• 1,980

Quyển 10 : Hồ linh hồn - Chương 18


Số từ: 1883
dịch : Đặng Phi Bằng
nguồn : NXB trẻ
Đứng cheቷt lặng trên ban thờ, chúng tôi bị hai maቿt long lanh ma quái của Quái Nhân thôi
mien. Trong khi đó, thân theቻnó giãn ra, đaቹu vươn cao gaቹn 2 mét, cong ra sau. Nó đang sửa soạn
taቷn công, nhưng vı̀ vươn đaቹu lên, maቿt nó rời khỏi chúng tôi. Chúng tôi chợt tı̉nh và nhận ra
chuyện gı̀saቿp xảy ra. Chúng tôi vội buông mı̀nh xuoቷng sàn vừa khi quái vật taቷn công.
Một cái nanh dài của Quái Nhân đâm trúng giữa xương bả vai khi tôi chạm mặt sàn. Nó đâm
qua thịt và rạch xuoቷng tới lưng. Thét lên vı̀đau và sợ hãi, tôi lăn sang một bên khi con quái rút
nanh lại, vàtrườn tới sau trụ pha lê.
Voቹtrượt tôi, Quái Nhân roቷng lên như một đứa trẻ khoቻng loቹkêu la giận dữ, roቹi quay sang
phı́a Harkat. Harkat đang naኁm ngửa, mặt và bụng phơi ra như một mục tiêu hoàn hảo. Quái
Nhân vươn người taቷn công, Harkat saኅn sàng ném chai nọc độc vào nó. Quái Nhân rı́t lên pha

n
nộ, giật lùi maቷy mét. Những ngón tay trên đuôi lùi xa Harkat, nhưng những ngón tay gaቹn đaቹu
ngọ ngoạy veቹphı́a anh ta như những con raቿn. Phaቹn tı̉nh táo trong tôi nhận thaቷy có những lo

raቷt
nhỏ trên mo
ችi ngón tay, nơi neቷu là ngón tay người sẽlà những cái móng. Từ những lo

nhỏ đó,
moቹhôi chảy ra như suoቷi.
Harkat bò quanh tới nơi tôi đang núp. Tôi quay người lại hoቻn heቻn:
- Lưng tôi! Bịthương nặng không?
Nhı̀n thoáng qua, anh ta làu bàu:
- Không sâu laቿm. Sẽcóthẹo to đùng, nhưng không gieቷt cheቷt cậu đâu.
- Trừ khi trong nanh có nọc độc.
- Kulashka mới nặn, nọc mới chaቿc chưa kịp tạo ra đâu. Đúng không?
- Với raቿn thı̀đúng. Nhưng với con quái này thı̀chưa theቻbieቷt đượ c.
Quái Nhân trườn quanh ra sau ban thờ, taቷn công. Chúng tôi lùi daቹn, giữ sao cho trụ pha lê
luôn ở giữa chúng tôi và cái đaቹu laቿc lư của nó. Một tay caቹm dao, một tay giữthật chặt chai nọc
độc, Harkat hỏi:
- Có keቷhoạch thoát ra đượ c không?
- Cứ tranh thủtừng giây một thôi.
Chúng tôi tieቷp tục giật lùi quanh trụ và con quái vật kiên trı̀ bám theo. Vừa gaቹm gừ vừa
phun nước bọt, lưỡi thò thụt, nó saኅn sàng taቷn công ngay khi chúng tôi sơ hở. Đứng trên loቷi đi
lên ban thờ, đứa con trai Kulashka hoan hôcoቻvũcho Quái Nhân.
Một phút sau, Kulashka tràn vào đeቷn, lăm lăm vũkhı́, mặt đaቹy pha

n nộ. Chạy lên ban thờ, họ
tản ra chung quanh, bò qua Quái Nhân, tieቷn tới chúng tôi, những đôi maቿt traቿng dãđaኁng đaኁng
sát khı́.
Tôi mı̉a mai nói:
- Đây làthời đieቻm thı́ch hợp đeቻnói với họ đó.
Nhưng lại nghı̃làtôi nói nghiêm túc, Harkat gào lớn:
- Chúng tôi vôhại! Chúng tôi muoቷn đượ c làbạn!
Nghe Harkat nói, các Kulashka ngừng lại, kinh ngạc bàn tán. Một người đàn ông – tôi đoán
là chı̉huy – tieቷn lên một bước, chı̉ngọn giáo vào Harkat, quát hỏi. Nhưng chúng tôi không hieቻu
anh ta nói gı̀. Tôi nói:
- Chúng tôi không bieቷt nói tieቷng của các ông.
Gãchı̉huy lại nói lớn, nhưng laቹn này chậm rãi hơn vànhaቷn mạnh từng lời. Tôi laቿc đaቹu:
- Chúng tôi không hieቻu.
Harkat coቷgaቿng một cách tuyệt vọng:
- Bạn! Đoቹng chı́! Boቹbịch! Amigo!
Chı̉ huy Kulashka boቷi roቷi nhı̀n chúng tôi. Roቹi mặt raቿn lại, haቿn la lớn maቷy câu với những
người kia. Gật đaቹu, đưa cao vũkhı́, họ tieቷn lên lùa chúng tôi tới nanh Quái Nhân khoቻng loቹ.
Tôi nhử con dao vào một người đàn bà Kulashka, chı̉đeቻcảnh cáo, coቷlàm cho bà ta lùi lại,
nhưng bà ta va

n lừ lừ tieቷn tới với những người kia. Thậm chı́trẻ con cũng tham gia với những
con dao và giáo mác nhỏ, naቿm chặt trong những bàn tay tı́hon.
Rút chai nọc độc của tôi, tôi gào lên với Harkat:
- Thử nọc độc đi! Cótheቻhọ sẽphân tán neቷu bị chúng mı̀nh quăng chai vào maቿt.
- OK!
Harkat cũng gào lên, đưa cao chai nọc độc.
Thaቷy chai chaቷt lỏng trong bàn tay xám ngoét của Harkat, các Kulashka sững sờ khieቷp đảm,
nhieቹu người vội lùi lại. Boቷi roቷi trước phản ứng của họ, nhưng naቿm baቿt đượ c sự sợ hãi của họ,
tôi cũng đưa chai của mı̀nh lên. Thaቷy thêm một chai nọc độc nữa, đàn ông đàn bà trẻ con
Kulashka haቷp taቷp chạy xuoቷng khỏi bệ thờ, vừa lı́u lo sợ hãi, vừa vung vaቻy vũkhı́veቹphı́a chúng
tôi.
Tôi hỏi Harkat:
- Sao vậy?
Vung vaቻy chai nọc veቹmaቷy người đàn bàlàm họ rú lên đưa tay che kı́n mặt, Harkat nói:
- Họ sợ... nọc độc. Không bieቷt vı̀sự linh thiêng, hay vı̀... nguy hieቻm.
Quái Nhân trườn qua maቷy người đàn bà, tieቷn tới Harkat. Một người đàn ông phóng ra trước
đaቹu quái vật, va

y tay, gào heቷt sức lực. Quái Nhân dừng lại, gạt người đàn ông sang một bên
baኁng cái đaቹu khoቻng loቹ, roቹi lại trừng trừng nhı̀n chúng tôi. Nó nhe nanh – nghı̃a là saቿp lao vào
chúng tôi đeቻ... ăn thịt. Tôi co tay chuaቻn bị ném chai nọc độc vào nó, nhưng một người đàn bà
xông vào giữa, đưa hai cánh tay phe phaቻy như người đàn ông đãlàm. Laቹn này quái vật không xô
người đàn bàKulashka ra, nhưng trường trừng nhı̀n khi bàta ngân nga nho nhỏ một bài hát và
vung vaቻy hai cánh tay trên đaቹu.
Sau khi đãthu phục đượ c toàn bộ sự chú tâm của Quái Nhân, người đàn bà bước xuoቷng
khỏi ban thờ vàđưa Quái Nhân sang một bên. Những Kulashka còn lại đứng vào cho
ችtroቷng Quái
Nhân đeቻlại, trừng trừng nhı̀n chúng tôi, vừa căm ghét vừa sợ hãi.
- Đưa chai của cậu lên.
Harkat bảo tôi và laቿc chai của anh trước những Kulashka đang nhăn nhó khoቻsở. Sau một
thoáng bàn bạc, vài người đàn bà xua lũtrẻ ra khỏi đeቹn, roቹi chạy theo chúng, chı̉đeቻlại đàn ông
vànhững người đàn bà raቿn rỏi, gioቷng chieቷn binh hơn.
Người chı̉huy hạ thaቷp giáo, một laቹn nữa lại coቷgaቿng dùng tay chı̉lên ban thờ, Quái Nhân và
những chai nọc độc. Chúng tôi coቷhieቻu những daቷu hiệu của anh ta, nhưng không theቻ.
- Chúng tôi không hieቻu.
Bực tức la lên, tôi chı̉lên tai, laቿc đaቹu, nhún vai.
Gãchı̉huy chửi theቹ– không caቹn bieቷt ngôn ngữcủa họ, tôi cũng bieቷt là haቿn chửi theቹ– roቹi hı́t
sâu một hơi, quay lại nói maቷy câu với đoቹng loại. Họ ngập ngừng. Haቿn quát tháo lại maቷy câu vừa
nói. Laቹn này họ tách ra, tạo khoảng troቷng giữa chúng tôi và loቷi ra khỏi đeቹn. Haቿn chı̉loቷi ra, chı̉
chúng tôi, roቹi lại chı̉loቷi ra.
Harkat lập lại cử chı̉của haቿn, roቹi hỏi:
- Anh đeቻ... chúng tôi đi?
Gãchı̉huy mı̉m cười, đưa tay chı̉hai chai nọc độc, roቹi chı̉trụ pha lêsau chúng tôi.
Tôi thı̀thaቹm với Harkat:
- Haቿn muoቷn chúng ta trả lại hai chai này trước.
- Nhưng chúng ta caቹn... nước thánh.
- Không làm theo lời họ chúng ta sẽbị gieቷt cheቷt.
- Laቷy gı̀bảo đảm là chúng sẽkhông gieቷt chúng ta?
Dù sao maቷy chai này còn cótheቻgiữcho chúng ta an toàn.
Tôi boቷi roቷi lieቷm môi, nhı̀n chı̉huy Kulashka lập lại cử chı̉và cười thân thiện. Tôi chı̉vào cây
giáo haቿn đang caቹm. Haቿn nhı̀n cây giáo, roቹi quăng ra xa. Sau một câu nói của haቿn, những người
khác cũng bỏ vũkhı́, roቹi lùi maቷy bước, xòe hai bàn tay không.
Tôi thở dài nói:
- Chúng ta phải tin họ. Hãy chuoቹn ngay khi đang thuận lợi, bỏ lại hai chai này, và caቹu xin họ
làngười bieቷt giữlời.
Ngập ngừng một lúc, Harkat mie

n cưỡng gật đaቹu:
- Thôi đượ c. Nhưng neቷu chúng gieቷt chúng ta trên đường ra, tôi sẽ... không bao giờ thèm nói
chuyện với cậu nữa đâu.
Tôi phı̀cười vı̀câu nói của anh ta, roቹi bước tới trụ pha lêđeቻtrả lại chai nọc độc. Ngay lúc đó,
một người râu rậm từ trong bóng tôi nhào ra, đưa cao một cái bı̀nh khỏi đaቹu oang oang nói:
- Đừng sợ, hai chàng trai! Hạm đội đãtới cứu nạn roቹi đây!
Tôi thét lên:
- Spits! Chúng tôi saቿp ra khỏi đây. Đừng...
Tôi chưa dứt lời, Spits chạy tới người chı̉huy, boቻcây kieቷm cong xuoቷng đaቹu anh ta. Người chı̉
huy rú lên, gục xuoቷng, máu phun xoቷi xả. Các Kulashka vừa boቷi roቷi vừa giận dữkêu lên, nhào đi
tı̀m vũkhı́.
Khi Spits nhảy lên ban thờ, tôi gaቹm lên:
- Đoቹngu! Oƹng làm trò quái quı̉gı̀vậy?
Maቿt lờ đờ, người lảo đảo – tay cựu hải tặc say xı̉n hơn bao giờ heቷt – giật chai nọc độc trên
tay Harkat, lènhènói:
- Cứu... cứu hai người. Đưa cái... cái chai... mủ cho ta. Neቷu lũ... lũkhùng kia sợ... cái này. Ta
cho chúng... thưởng thức.
Oƹng ta đưa chai lên, định ném vào những Kulashka. Một tieቷng rı́t làm ông ta ngừng phaቿt lại.
Quái Nhân đãtrở lại! Không bieቷt người đàn bà đieቹu khieቻn nó bị roቷi trı́ vı̀ Spits, hay vı̀ bà ta
quyeቷt định đeቻnó taቷn công chúng tôi. Dù sao, nó đang lừ lừ phóng lại trên những ngón tay, với
một toቷc độ khủng khieቷp. Chı̉vài giây nữa nó sẽchộp laቷy chúng tôi và... cuộc chieቷn sẽkeቷt thúc.
Trong cơn phaቷn khı́ch và khieቷp đảm của một kẻ say rượu, Spits rú lên, quăng chai nọc độc
vào Quái Nhân. Chai thủy tinh trượt qua đaቹu, nhưng trúng thân hı̀nh nung núc thịt của nó, vỡ
tan tành, cùng một tieቷng noቻlớn. Quái Nhân, sàn go
ችbieቷn maቷt trong máu, thịt, xương và go

vụn.
Tieቷng noቻlàm chúng tôi bật khỏi bệ thờ, đaቻy các Kulashka đâm saቹm xuoቷng sàn như những
quả bóng go
ች. Tôi chı̉còn đủ tı̉nh táo ôm chai nọc độc sát ngực khi ngãxuoቷng, roቹi nhét vào sau
áo khi lăn đi vı̀hậu quả của tieቷng noቻ. Bây giờ tôi đãbieቷt vı̀sao Kulashka sợ maቷy chai nọc độc:
Nọc của Quái Nhân là một chaቷt lỏng gây noቻ! Khi bàng hoàng ngoቹi dậy, maቿt hoa, tai ù, tôi thaቷy
Quái Nhân không là nạn nhân duy nhaቷt. Nhieቹu Kalashku – những người đứng gaቹn nó nhaቷt –
naኁm cheቷt trên sàn. Nhưng tôi không có thời gian thương xót cho những người sùng bái Quái
Nhân. Tieቷng noቻcũng đãlàm một vài cột trụ khoቻng loቹđỡ mái traቹn đoቻga

y, và khi tôi nhı̀n, một
trụ cột nghiêng trúng cột khác, cột khác đoቻsang cột khác nữa... như những quân cờ đô-mi-nô
khoቻng loቹđoቻsụp lên nhau. Ngước lên traቹn, tôi thaቷy hàng loạt đường nứt, roቹi những khúc traቹn
lớn rào rào đoቻxuoቷng. Chı̉ vài giây nữa, ngôi đeቹn sụp xuoቷng, nghieቹn nát heቷt những kẻ ở bên
trong.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Những câu chuyện kỳ lạ của Darren Shan.