• 461

Chương 333: Nhận hay là không nhận


Phan Minh Nguyệt ngẩn người, khuôn mặt bỗng đỏ lên.

Khi hết tiết, lúc cùng các bạn rời khỏi khu giảng đường, Thịnh Kiều Dương 8lại bị Phan Minh Nguyệt chặn lại.
Bài đăng Weibo này của Tưởng Nhân lan đi nhanh như vậy, là vì có rất nhiều antifan giúp đỡ, hơn nữa lúc trước những tài khoản này đều từng bôi nhọ cô, cũng bởi vậy mới khiến cô khóa chặt mục tiêu.
Suy nghĩ một chút, người có tài lực như vậy, chán ghét cô như vậy, người hận không thể giết chết cô cũng không còn người nào khác.
Chỉ điểm này thôi, cô ta đã thấy rất ngưỡng mộ.
Có thêm một người chị tài giỏi như vậy hình như cũng khá tốt.
Trong lúc chờ đợi, cô ta cũng không rảnh rỗi, cầm điện thoại lướt web, đột nhiên không kìm lòng nổi dạo qua Weibo của Từ Kiều Kiều, sau đó nhìn thấy một bài đăng Weibo mới nhất, là một thông báo, đã xác định
Người yêu hai mặt
sẽ được phát sóng vào tháng Giêng trên đài truyền hình, còn được phát sóng đồng bộ trên mẩy trang web lớn.
Phía dưới còn đính kèm một trailer.
Phan Minh Nguyệt ngồi nghiêng ngả trên ghế sofa, nhìn tấm áp phích tuyên truyền ở trên màn hình điện thoại, không ngừng suy nghĩ.
Từ Kiều Kiều chỉ lớn hơn cô ta một tháng tuổi, nhưng người ta đã có thể làm đến thế này, còn cô ta vẫn đang ăn dùng của cha mẹ, làm một sâu gạo.

Con đi khuyên mẹ!
Phan Minh Nguyệt rất tự tin nói.
Phan Minh Nguyệt ở nhà chờ Tưởng Nhân về, cô ta biết chắc chắn mẹ lại muốn đi dạo phố làm đẹp, mỗi lần tâm trạng của mẹ không tốt lại thích đi dạo phố mua đồ.

Nếu Phan Minh Nguyệt kia dám làm gì Kiều Kiều của chúng ta, chúng ta cùng xông lên đánh chết cô ta đi!
Một bạn học nữ cùng lớp nói.
Không sai, đám dân mạng bản lĩnh cao cường như vậy, sao có thể không đào ra Phan Minh Nguyệt chứ, hiện tại rất nhiều người đều biết Phan Minh Nguyệt là em gái cùng cha khác mẹ của Kiều Kiều.
Thịnh Kiều Dương khẽ mỉm cười,
Nếu cô gọi tôi một tiếng chị, tôi có thể cân nhắc.

Cô chỉ lớn hơn tôi một tháng.

Lớn hơn một tháng cũng là chị.
Phan Minh Nguyệt xoắn xuýt một lúc, thấy đối phương muốn đi, cô ta đưa tay ra giữ chặt tay áo của đối phương, khẽ gọi:
Chị.

Cô đã gọi tôi là chị, nếu tôi không cho một cơ hội cũng quá lạnh lùng vô tình rồi, nhưng cuối cùng vẫn phải xem ông ta biểu hiện như thế nào.
Cô cũng phải nhớ kỹ, tôi nể mặt cô nên mới cho ông ta một cơ hội thôi.
Cuối cùng Thịnh Kiều Dương liếc nhìn Phan Minh Nguyệt một cái, sau đó lên xe rời đi.
Anh nhất định phải làm giá cổ phiếu của công ty ổn định lại, em không muốn sau này chỉ để lại một cái vỏ rồng cho Minh Nguyệt.
Mặc kệ Tưởng Nhân vì nguyên do gì, tóm lại bà ta không phản đối chuyện nhận người thân này, Phan Tử Huy thấy rất vui vẻ, nhưng không để lộ ra ngoài, nếu ông ta thật sự biểu hiện như vậy, nói không chừng Tưởng Nhân sẽ đổi ý, thậm chí còn tiếp tục cãi cọ với ông ta.

Được rồi, ngủ đi.
Phan Tử Huy ôm vai Tưởng Nhân.
Buổi tối, Phan Tử Huy về.
Lúc ông ta đã sắp ngủ thiếp đi, Tưởng Nhân nói:
Anh nhận lại Từ Kiều Kiều đi.
Phan Tử Huy rất ngạc nhiên, năng lực thuyết phục của Minh Nguyệt thật lợi hại, lại có thể thuyết phục mẹ mình chủ động nhắc tới việc này.

Phan đại tiểu thư, còn có chuyện gì sao?
Thịnh Kiều Dương hơi nhướng mày.
Bị nhiề3u ánh mắt đề phòng nhìn chằm chằm như vậy, Phan Minh Nguyệt đột nhiên nói lắp:
Cô...
Tưởng Nhân im lặng một lúc, trên mặt bà ta là sự do dự, rầu rĩ, rất không muốn Phan Tử Huy nhận Từ Kiều Kiều, rất không muốn nhìn thấy Phan Tử Huy có tình cảm cha con với người không phải là con gái của bà ta.
Nhưng bây giờ không phải vấn đề bà ta có muốn hay không, mà chỉ có cách này mới có thể giải quyết tình trạng khó khăn bây giờ.

Không biết Phan Minh Nguyệt này muốn nói gì với Kiều Kiều?

Chẳng lẽ cô ta lại muốn đến uy hiếp Kiều Kiều không được cướp cha của cô ta?

Vậy cũng quá ngây thơ rồi!
Bên kia các bạn học đang tám chuyện trời đất, bên này Thịnh Kiều Dương cũng đang hỏi rốt cuộc Phan Minh Nguyệt muốn nói gì với cô.

Lúc trước cha còn nói với tôi, là ông ấy nợ hai người, ông ấy muốn bù đắp, cô không thể cho ông ấy một cơ hội sao?
Phan Minh Nguyệt nói.
Thịnh Kiều Dương tạm biệt bạn học, sau đó cùng Phan Minh Nguyệt5 đi qua một bên, vệ sĩ cũng đứng bảo vệ cách đó không xa.
Các bạn học cũng không hề rời đi, đều đứng lại nhìn.
Ỗ, lại là đến nói giúp cho Phan Tử Huy, Thịnh Kiều Dương cảm thấy rất ngạc nhiên, theo lý thuyết, Phan Minh Nguyệt phải không muốn Phan Tử Huy đến nhận cô mới đúng, cô ta không sợ có người đến tranh cướp tình thương của cha với mình sao?
Không phải cô nên đứng cùng một chiến tuyến với mẹ của cô sao? Bà ta rất phản đối mà!
Thịnh Kiều Dương dò hỏi.
Phan Minh Nguyệt hơi nghẹn lời, sau đó nói:
Mẹ chỉ nhất thời không nghĩ ra thôi, thật ra cẩn thận nghĩ lại, cha nhận lại cô cũng không có ảnh hưởng gì, mẹ của cô cũng đã tái hôn rồi.

Vậy còn cô?
Phan Minh Nguyệt không biết phải trả lời như thế nào.

Vâng, tan học sớm.

Sao không đi ra ngoài chơi đùa với đám bạn của con?

Bây giờ con cảm thấy những người kia quá nhàm chán, cả ngày chỉ biết chơi bời lêu lổng, không làm việc đàng hoàng.
Phan Minh Nguyệt nói.
Tưởng Nhân rất ngạc nhiên nhìn Phan Minh Nguyệt,
Sao đột nhiên con...
Phan Minh Nguyệt đảo mắt một vòng:
Mẹ đã nói với con, sau này sẽ để lại công ty nhà mình cho con, con suy nghĩ, con cũng phải có chút bản lĩnh mới được, nếu không sau này sao có thể quản lý công ty được.
cô còn chưa...
chưa trả lời câu9 hỏi của tôi.

Không phải tôi đã trả lời cô rồi sao? Sao nào, không hài lòng với đáp án kia sao?

Tôi muốn nói chuyện riêng với cô.6
Phan Minh Nguyệt nhìn mọi người vây quanh Thịnh Kiều Dương.
Đương nhiên, hành động của Phan Minh Nguyệt là ngoài dự liệu, nhưng cũng để cô nghĩ đến một cách khác có thể trả thù Tưởng Nhân rất tốt, đó là có quan hệ tốt với hai người thân thiết nhất của Tưởng Nhân, nếu Tưởng Nhân biết được chắc chắn sẽ tức chết.
Về phần nhận lại Phan Tử Huy, đối với một người không có trí nhớ và tình cảm của Từ Kiều Kiều như cô, đây không phải vấn đề, dù sao có nhận hay không cũng không ảnh hưởng đến cô, trái lại có thể nhân cơ hội này để chỉnh Tưởng Nhân, vậy cũng khá tốt.
Lúc Phan Minh Nguyệt đang suy nghĩ lung tung, Tưởng Nhân đã trở về rồi.

Hôm nay bảo bối về sớm vậy sao?
Tưởng Nhân nhìn thấy Phan Minh Nguyệt, hơi ngạc nhiên hỏi.

Bây giờ sức ảnh hưởng của Từ Kiều Kiều không nhỏ, con sợ cô ta sẽ công khai chỉ trích cha, sau đó...
ôi!
Lúc nói chuyện Phan Minh Nguyệt vẫn liếc nhìn vẻ mặt Tưởng Nhân.
Hiển nhiên trailer này lần đầu xuất hiện trước mọi người, khu bình luận phía dưới đã sôi trào.
Trailer chỉ hơn một phút, cô ta không nhịn được mở ra xem, lập tức bị hình ảnh bên trong hấp dẫn, chẳng mấy chốc đã xem hết, thế là cô ta cũng có suy nghĩ giống như khu bình luận
Muốn xem
,
Điên cuồng muốn xem
.
Phan Minh Nguyệt quay về liền gọi điện nói chuyện này với Phan Tử Huy.
Phan Tử Huy do dự,
Nhưng chỗ mẹ của con...

Thịnh Kiều Dương ngồi trên xe mỉm cười.
Lần trước, lúc Tưởng Nhân tung ra giấy giám định cho con, đã khiến cô chắc chắn Tưởng Nhân là người ở sau lưng luôn mua thủy quân để bôi nhọ cô.
Mẹ, sau này nếu cha không đáng tin, ít nhất mẹ vẫn còn có con!

Bảo bối,
Tưởng Nhân ngồi xuống ôm Phan Minh Nguyệt,
Nghe được con nói như vậy, mẹ rất vui!

Nghe cha nói gần đây cổ phiếu của công ty hạ giá rất mạnh, con lo rằng trước khi con tiếp quản công ty, thì công ty nhà mình đã sụp đổ rồi.
Phan Minh Nguyệt dựa vào ngực Tưởng Nhân.
Tưởng Nhân hơi ngạc nhiên, không ngờ con gái sẽ nghĩ nhiều như vậy, bà ta an ủi:
Không đâu.

Con nghe cha nói, lúc đầu có mấy đơn hàng lớn, nhưng đối phương đột nhiên không nói gì sau khi tìm hiểu, mới biết được việc này có liên quan đến chỗ dựa của Từ Kiều Kiều.

Cái gì? Lại là Từ Kiều Kiều!
Tưởng Nhân vô cùng căm hận.
Tôi nể mặt cô nên mới cho một cơ hội thôi...
tâm trạng của Phan Minh Nguyệt sục sôi, không ngờ ở trong lòng đối phương, bản thân còn có mặt mũi hơn cả cha ruột, sự nhận thức này khiến trong lòng cô ta có một cảm giác hư vinh.
Nhưng ông ta cũng không để lộ sự vui vẻ, chỉ nói:
Thôi được rồi, người ta cũng không có ý này.

Em không tin cô ta không muốn nhận lại cha ruột của mình, ngày mai hẹn cô ta đến nhà, em nói chuyện với cô ta!
Giọng điệu của Tưởng Nhân rất gay gắt.
Phan Tử Huy nheo mắt, lập tức từ chối:
Không được, em nói với con bé, anh sợ sẽ phản tác dụng.
Tưởng Nhân rất muốn nổi giận, nhưng nghĩ đến những lời nói của con gái, vì không muốn để lại một mớ hỗn độn cho con gái, bà ta đành nhịn xuống:
Vậy anh tự nghĩ cách để nhận lại cô ta đi, đồng thời công bố tình cảm cha con hai người rất tốt.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nữ Vương Thời Thượng.