• 2,105

Quyển 10 : Hồ linh hồn - Chương 24


Số từ: 3147
dịch : Đặng Phi Bằng
nguồn : NXB trẻ
Tôi ngã xuống đất, môi mím chặt, mắt nhắm nghiền. Gượng quỳ lên, tôi cố bò ra khỏi quả
cầu lửa trước khi bị đốt tới xương...
... rồi ngừng lại, vì nhận ra dù lửa rồng bao phủ chung quanh nhưng... không nóng! Hé mắt
trái, và sẵn sàng nhắm tịt lại ngay. Nhưng những gì nhìn thấy làm tôi vội mở cả hai mắt, mồm
há hốc.
Thế giới quanh tôi bất động. Con rồng sững lại trên không, một đường lửa dài phát ra từ
mõm nó. Lửa không chỉ bao phủ tôi, mà cả Harkat và người đàn ông trần truồng trên mặt đất-
Kurda Smahlt. Nhưng không ai bị cháy, tĩnh điện không gây thương tích cho chúng tôi.
Harkat hỏi, giọng anh ta dội lại. Rờ bàn tay qua lớp lửa đóng băng, tôi nói:
- Không biết, nó... như một làn sương ấm.
- Kìa!
Người đàn ông nằm dưới đất, chỉ tay về phía bên trái, khào khào nói.
Tôi và Harkat nhìn theo. Một người mập lùn, tươi cười, vung vẩy cái đồng hồ hình trái tim,
đang sải bước tiến lại. Ba chúng tôi cùng kêu lên:
- Tí Nị!
Vượt qua lớp lửa vô hại, Harkat nắm cánh tay Kurda kéo ra, rồi vội vàng tiến về phía con
người bí hiểm.
Lão Tí Nị oang oang nói:
- Vừa kịp đúng giờ, ta không ngờ đoạn kết xảy ra xít xao như vậy. Thật hồi hộp! Tuyệt vời!
Tôi trừng trừng nhìn lão, hỏi:
- Ông không biết trước kết quả ra sao ?
Lão cười khoái chí:
- Tất nhiên là không, như thế mới thú vị chứ. Chỉ thêm vài giây các người bị quay chín rồi.
Bước qua tôi, lão đưa cho Harkat một cái áo choàng, nói:
- Phủ cho linh hồn khốn khổ đó.
Harkat cầm áo, phủ cho Kurda. Kurda không nói gì, hai mắt xanh trừng trừng nhìn chúng
tôi nghi ngờ sợ sệt, toàn thân run rẩy như đứa trẻ sơ sinh.
Tôi hỏi lão Tí Nị:
- Chuyện này là sao? Harkat không thể đã từng là Kurda. Anh ta có mặt trước khi Kurda
chết.
Lão hỏi anh chàng Tí Hon:
- Mi nghĩ sao, Harkat?
Harkat lom lom nhìn Kurda rồi thì thầm:
- Là tôi. Không hiểu bằng cách nào, nhưng...là tôi.
- Không thể...
Lão Tí Nị cắt ngang lời tôi:
- Bàn cãi chuyện này sau. Mấy con rồng không bất động mãi đâu. Hãy ra khỏi đây trước khi
chúng tỉnh lại. Bình thường ta có thể điều khiển chúng, nhưng lúc này chúng đang trong tình
trạng kích động. Tất nhiên chúng không thể làm hại ta, nhưng mất tất cả các ngươi vì cơn giận
dữ của mấy con rồng thì...màn cuối này mất vui.
Nóng lòng chờ đợi câu trả lời của lão, nhưng ý nghĩ đụng độ với mấy con rồng làm tôi ngậm
miệng, lẳng lặng theo lão ra khỏi thung lung, xa dần Spits Abrams và những vong linh đang bị
giam hãm trong Hồ Linh Hồn.
Đêm. Chúng tôi ngồi bên ngọn lửa reo lách tách với bữa ăn do hai người Tí Hon của lão Tí
Nị chuẩn bị.Chúng tôi đang ở ngoài trời, chỉ cách thung lũng hơn một cây số, nhưng lão bảo
đảm sẽ không bị mấy con rồng quấy nhiễu. Xa xa là một cửa vòm, giống cửa mà chúng tôi đã
bước vào thế giới này. Tôi chỉ muốn chạy băng qua cửa đó, nhưng còn những câu hỏi cần được
trả lời.
Từ lúc kéo Kurda Smahlt ra khỏi hồ, tôi thường hướng mắt về ông ta. Trông Kurda quá gầy
và xanh xao, tóc bù rối, mắt u ám vì sợ hãi và đau khổ. Nhưng mặt khác, trông ông vẫn giống
như lần đầu chúng tôi gặp nhau, khi tôi làm hỏng kế hoạch phản bội ma-cà-rồng của ông ta.
Sau đó Kurda bị kết án tử hình-quăng xuống hố đầy cọc nhọn- rồi đem hỏa táng.
Cảm thấy mắt tôi đang hướng về ông, Kurda ngước lên đầy vẻ nhục nhã ê chề. Đặt cái đĩa
sang một bên, chùi miệng bằng một mảnh vải, Kurda hỏi tôi nho nhỏ:
- Từ khi ta chết tới giờ là bao lâu rồi?
- Khoảng tám năm.
- Chỉ thế thôi sao? Tưởng chừng như lâu hơn nhiều.
- Ngài có nhớ tất cả những gì đã xảy ra không?
Kurda buồn bã gật đầu, thở dài nói:
- Trí nhớ ta vẫn sang suốt như thuở nào, mặc dù ta không muốn nhớ...lại cảnh rơi xuống hố
đầy cọc nhọn đó. Ta rất ân hận vì những gì đã làm. Giết Gavner và phản bội thị tộc. Nhưng ta đã
tin đó là điều tốt cho thị tộc chúng ta. Ta đã cố tránh một cuộc chiến với ma-cà-chớp.
- Tôi biết. Từ sau khi ngài chết, chiến tranh đã xảy ra và Chúa tể ma-cà-chớp đã xuất đầu lộ
diện. Hắn...hắn đã giết ông Crepsley. Nhiều người khác cũng đã chết.
- Ta rất tiếc. Có thể nếu ta thành công thì họ vẫn còn sống.
Ông nhăn mặt lắc đầu nói tiếp:
- Không. Nói
nếu
có vẻ quá dễ để vẽ nên một bức tranh hoàn hảo về tương lai. Thế giới
này vẫn chết chóc khốn khổ, cho dù mi không tố giác hành động của ta. Đó là điều không thể
tránh được.
Harkat ít nói, chỉ chăm chăm nhìn Kurda như một đứa trẻ ngắm nhìn mẹ. Quay sang lão Tí
Nị, anh ta nói nhỏ:
- Tôi biết mình đã là Kurda. Nhưng...bằng cách nào? Vì tôi đã được tạo ra nhiều năm trước
khi Kurda chết mà.
Nướng một thứ trông như mắt người trên lửa, lão Tí Nị chặc lưỡi:
- Thời gian có tỉ lệ tương đối lien quan với nhau. Từ hiện tại, ta có thể trở lại quá khứ, hoặc
tiến tới bất cứ giai đoạn nào của tương lai.
Tôi nghi hoặc hỏi:
- Ông có thể du hành qua thời gian?
- Đó là niềm khoái cảm nhất đời ta. Chơi đùa với thời gian, ta có thể nắm bắt được tiến
trình sự kiện trong tương lai, làm thế giới phải đảo điên trên con tàu chao đảo.Thú vị lắm chứ.
Ta có thể giúp đỡ hoặc gây khó dễ cho con người, ma-cà-rồng, ma-cà-chớp theo ý ta muốn.
Cũng có những giới hạn, nhưng ta đã hành động rộng khắp và hiệu quả.
Nhìn Harkat, lão nói tiếp:
- Vì những lý do riêng, ta đã giúp Darren Shan. Ta đã lên nhiều kế hoạch quanh chàng tuổi
trẻ này, nhưng từ nhiều năm trước ta đã thấy nấm mồ dành cho hắn, nếu không có người xuất
hiện trong những giờ phút thập tử nhất sinh. Chẳng hạn như khi hắn đụng độ với con gấu trên
đường lên Núi Ma-cà-rồng, sau đó là lần đấu với con lợn lòi trong Tòa Thử Thách. Đáng lẽ hắn
đã chết từ lâu rồi.
Nuốt ực con mắt vừa nướng xong, lão ợ một cái đầy thích thú, rồi quay sang tôi nói:
- Vì vậy, ta đã tạo ra Harkat. Ta có thể sử dụng một trong những tên Tí Hon, nhưng cần một
kẻ từng quan tâm tới mi khi hắn còn sống, một kẻ đặc biệt để bảo vệ mi. Vậy là ta đã tiến vào
tương lai, tìm kiếm trong đám linh hồn chết thảm, và bắt gặp linh hồn ông bạn cũ, Kurda
Smahlt.
Lão vỗ đùi Kurda. Ông hoàng một thời nhăn mặt rung mình. Lão Tí Nị vui vẻ cười nói:
- Kurda là một linh hồn bị dằn vặt trong đau khổ. Không thể tự tha thứ cho mình tội phản
bội thị tộc, và không có cách nào để chuộc lại lỗi lầm. Trở thành Harkat Mulds và bảo vệ mi,
Kurda có khả năng giúp ma-cà-rồng chiến thắng trong Chiến Tranh Giữa Những Vết Thẹo.
Không có Harkat, mi đã chết từ lâu, đã không có cuộc truy lung Chúa tể Ma-cà-chớp. Gã Chúa tể
đã thoải mái đưa lực lượng vào tiêu diệt ma-cà-rồng rồi.
Harkat phản đối:
- Tôi không hề biết mình...từng là Kurda.
- Vì ta phải trả ngươi về quá khứ, nên phải giấu ngươi sự thật. Nếu biết mình là ai, có thể
ngươi đã cố can thiệp trực tiếp vào tương lai. Nhưng trong tiềm thức, mi đã biết. Đó là lý do vì
sao mi chiến đấu một cách dung cảm bên Darren. Trong nhiều trường hợp, mi đã liều mạng
mình vì Darren.
Chúng tôi lặng lẽ ngẫm nghĩ những gì lão nói. Du hành qua thời gian là một khái niệm khó
hiểu, nhưng nếu bỏ qua sự nghịch thường của việc có thể đưa một linh hồn từ tương lai về quá
khứ để thay đổi hiện tại, tôi lại thấy hợp lý. Kurda phản bội ma-cà-rồng. Nhục nhã ê chề, linh
hồn ông vẫn còn vấn vương trên trần thế. Tí Nị cho ông một cơ hội chuộc tội, trở lại đời sống
trong thân xác một người Tí Hon, đã có thể sửa đổi những việc làm xấu xa của mình.
Kurda nhăn nhó nói:
- Có một điều tôi không hiểu, thật ra có quá nhiều điều tôi không hiểu. Nhưng điều đặc biệt
nhất là: mưu phản của tôi đã thành công, nếu không có Darren can thiệp vào. Nhưng ông lại
nói, nếu không có tôi giúp-xuyên qua Harkat-thì Darren đã chết rồi. Như vậy, chẳng lẽ tôi giúp
Darren gây ra cái chết của tôi sao?
- Dù kết quả ra sao thì anh cũng phải chết. Không cách này thì cách khác.
Harkat lẩm bẩm:
- Điều khó hiểu nhất với tôi là...vì sao hai chúng tôi lại có thể hiện diện tại đây...cùng một
lúc. Nếu tôi là Kurda và ...Kurda là tôi, sao cả hai vẫn có thể cùng tồn tại?
Lão Tí Nị nhận xét với một nụ cười:
- Harkat khôn ngoan hơn vẻ bề ngoài. Câu trả lời cho mi là: không thể. Hay ít ra, sự tồn tại
này không thể kéo dài. Khi Kurda ở trong Hồ Linh Hồn, Harkat thoải mái đi khắp thế gian. Bây
giờ, Kurda đã xuất hiện, một kẻ phải nhường đường cho kẻ kia.
Tôi vội hỏi:
- Ông nói vậy là sao?
- Kurda và Harkat chung một linh hồn, nhưng khi linh hồn được tách ra, thì chỉ có thể tồn
tại trong một thân xác vào một khoảng thời gian nhất định-mặc dù có những cách để bảo vệ
một cơ thể mới hình thành một thời gian, nếu đưa cơ thể đó về quá khứ. Đó là cách trước đây
ta làm cho Harkat có thể hoạt động cùng thời với Kurda. Là nguyên gốc, Kurda có một đòi hỏi
tự nhiên được tồn tại. Cho đến bây giờ, những yếu tố hình hài của Harkat vẫn chưa rõ rang.
Trong vòng một ngày, cơ thể nó sẽ tan rã, giải thoát phần linh hồn vay mượn của nó. Linh hồn
phân tách sẽ không bao giờ kết hợp lại. Kurda và Harkat là hai người khác nhau. Vì vậy, nửa
linh hồn của họ sẽ phải ra khỏi thế giới này, đó là điều đương nhiên.
Tôi kêu lên:
- Nghĩa là Harkat sẽ chết!
- Nó đã chết rồi.
- Đừng úp mở nữa. Nếu chúng tôi ở lại đây, Harkat có phải chết không?
- Các người ở đâu, Harkat cũng sẽ chết. Bây giờ linh hồn Kurda đã có hình hài, chỉ Kurda
mới có quyền tha mạng cho Harkat.
Kurda vội nói:
- Nếu cứu được Harkat, tôi xin sẵn lòng.
Lão Tí Nị tinh quái hỏi:
- Thậm chí nếu phải trả bằng sự sống mới có lại được?
Kurda đờ người hỏi:
- Ông nói sao?
Lão Tí Nị đứng dậy vươn vai:
- Nhiều điều ta không thể nói với các người. Nhưng ta sẽ cố giải thích như thế này: có hai
cách để ta tạo ra một người tí hon-từ linh hồn của một cơ thể hồi sinh-được câu lên từ Hồ Linh
Hồn, hay từ một xác chết. Với Harkat, ta đã sử dụng...xác của Kurda.
Tôi cắt ngang:
- Nhưng xác Kurda đã bị thiêu thành tro rồi.
- Không. Khi quyết định sử dụng linh hồn Kurda, ta trở lại đó ngay khi hắn chết, và thuyết
phục những Giám Hộ Máu hoán đổi xác một kẻ khác. Ta đã sử dụng xương của Kurda để tạo ra
Harkat, sau đó ta đã thỏa thuận với hắn: để đáp lại chuyện có một thân xác mới, hắn phải theo
và bảo vệ Darren. Nếu làm theo lời ta, ta sẽ giải thoát linh hồn cho hắn, và hắn sẽ không phải
trở lại Hồ Linh Hồn nữa. Harkat đã tỏ ra rất tuyệt vời, xứng đáng được phần thưởng đó. Nếu
Kurda quyết định, thì cứ việc ra đi như một người tự do, có thể sống tới cuối đời. Tuy nhiên
đời dài hay ngắn thì chưa biết được.Còn thể xác Harkat sẽ tan rã, linh hồn nó sẽ được tự do
như đã thỏa thuận.
Mắt long lanh, Kurda thì thầm:
- Lại được sống!
Vẻ khoái trá tàn nhẫn, Tí Nị nói thêm:
- Hay...chúng ta có thể thử một thỏa hiệp mới. Kurda sẽ hy sinh.
Kurda lim rim mắt hỏi:
- Vì sao tôi phải hy sinh?
- Anh và Harkat chia sẻ một linh hồn, nhưng là một linh hồn đã được ta tách làm hai. Nếu để
ta hủy diệt thân xác mới, phần linh hồn anh sẽ rời khỏi thể gian này, thay vì là Harkat. Trong
trường hợp đó, ta không thể đảm bảo Harkat tránh khỏi Hồ Linh Hồn, nhưng hắn có thể trở lại
nhà cùng Darren. Tương lai sẽ là của hắn-nếu sống tốt và chết lành, Hồ Linh Hồn sẽ không ảnh
hưởng gì tới hắn.
Kurda gầm lên:
- Không bao giờ tôi chọn giải pháp ti tiện đó.
- Ta không làm ra luật. Ta chỉ tuân thủ luật. Một trong hai ngươi sẽ sống, còn một hãy vẫy
tay vĩnh biệt cuộc đời. Ta chỉ giết được một trong hai ngươi thôi. Nhưng sao các ngươi không
tự quyết định?
Kurda thở dài, nhìn Harkat rồi mỉm cười:
- Nếu chúng tôi quyết định trên cơ sở ngoại hình, thì tôi...sẽ thắng.
Harkat đáp trả ngay:
- Còn nếu xét về...lòng trung thành thì tôi thắng. Vì tôi chưa bao giờ phản bội bạn bè.
Kurda nghiêm mặt hỏi:
- Mi muốn được sống? Hồ Linh Hồn là một nơi cực kỳ khủng khiếp. Ông Tí Nị đã đảm bảo
cho mi một lối thoát. Có lẽ mi nên đồng ý.
- Không. Ta không muốn rời bỏ cuộc sống. Thà ở lại cùng Darren.
Kurda nhìn tôi:
- Mi nghĩ sao, Darren? Ta nên nhường sự sống cho Harkat, hay để linh hồn hắn được tự do?
Harkat nói ngay:
- Chuyện này không lien quan gì tới Darren. Ký ức của ta...của mi...đang trở lại. Bây giờ
nhiều điều rất rõ rang. Ta biết mi rõ như...biết chính ta. Mi luôn làm theo ý mình, thậm chí là
phản bội thị tộc, vì tưởng làm những điều tốt đẹp nhất cho ho. Hãy là con người của chính mi
khi sống cũng như khi chết.
Lão Tí Nị lẩm bẩm:
- Harkat nói rất chí lí.
Kurda cười buồn bã:
- Chính tôi cũng không thể nói đúng hơn thế.
Đứng dậy, quay tròn một vòng, ông ta trầm ngâm nhìn thế giới tối tăm bên ngoài ánh lửa,
rồi thở dài, đứng đối diện lão Tí Nị:
- Tôi đã sống một đời trọn vẹn. Đã có những quyết định và chấp nhận hậu quả. Đây là thời
của Harkat. Tôi thuộc về cõi chết...Hãy để cõi chết đón nhận tôi.
Nụ cười của Tí Nị thật lạ lung, gần như thong cảm:
- Với ta, quyết định của mi chẳng có gì khó hiểu, nhưng ta khâm phục mi. Ta hứa cái chết
của mi sẽ cấp kỳ, không đau đớn. Cuộc khởi hành tới vinh quang hay khủng khiếp cũng sẽ xảy
ra ngay.
Đưa cao cái đồng hồ hình trái tim sang rực màu đỏ, lão bước tới khung cửa vòm. Chỉ trong
vài giây, khung cửa và khuôn mặt con người bé nhỏ cũng sang lên.
- Bước qua đi, các con. Lửa bếp nhà đang cháy, bạn bè đang trông đợi.
Tôi kêu lên:
- Chưa đi được. Tôi còn muốn được biết đây là đâu, vì sao bà Evanna tới được đây, vì sao
ông đã để sẵn căn bếp, rồng từ đâu tới, và vì sao...
- Những câu hỏi của mi để lúc khác...
Mặt lão đỏ bừng, trông dễ sợ hơn bất cứ thứ gì chúng tôi từng gặp trong suốt chuyến đi.
- Đi ngay, nếu không ta bỏ mi lại đây cho mấy con rồng...
Biết lão không hăm dọa cho có, tôi bước tới lối ra, Harkat theo sau. Dừng bước, tôi nhìn lại
Kurda Smahlt, ông hoàng của một thời sắp đối diện với cái chết lần thứ hai. Quá nhiều điều tôi
muốn nói, muốn hỏi ông. Nhưng không có thời gian. Tôi chỉ còn biết thì thầm:
- Cám ơn.
Harkat cũng nói:
- Vâng. Cám ơn.
Kurda cười lớn:
- Sống giữa bạn bè mới tuyệt vời làm sao.
Rồi ông nghiêm giọng tiếp:
- Hãy để tình bạn hướng dẫn đến một đời sống tôt, để không phải hối tiếc khi nhắm mắt
xuôi tay. Sống như vậy, các ngươi sẽ không bị những kẻ nhiễu sự như Desmond Tí Nị điều
khiển.
Lão lên tiếng phản đối ngay:
- Không có những kẻ nhiễu sự chúng ta, ai là người giữ gìn cơ cấu cho vũ trụ này?
Rồi lão quát tháo:
- Đi ngay, hay muốn ở lại đây mãi mãi!
Harkat thần thờ nói:
- Vĩnh biệt Kurda!
Tôi đứng nghiêm, đưa tay lên chào như một người lính:
- Vĩnh biệt ngài!
Kurda không trả lời, chỉ vẫy nhẹ tay, rồi quay đi. Tôi nghĩ là ông đang khóc. Và rồi, bỏ lại
những thắc mắc chưa được trả lời, Harkat và tôi quay lưng lại cái xác sống, Hồ Linh Hồn,
những con rồng, Quái Nhân và những sinh vật của cái thế giới kỳ lạ này, bước qua cổng vòm
rực sang, trở lại thế giới của chúng tôi.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Những câu chuyện kỳ lạ của Darren Shan.