veቹ...
Tôi thaቷp giọng, tieቷp:
-...veቹChúa teቻMa-cà-chớp, hay ChủNhân của Bóng Toቷi không?
Truska laቿc đaቹu:
-Không. Oƹng aቷy chı̉nói làtaቷt cả chúng tôi sẽcó những đêm dài đaቹy khaቿc nghiệt, nhieቹu cuộc
chieቷn sẽxảy ra với raቷt nhieቹu người cheቷt, sau đó mới tới hoቹi keቷt thúc.
Nói xong, Truska tieቷp tục caቿt tóc, roቹi đo quaቹn áo cho tôi.\Ra khỏi xe, trên đường đi tı̀m ông
Crepsley, tôi suy nghı̃veቹnhững gı̀Truska nói. Có lẽvı̀mãi suy nghı̃, hay vı̀tı̀nh cờ, chân tôi
bước thaኃng tới xe của ông Cao. Dù sao, maቷy phút sau, tôi thaቷy mı̀nh lảng vảng bên ngoài xe, cân
nhaቿc tı̀nh hı̀nh: có nên hỏi ông ta veቹchuyện đó không. Tôi đang đứng đaቿn đo, cửa chợt mở, ông
Cao vàEvanna xuaቷt hiện. Bàphùthủy mặc áo choàng đen, gaቹn như chı̀m la

n vào bı́ong toቷi.
Oƹng Cáo nói:
-Tôi hy vọng bà sẽkhông làm chuyện này. Ma-cà-roቹng từng làbạn toቷt của chúng ta. Chúng ta
caቹn giúp họ.
-Hibernius, chúng ta không theቻủng hộ phe nào. Địa vị của chúng ta không theቻquyeቷt định
vòng xoáy của định mệnh đượ c.
-Nhưng...nhiệt tı̀nh ôm laቷy những kẻkia đeቻđàm phán...Tôi không thı́ch.
Evanna va

n khăng khăng:
-Chúng ta phải giữtrung lập. Không làđoቹng minh, cũng chaኃng làđoቷi thủ giữa những sinh vật
của đêm toቷi. Neቷu ông hay tôi đứng veቹmột phe, chúng ta cótheቻhủy hoại taቷt cả. Chừng nào
chúng ta còn quan tâm, phải coi hai phe cân baኁng, không toቷt mà cũng chaኃng xaቷu.
Oƹng Cao thở dài:
-Bànói đúng, tôi đãgaቿn bó với Larten quálâu, nên đãđeቻcho tı̀nh bạn che mờ lýtrı́.
-Keቷt bạn với họ, chaኃng có lo
ችi gı̀. Nhưng chúng ta không đượ c đeቻchuyện cánhân chen vao,
cho đeቷn khi tương lai sáng tỏ.
Nói xong bàhôn lên máông Cao roቹi ra khỏi trại – tôi không bieቷt baኁng cách nào một người
quáthaቷp vướn noቻi tới má gnười quá cao, nhưng bàta đãlàm đượ c đieቹu đó. Mật không vui, ông
Cao đứng nhı̀n theo, roቹi đóng cửa trở lại với công việc.
Tôi đứng im tại cho
ች, ôn lại cuộc đàm thoại lạ lùng của hai ngưoቹi. Tôi không bieቷt chaቿc toàn bộ
những gı̀đang xảy ra, nhưng tôi đoán Evanna saቿp làm một việc màông Cao không thı́ch – một
việc hı̀nh như là chuyện chaኃng lành cho map-cà-roቹng.
Làmột ông hoàng, đáng lẽtôi nên chờ Evanna trở lại, công khai hỏi bàta veቹcuộc chuyện trò
của họ. Với địa vị của tôi, nghe lén là không đượ c đàng hoàng, lén lút theo bàta ra khỏi trại lại
càng thôlậu. Nhưng cư xử đàng hoàng vàphép lịch sự chưa bao giờ đượ c xeቷp hạng cao trong
bảng ưu tiên của tôi. ThàđeቻEvanna coi thường – thậm chı́trừng trị vı̀hành động vôle

của tôi –
mà cótheቻbieቷt bàta đang định làm gı̀, hơn làđeቻbàta chuoቹn thoát, roቹi gặp chuyện xaቷu baቷt ngờ
xuaቷt hiện.
Rũbỏ đôi giày, tôi vôi ra khỏi trại, dõi theo đı̉nh mũtrùm đaቹu của bà vừa khuaቷt sau một
thân cây đàng xa, roቹi tôi coቷgaቿng thật lặng lẽ, phóng theo.
Theo kịp Evanna không de
ች. Bàta di chuyeቻn lẹ như chớp, không đeቻlại một daቷu veቷt trên
đường. Neቷu cuộc rượt đuoቻi này cứ tieቷp tục, chaቿc tôi sẽmaቷt dạng bàta, nhưng sau khoảng ba
boቷn cây soቷ, bàđứng lại thở, bước tới một lùm cây nhỏ, huýt sáo, roቹi bước vào trong.
Chờ maቷy phút, không thaቷy bàtrở ra, tôi tieቷn sát lùm cây, laቿng nghe. Không nghe đượ c gı̀,
càng thêm tò mò, tôi lách qua những thân cây. Neቹn đaቷt aቻm che daቷu đượ c tieቷng chân tôi, nhưng
tôi không dám lieቹu lı̃nh: thı́nh giác Evanna thı́nh chaኃng kém gı̀ma-cà-roቹng, tieቷng một cành cây
nhỏ gãy cũng đủ báo cho ba ta bieቷt sự hiện diện của tôi.
Tieቷn tới, tôi nghe thaቷy tieቷng trò chuyện nho nhỏ. Phı́a trước có nhieቹu người, nhưng họ chı̉
thı̀thaቹm, tôi ở quá xa, không nghe đượ c họ nói gı̀. Rón rén lại gaቹn hơn, sau cùng tôi đãnhận ra
một nhóm bóng đen giữa lùm cây. Sợ bịlộ diện, tôi ngoቹi xuoቷg chăm chú nhı̀n vàlaቿng tai nghe.
Những câu nói đứt khoảng phát qua một lớp vải che miệng. Thı̉ng thoảng cótieቷng cười, nhưng
họ cũng thận trọng, không cười lớn.
Dần dần mắt tôi quen với bóng tối, và đã có thể nhận ra hình dạng những cái bong. Ngoài
Evanna – bóng của bà ta không thể nào lầm được – tôi đếm tất cả là tám người vừa nằm vừa
ngồi. Tám người to lớn lực lưỡng, người thứ tám – gầy gò, đội mũ trùm đầu, mặc áo choàng kín
mít – đang phục vụ đồ ăn và nước uống cho cả nhóm. Trông họ có vẻ đều là đàn ông.
Vì khoảng cách và bóng tối, tôi không thể biết gì hơn. Chỉ có cách tiến lại thật gần, hay trăng
sáng tỏ. Ngước nhìn bầu trời đầy mây qua những cành cây rậm rạp, tôi thấy không có chút hy
vọng nào. Lặng lẽ đứng dậy, tôi bắt đầu quay trở lại.
Đúng lúc đó người hầu thắp một ngọn nến.
- Tắt ngay đi, đồ ngu.
Một người trong đám kia quát lên. Một bàn tay mạnh mẽ gạt phăng cây nến xuống đất và
một bàn chân chà đạp lên.
Người hầu lí nhí nói:
- Xin lỗi. Tôi tưởng chúng ta được an toàn khi có công nương Evanna.
Người đàn ông vạm vỡ nạt ngay:
- Chúng ta không bao giờ được an toàn. Nhớ điều đó và đừng phạm sai lầm thêm một lần
nữa.
Tất cả lại tiếp tục cuộc chuyện trò với Evanna, giọng thì thầm bí ẩn, nhưng tôi không còn
quan tâm đến những gì họ nói nữa. Trong mấy giây dưới ánh sáng nến, tôi đã thoáng thấy làn
da tía, những đôi mắt và mái tóc đỏ, và biết đám người này là cái gì, và vì sao Evanna đã tỏ ra
quá lén lút như vậy – bà ta đến gặp gỡ với một nhóm ma-cà-chớp!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Những câu chuyện kỳ lạ của Darren Shan.